Hạng mục đoàn chiến cuối cùng của chân tuyển Thần Điện kỵ sĩ chính thức bắt đầu, mức độ cạnh tranh kịch liệt của đoàn chiến vượt xa hai kì thi trước. Bởi vì là người chỉ huy nên người tham gia sẽ không thể tự mình chiến đấu, chỉ có thể chỉ huy thuộc hạ bày trận hình chiến đấu. Trong hạng mục này thì sự chênh lệch về lực lượng của bản thân người tham gia sẽ không còn nữa, mọi người đều bắt đầu từ chung một điểm xuất phát.
Các vũ khí dùng trong hạng mục này đều là đặc chế, khi bị kích trúng chỗ yếu hại thì sẽ tự động bị truyền tống ra khỏi kỹ trường. "Đồ sát" toàn bộ sĩ tốt của đối phương hoặc đối phương nhận thua thì là người thắng cuộc.
Paul với danh hiệu quán quân kỵ chiến nên được đặc cách vượt qua vòng một, trực tiếp tiến vào vòng chung kết hai mươi bốn người, sau đó sẽ đấu vòng tròn so thành tích để chọn ra tứ cường.
Trận tứ cường dùng hình thức rút thăm, Paul lần nữa chọn trúng lão đối thủ Stanwell, trổ hết toàn bộ thực lực cuối cùng vì yếu thế mà bại trận, Stanwell cùng một vị tên Suofullin tiến vào vòng quyết tái sau.
Thành tích sau cùng trong vòng tứ cường không phải đặc biệt tốt nhưng cũng đủ hoàn thành mục tiêu Thần Điện kỵ sĩ nhưng Paul lại cảm thấy vô cùng chán nản. Bởi vì tại trận quyết tái cuối cùng thì sẽ có giáo hoàng cùng hai vị tông chủ sẽ đến theo dõi, thánh nữ miện hạ có nói qua, nếu như giành được quán quân có thể sẽ nhận được sự chú ý của vị thiên sứ tối cao kia, giành được rất nhiều chỗ tốt… Nhưng mà, hiện tại hết thảy đều không có.
Paul nhìn vào bóng người lưa thưa trên quảng trường, thở dài một hơi. Được vạn người chú mục, được giáo hoàng cùng tông chủ quan khán, trận á quân quyết tái sắp sửa bắt đầu. Vốn bản hắn chắc hẳn là sẽ đứng trên cái vũ đài đó phô bày lực lượng của mình trước mọi người nhưng hiện tại chỉ có thể cùng những kẻ thất bại khác mà làm quan khách thôi.
Tâm tình hắn trở nên không tốt thậm chí hắn còn không muốn đi đến kỹ trường.
"Paul!" Một âm thanh mê người quen thuộc vang lên sau lưng.
Dù Paul không quay đầu lại cũng biết là ai, hắn nhíu nhíu long mày hỏi: "Eliza ngươi tới đây làm gì? Ngươi không phải ở cùng với Richard sao?"
"Sao vậy, ghen sao?" Eliza cười cười nói: "Đi theo ta, đây không phải là nơi nói chuyện"
Chân mày Paul càng nhíu chặt lại: "Richard đâu?"
"Ta cho hắn một bó băng lam hoa hồng trân quý để tặng cho con bán tinh linh kia rồi. Trong đoạn thời gian này hắn phí không ít tâm tư nhưng đáng tiếc trong ánh mắt của vị bán tinh linh kia thì hắn chỉ như một con cóc ghẻ mà thôi."
Nghe tin tức không mấy khả quan của Trần Duệ, thâm tâm Paul cảm thấy thống khoái không ít: "Ngươi tìm ta làm gì?"
Eliza nhìn xem bốn phía không có ai liền dừng bước chân lại: "Có hai chuyện rất là quan trọng đối với ngươi. Việc thứ nhất có thể nói cho ngươi nghe miễn phí"
"Việc thứ hai thì phải trả phí?" Paul nghi hoặc: "Ngươi cứ nói việc thứ nhất ra trước?"
"Ngươi còn chưa biết, kẻ hầu của ngươi - Richard sớm đã trở thành Thánh Quang thủ hộ kỵ sĩ của điện Thánh Quyến ngay tại lần đầu tiên được thánh nữ đơn độc lưu lại."
Paul chấn kinh, trong ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, thần sắc âm trầm phẫn nộ đan xen nhau. Thánh Quang kỵ sĩ là một trong ba đỉnh cấp thủ hộ kỵ sĩ, có quyền lực và địa vị đặc thù do tông chủ trực tiếp khâm nhiệm. Thủ hộ kỵ sĩ bình thường dù phấn đấu hết đời cũng không có cách nào đạt được cấp bậc này. Tự bản thân Paul từ bỏ điện Lôi Đình của lão sư Pasali mà gia nhập vào điện Thánh Quyến, cho dù giành được quán quân Thần Điện kỵ sĩ, cao lắm cũng chỉ đạt được đệ nhị cấp bậc Ngân Huy kỵ sĩ. Hiện nay chức quán quân đã vô vọng, nên hắn chỉ có thể trở thành Bạch Diệu kỵ sĩ địa vị thấp nhất. Đối với bên ngoài thì vị trí này rất là vinh dự nhưng hắn đường đường là một thánh cấp cường giả, sau này phải cúi đầu khom lưng với những kẻ yếu hơn. Môt người tâm cao khí ngạo như Paul làm sao có thể tiếp nhận nổi.
"Richard" chẳng qua chỉ là một tên ngự thú sư hèn mọn, đến tột cùng thì hắn dùng thủ đoạn hèn hạ gì mà được thánh nữ coi trọng? Nghĩ đến việ Richard dấu diếm hắn, trong lòng Paul dâng lên một cỗ phẫn hận cường liệt. Chẳng lẽ thằng khốn này lợi dụng hắn để tiến được vào Thánh Sơn sau đó dùng hắn làm bàn đạp, leo lên vị trí cao hơn?
Nghĩ tới đây, sự phẫn hận trong tâm không khỏi biến thành sát ý âm lãnh. Sự thật thì Paul đã "hiểu lầm" Trần Duệ phân nửa, Trần Duệ chỉ muốn lợi dụng Paul để vào được Thánh Sơn mà thôi.
Cảm giác được sát ý trong lòng Paul, nụ cười của Eliza càng đậm: "Ngươi đang nghĩ cái gì? Có phải nghĩ rằng nên hành lễ với Richard không?"
"Hừ!" Bị nói trúng chỗ đau, sắc mặt Paul âm trầm xuống: "Eliza ŧıểυ thư, đây là chuyện thứ hai của ngươi?"
Loại xưng hô này đã biểu hiện thái độ cực kỳ bất mãn của Paul. Eliza không cho là đúng vẫn duy trì bộ mặt tươi cười: "Nếu như ngươi không nghĩ là suốt đời này đều sống dưới cái bóng của hắn thì chúng ta có thể nói tiếp chuyện thứ hai."
"Ồ, ngươi muốn đối phó hắn? Gần đây ngươi không phải rất thân cận với hắn sao?" Paul còn tưởng rằng mình nghe lầm, bỗng nhiên nghĩ đến nàng đã từng là bạn thân của Joanna, "thân" đến nỗi nàng lừa Joanna vào tử địa đảo Bạo Phong.
Nhìn vào bộ dạng cười cười của Eliza, Paul không khỏi sinh ra một cỗ hàn khí. Hắn dần dần yên tĩnh trở lại: "Hắn hiện tại đang được thánh nữ trọng dụng, nếu mà hắn có gì bất trắc thì thánh nữ nhất định tra xét tới cùng."
"Lão sư chỉ coi trọng giá trị đặc thù nào đó của Richard. Nếu như hắn không còn giá trị hoặc giá trị bị thuyên chuyển đi thì tự nhiên sẽ không được coi trọng nữa." Gương mặt tươi cười của Eliza nhiều hơn một phần âm lãnh: "Một khi kế hoạch của ta thành công thì Richard và Milan đều không còn là trở ngại mà lão sư cũng sẽ không trách tội ta. Cái duy nhất ta cần hiện tại là một trợ thủ."
"Ta có thể có được cái gì?" Đối phương là Eliza, Paul không nói lòng vòng, trực tiếp đề cập đến lợi ích.
"Ngân Huy thủ hộ kỵ sĩ, sự trợ giúp toàn diện đối với Lohman gia tộc. Trong tương lai khi có cơ hội ta sẽ giúp ngươi trở thành Thánh Quang thủ hộ kỵ sĩ."
"Chỉ những thứ này?"
"Những thứ này còn chưa đủ? Có thể không phải gánh trách nhiệm mà trừ đi uy hiếp từ Richard chăc hẳn là ta đã giúp ngươi mới đúng. Đương nhiên ta cũng nhân cơ hội này mà trừ đi Milan, đây là một cuộc hợp tác sòng phẳng." Eliza thản nhiên nhìn Paul: "Hơn nữa, hứa hẹn của ta đều nằm trong năng lực của ta, nếu ta đưa ra hứa hẹn lớn hơn thì ngươi cảm thấy ta có thành ý sao?"
Paul trầm tư trong chốc lát cuối cùng gật đầu: "Khi nào động thủ?"
Trong mắt Eliza chớp động quang mang: "Hiện tại!"
Hai người đều không biết, một thân ảnh lặng lẽ rời khỏi.
Quang Minh thánh sơn, tại hoa viên ŧıểυ trúc điện Thánh Quyến.
Nơi đây là một cái hoa viên rất lớn gieo trồng đủ các chủng loại hoa cỏ, bốn phương đều tràn đầy hương khí, bên trong còn có không ít cây cối.
"Ngươi tới nơi đây làm gì?" Bán tinh linh Milan dứng tại cửa hoa viên, vẻ mặt lạnh tanh nhìn về phía Trần Duệ. Hai tay Trần Duệ để phía sau cầm một đóa băng lam hoa hồng.
"Thứ này… tặng cho nàng." Trần Duệ đưa bó hoa ở sau lưng ra phía trước.
"Băng lam hoa hồng?" Milan có chút kinh ngạc. "Ngươi có được từ đâu?"
Trần Duệ theo lời thoại của Eliza mà nói: "Ta phải tốn rất nhiều khí lực mới mua được. Ta nghe nói loại băng lam hoa hồng này rất hiếm thấy, có thể trồng trực tiếp khi nó còn sống, không phải nàng rất thích hoa sao.."
"Đúng vậy, nhưng nếu là hoa ngươi mang tới thì không cần biết là hoa gì đều làm người ta chán ghét." Milan lạnh như băng cắt ngang lời nói của Trần Duệ.
"Xin lỗi đã quấy nhiễu Milan ŧıểυ thư." Trần Duệ tỏ ra vô cùng chán nản. "Bất kể thế nào thì hoa không sai chỉ có ta là sai. Ta biết nàng rất thích chúng nó. Ta đi trước, xin nàng hãy thu lấy những bông hoa này bởi vì hiện tại ta không cách nào chăm sóc chúng nó. Nàng cũng không đành lòng nhìn chúng nó héo đi chứ."
Lãnh ý của Milan giảm bớt, cuối cùng gật đầu. Băng lam hoa hồng là một loài rất hiếm thấy, mà phấn hoa cùng hương hoa lại rất có ích với tu luyện của nàng.
Bán tinh linh tiếp nhận hoa Trần Duệ đưa tới, hấp một ngụm hương khí, đột nhiên hơi nhíu lông mày lại, tử tế nhìn một chút, từ trong đóa hoa lựa ra vài cọng thảo mộc lam sắc, sắc mặt đại biến: "Mê hương thảo!"
Mê hương thảo còn hiếm hơn băng lam hoa hồng. Chẳng qua nó có một đặc tính là ai mà ngửi hương hoa thì sẽ mất đi lực lượng nhưng bên cạnh đó còn có thêm một thuộc tính là thôi tình.
(Biên: Kích dục đó! )
"Ti bỉ!" Milan lập tức phản ứng lại, phẫn nộ hét lên một tiếng. Mê hương thảo hóa thành tro tàn, đồng thời Trần Duệ cũng bị một cổ lực lượng ném văng đi, còn chưa tiếp xúc mặt đất thì đã được một bóng người tiếp được. Người đó chính là Eliza.
"Milan ngươi muốn làm gì?"
"Ta muốn giết tên khốn kiếp vô sỉ này!" Milan vô cùng phẫn nộ. Nàng làm sao nghĩ đến tên Richard này lại lớn gan hèn hạ đến vậy. Dám dùng mê hương thảo đối phó nàng, nhất thời không cản thận hút mê hương vào. Lực lượng bắt đầu có dấu hiệu suy giảm.
"Richard là hảo bằng hữu của ta, ngươi không chấp nhận sự theo đuổi của hắn thì thôi lại dám hạ độc thủ với hắn!" Eliza thả vị "hảo bằng hữu" thân thụ trọng thương, sắc mặt trắng bệch xuống. Tay nàng đảo một cái, một đoàn bạch quang phủ xuống, bao chặt Trần Duệ lại. Đồng thời, thân hình nàng nhào tới phía Milan.
Milan còn không kịp mở miệng phân trần, Eliza đã nhanh như thiểm điện áp sát lại gần, tập trung vào chiến đấu. Hai thân ảnh xinh đẹp bắt đầu nhanh chóng phân hợp giao kích, gần như không thấy rõ động tác. Lực lượng tác động làm tàn hoa bay đầy trời. "Bành!" Thân ảnh Milan văng ra, loạng choạng lui về sau.
Do chịu ảnh hưởng dược tính của mê hương thảo, bán tinh linh cũng không ham chiến, nhanh chóng niệm tụng chú ngữ. Bàn tay lấp lóe bạch quang, muốn thi triển "Diệt Tuyệt Chi Quang" đánh lui Eliza. Vừa lúc đó, trong lòng bỗng sinh ra một cỗ báo động, đột nhiên ngưng lại chú ngữ, nhanh chóng né tránh một kích trí mạng sau lưng nhưng vẫn bị dư kình đánh trúng, khóe miệng tràn ra máu tươi. Sau lung nàng lộ ra một vết đỏ kinh người, đang chậm rãi khuếch tán.
Milan thống khổ, càng nhiều là bởi vì tinh thần lực cắn trả do cường hoành ngăn lại chú ngữ. Không đợi nàng ổn định thân hình, liền nghe được phía trước vang lên tiếng rít, tránh không nổi nên đành đưa hai tay ngăn lại.
"Ca!" Theo tiếng xương gãy, cả người nàng bị một cổ lực lượng chấn ngược ra sau, ven đường đụng phải vô số thảo mộc, sau cùng đụng phải một gốc đại thụ rất lớn. Cổ thụ chấn động một trận, vô số cành lá rơi xuống, thân thể bán tinh linh chậm rãi hạ xuống, dựa ngồi trên mặt đất. Lần thụ thương này rất nặng, nàng không cách nào đứng dậy nổi.
Nhìn về phía Eliza đánh lén mình và Paul, Milan rốt cuộc cũng hiểu rõ. Băng lam hoa hồng, mê hương thảo, đánh lén… tất cả những cái này đều là một đợt tập kích có dự mưu! Mà người sắp đặt chính là Eliza ! còn về Richard chẳng qua chỉ bị lợi dụng mà thôi.
"Quang Quyến chi thể thì thế nào, có thể miễn dịch cái này sao?" Eliza giương giương một cái dùi trong tay, cười lạnh lùng kèm theo một cổ đắc ý: "Cái này so với con dao ngươi dùng lần trước như thế nào? Không nghĩ nhanh như vậy ta liền có thể trả lại ngươi! Ngươi đừng vọng tưởng cầu cứu, lão sư đã hạ sơn đi xem cuộc thi Thần Điện kị sĩ tại Thánh Quang thành, mà những kỵ sĩ thủ hộ xung quanh ngươi sớm đã bị ta mua chuộc rồi."
Milan liều mạng ngưng tụ lực lượng tưởng muốn đào thoát hoặc tung một kích toàn lực trước khi chết nhưng dược lực của mê hương thảo đã hoàn toàn phát huy. Lực lượng trong cơ thể không thể ngưng tụ nổi một tia nào, ngược lại còn sinh ra một cỗ cảm giác khô nóng kì lạ.
"Dược lực của mê hương thảo cần một thời gian mới kết thúc, Paul ngươi trước đi qua xem nàng nhưng khoan giết vội. Nàng còn có chút tác dụng với ta."
Paul gật đầu đi tới, song thủ cự kiếm "Hoa Quang" trong tay lấp lóe hàn quang.
Eliza tung thân tới trước người Richard rút đi bạch quang liền nhìn về phía Richard đang hấp hối. Eliza ôm lấy Trần Duệ: "Richard, ngươi sao rồi?"
Trần Duệ miễn cưỡng mở mắt ra: "Vừa rồi phát sinh chuyện gì?"
"Milan tiện nhân kia muốn giết chết ngươi nhưng hiện tại nàng đã chạy trốn." Bạch quang không chỉ có tác dụng bảo trụ một hơi thở của Richard nó còn có tác dụng cách ly.
"Milan ŧıểυ thư.." Ánh mắt Trần Duệ càng thêm ảm đạm thanh âm cũng càng lúc càng hư nhược. "Vì sao nàng muốn làm như vậy?"
"Nàng không xứng đáng với ngươi!" Eliza ôn nhu vỗ về gương mặt Trần Duệ. Trong tay lóe ra quang hoa nhàn nhạt. "Ngươi còn có ta. Chúng ta là những bằng hữu tốt nhất, bất kể phát sinh cái gì ta đều sẽ luôn ở bên cạnh ngươi."
Dưới lực lượng quang hoa, Trần Duệ cảm giác rất thoải mái, ánh mắt dần dần an tường: "Cảm ơn ngươi Eliza ta chỉ sợ là không qua khỏi!"
"Yên tâm có ta, ta nhất định sẽ trị cho ngươi" Thanh âm Eliza càng lúc càng ôn nhu: "Ta là bằng hữu đáng tín nhiệm nhất cũng là người thân cận nhất của ngươi"
"Bằng hữu tín nhiệm nhất.." Trần Duệ lầm bầm thì thào theo: "Eliza là người thân cận nhất."
"Ngươi thật sự sắp chết rồi sao?"
"Ta thật sự sắp chết rồi sao..?"
"Duy trì không được nữa? Ngươi không thể chết như thế này!"
"Duy trì không được, không thể chết như thế này…."
Ánh mắt Eliza lóe ra quang mang quỷ dị. "Nhất định phải đem tâm linh chi ngữ truyền cho người thân cận nhất…"
"Đem tâm linh chi ngữ truyền cho người thân cận nhất.."
"Người thân cận nhất của ngươi là ai.."
"Eliza!"
Eliza nở một nụ cười đắc ý. Nàng có một loại lực lượng tâm linh đặc thù, có thể tại một trình độ nào đó mà ȶᏂασ túng tâm linh đối phương nhưng loại tâm linh lực lượng này cũng không phải vạn năng, trừ phi là cam tâm tình nguyện, nếu không ý chí đối phương càng mạnh, kháng tính càng mạnh. Một khi thất bại, bản thân nàng sẽ bị cắn trả đáng sợ cho nên nàng không dễ dàng thi triển.
Tại thành Garden, sau khi được chứng thực về sự tích truyền thừa của tâm linh chi ngữ, nàng đã bắt đầu vạch ra âm mưu này. Lúc đầu nàng tính thu phục Trần Duệ làm nô bộc nhằm đoạt lực lượng tâm linh chi ngữ nhưng xuất ra chuyện ngoài ý muốn là Trần Duệ lại chọn Paul. Có điều Eliza vẫn chưa từ bỏ ý định, nàng lại tiếp tục sắp dặt một kế hoạch khác. Sau khi, Trần Duệ bộc lộ bản lãnh có thể câu thông với trứng phượng hoàng, nàng càng hạ thêm quyết tâm. Cuối cùng, nàng bày ra bố cục này, hiện tại rốt cuộc đã đại công cáo thành.
Một lần không chỉ có thể đạt được tâm linh chi ngữ, còn có thể trừ đi địch thủ Milan, có thể nói là nhất tiễn song điêu. Cho dù kế hoạch này có bị Eudora đoán ra thì bằng vào tâm linh chi ngữ, nàng tất vẫn được trọng dụng.
"Đem tâm linh chi ngữ truyền cho Eliza." Thanh âm Eliza càng ngày càng nhu hòa càng tràn đầy dụ hoặc
"Truyền cho Eliza..." Tròng mắt Trần Duệ dần dần lóe ra ánh sáng màu đỏ.