Hắc Ám Địa tinh hoảng sợ nhìn xuống gọng kìm đang kẹp ở cổ mình của tên Quan ký sự “ngu xuẩn”. Hắn không hiểu nổi tên nhân loại có vẻ ngoài mềm yếu kia kiếm đâu ra sức lực lớn đến như vậy. Sức chiến đấu của Hắc Ám Địa tinh nằm ở tầng dưới cùng tại Ma giới, còn yếu đuối hơn cả ŧıểυ liệt ma. Sở trường của bọn chúng chỉ là thủ công nghệ cùng một vài kỹ xảo nhỏ khác. nɠɵạı trừ vài cá nhân có thiên phú năng lực rất mạnh nổi bật lác đác có thể đếm được trên đầu ngón tay, hầu hết tất cả bọn chúng đều làm công việc tạp dịch nặng nhọc.
Với sức mạnh hiện tại của Trần Duệ, chỉ cần khẽ dùng lực đã đủ để vặn gãy cổ tên Hắc Ám Địa tinh này. Nhưng hắn cũng không có ý định làm vậy, mà chỉ là vứt tên gia hỏa kia ra chỗ khác.
Hắc Ám Địa tinh vừa rơi xuống đất đã ôm lấy cổ mà ho khan liên tục. Hắn khiếp đảm mà nhìn về bóng người đang cười lạnh mà từng bước từng bước tiếp cận hắn.
“Ngươi nghĩ có thể dùng chút ŧıểυ xảo này mà qua mặt được ta? Cũng không nhìn lại xem ta rốt cục là học trò của ai?”
Vì che dấu sự tồn tại của Siêu cấp hệ thống, Trần Duệ đã rất quen với việc mang đồng chí Aldaz ra gánh lấy trách nhiệm. Tục ngữ nói: đây chính là cáo mượn oai hùm.
Hắc Ám Địa tinh lúc này mới có phản ứng, hiểu ra được mình bị lòng tham che mắt đã phạm vào một sai lầm buồn cười đến trình độ nào. Không ngờ lại dùng độc đi đối phó với học trò của một vị Đại sư Dược tề, hơn nữa còn là một vị đại sư chỉ đánh một cái rắm cũng đủ độc chết một con cự long.
“Ta nghĩ xem phải xử trí ngươi như thế nào thì mới được đây? Độc cho ngươi thành một đống tro hay thành một vũng nước thì hay hơn nhỉ?”
Hắc Ám Địa tinh nhớ ra chuyện được đồn đại gần đây, vị học đồ đại nhân này từng làm cho một tên phải kêu thảm kêu thiết hai ngày hai đêm liền. Hắn giật nảy mình, toàn thân bắt đầu run lẩy bẩy.
Nhưng mà Trần Duệ không ngờ tới, tên Địa tinh nhu nhược nổi tiếng kia không những không bị dọa chết khiếp, mà ngược lại còn liều mạng cắn răng nói:
“Ngươi…ngươi không được làm xằng bậy! Ta là người của Hội Áo choàng! Nếu như ngươi hạ độc ta, đại ca ta nhất định sẽ không để yên ngươi đâu!”
Hội Áo choàng? Là Hắc bang tại Ám Nguyệt thành sao? Trách không được còn vẽ ra một cái mỹ danh Áo choàng, giả vờ thần thần bí bí.
Trần Duệ suy nghĩ một chút rồi hỏi:
“Đại ca của ngươi là ai?”
Vừa nói đến đây, Hắc Ám Địa tinh đang lo sợ cũng mạnh dạn hơn một chút:
“Đại ca của chúng ta là một vị cường giả rất giỏi, chỉ dùng một tay thôi cũng đủ để tên Cương Khắc ác ôn nổi tiếng Ám Nguyệt thành cắp đít chạy về nhà! Ngày hôm qua Cương Khắc bị thương cũng phải khách khách khí khí tới chào hỏi, hắn còn từng bị đại ca ta thu lấy cả thiết chùy.”
Cương Khắc? Thiết chùy? Trần Duệ nghe kể chuyện, cảm thấy tình tiết có chút quen tai. Lại thấy tên Hắc Ám Địa tinh kia tiếp tục giở chiêu cáo mượn oai hùm, kiêu ngạo mà nói tiếp:
“Đại danh của đại ca hội Áo choàng chúng ta chính là Julie”
Nghe tới cái “Đại danh” này, Trần Duệ gần như lập tức hóa đá.
Trần Duệ nhớ lại lúc vừa mới bắt đầu tiến hóa, trong một con hẻm từng phất tay cứu lấy một nữ nhân Địa tinh, hắc tuyến nổi lên sau đầu càng ngày càng nhiều.
Cái gì gọi là kéo da hổ làm cờ, cái gì gọi là cáo mượn oai hùm? Đây mới là thực sự là cảnh giới chân chính!
Trần Duệ chỉ đơn giản là mượn một chút danh tiếng của Aldaz, so với tên kia, phải nói là gặp dân chơi thứ thiệt rồi.
Hắc Ám Địa tinh thấy Trần Duệ kinh ngạc đến ngây người, còn tường rằng tên này bị đại danh của “vị đại ca” mình hù cho muốn xỉu. Hắn lại tuôn thêm một câu thuộc top shock của mùa giải:
“Nói cho ngươi biết thêm một chuyện. biểu muội của ta là Sasa còn là thiếp thân tùy tùng được đại ca ta yêu thương nhất”
Toàn thân Trần Duệ kịch chấn không khác nào vừa bị lôi điện bổ lên đầu. Trong đầu hiện ra vẻ “xinh đẹp” của Sasa ŧıểυ thư, trái tim hắn run rẩy kịch liệt, loại tướng mạo này cũng không phải đặc sắc bình thường.
Hắn tự hỏi, từ ngày hắn ở Ma giới này đến nay cũng đã từng thấy qua vài mỹ nữ được nhiều nam nhân yêu thích ý dâm: một là Băng sơn ngự tỷ trưởng công chúa kiêm nữ lão bản Shia, hai là yêu nữ Ki-A mê người khiến bao gã chết lên chết xuống. Ngoài ra, còn có Athena, nữ cường nhân với tư thế hiên ngang cùng tính nhiệt tình, hào phóng.
Về phần vị Sasa ŧıểυ thư kia, có lẽ trong xã hội của Địa tinh thì như vậy đã được coi là mỹ nhân. Mà cũng cũng có lẽ khẩu vị ưa thích của tên chết tiệt Cương Khắc kia nó biến thái như thế. Nhưng hắn, Trần Duệ, tuyệt đối chưa từng có bất cứ một suy nghĩ lệch lạc gì về chuyện này.
Trong quá khứ không có, hiện tại cũng không, mà trong tương lai lại càng càng không!
Nhưng mà, thật sự là có một vị ŧıểυ thư Địa tinh mà hắn không biết bằng cách nào lại tự cho mình trở thành thiếp thân tùy tùng của hắn. Hơn nữa còn kèm theo cái từ chết tiệt “yêu thương” để miêu tả!
Từng thấy qua ép mua ép bán, nhưng chưa từng một lần thấy chuyện nha hoàn cưỡng ép nhận chủ nhân! Anh danh hai đời xử nam dưới tình huống không rõ ràng như thế mà cứ khơi khơi tan thành mây khói.
Hắc Ám Địa tinh còn đang định tiếp tục đe dọa, nhưng lại bị vị Quan ký sự kia hung dữ lao đến dùng một tay bắt lấy hắn:
“Lập tức mang ta đi đến cái Hội Áo choàng gì đó của ngươi!”
Ánh mắt của KaKa nhìn về cái xách tay trên mặt đất. Hắn thấy nhân loại nhíu mày một cái, sau đó vung tay lên, cái túi to như thế vậy mà biến mất trong nháy mắt. KaKa nhìn đi nhìn lại thế nào cũng không thấy trên người Trần Duệ có mang theo trang bị không gian nào. Chẳng lẽ đây là ma pháp không gian trong truyền thuyết? Không phải nói nhân loại này không có lực lượng gì sao? Vậy mà lại có loại bổn sự này!
“Đi mau!”
Trần Duệ không còn giữ được kiên nhẫn mà thúc giục một tiếng. Chuyện này nếu như không giải quyết, về sau nhất định sẽ nảy sinh tâm lý oán hận đối với nữ nhân.
Sợ hãi trước sức mạnh thần bí, KaKa không dám nói thêm câu gì mà ngay lập tức dẫn Trần Duệ đi vào con hẻm nhỏ phía trước.
Trong lúc nổi nóng, Trần Duệ dùng 500 điểm kích hoạt Kho trữ vật bên trong Siêu cấp hệ thống. Sau đó tâm niệm vừa có ý định đã thoải mái thu vào tất cả tài liệu ma pháp. Nếu như không phải muốn tìm Hội Áo choàng xả một bụng tức, có lẽ hắn còn muốn thử xem công năng của Kho trữ vật này như thế nào.
KaKa dẫn Trần Duệ rẽ vào một con hẻm, đi tới một gian viện nhỏ gần đó, xung quanh tập trung rất nhiều người lùn khoác áo choàng. Theo dáng người và động tác mà phán đoán, không phải ŧıểυ liệt ma thì cũng là Hắc Ám Địa tinh.
Một tên người lùn khoác áo choàng, có lẽ thường hay thích khoe khoang cười nói:
“KaKa, ngươi mang ai về thế kia? Một tên…nhân loại?”
KaKa vội vàng nhìn tên kia lắc lắc đầu, mấy tên áo choàng cũng nhận ra người duy nhất là nhân loại trong Ám Nguyệt thành. Hắn chính là Quan ký sự vừa được bổ nhiệm. Nghĩ đến trên người hắn toàn độc là độc, những tên áo choàng này tuy có sợ hãi nhưng hiếu kỳ còn nhiều hơn. Nhân loại này đến Hội Áo choàng làm gì? Chẳng lẽ muốn nhập bọn?
Hai người đi vào thong, Trần Duệ liền nhìn thấy một chiếc ghế ở ngay chính giữa phòng. Ngồi bên trên là vị “Nhạc phụ đại nhân” tự phong Địa tinh Didi. Ngoài ra, ngồi bên cạnh còn có vị ŧıểυ thư Địa tinh Sasa đặc sắc kia nữa.
KaKa tiến lên nói nhỏ vài câu, lão Địa tinh liền kinh ngạc mà đứng dậy.
Lão Địa tinh khom người chào Trần Duệ. Hắn biết sau lưng người này còn có Aldaz cùng Trưởng công chúa, là hạng người mình tuyệt đối không thể trêu vào. Lập tức vứt ngay danh phận chủ nhà mà nói:
“Quan ký sự đại nhân, KaKa có mắt không tròng mà đắc tội ngài. Ta thay mặt cho toàn thể Hội Áo choàng tạ tội với ngài. Thỉnh đại nhân nể tình đại ca của chúng ta mà bỏ qua chuyện này, đại ca chúng ta nhất định sẽ…”
Đại cái đầu ngươi ấy! Trần Duệ không chút khách khí mà cắt ngang lời khoác lác của lão Địa tinh:
“Ngươi đuổi mấy tên kia ra trước đi, ta có chuyện quan trọng cần nói”
Lão Địa tinh cau mày, chỉ vào con gái Sasa của mình nói:
“Sự tình của Đại nhân đương nhiên là cơ mật rồi, nhưng con gái Sasa của ta còn là nữ nhân của đại ca chúng ta, tuyệt đối có tư cách lắng nghe…”
Vừa nghe tới đây, Trần Duệ điên tiết chỉ muốn mang tên nhạc phụ ngang hông chết tiệt trước mặt này ra đập cho một trận. Hắn nghiến răng nói:
“Bớt nói nhảm đi, sự kiên nhẫn của ta cũng có giới hạn”
Lão Địa tinh nhớ đến tin đồn về khả năng dùng độc của kẻ này, không khỏi rùng mình một cái. Gã đánh mắt nhìn KaKa cùng Sasa ra dấu, hai vị này lập tức thức thời mà đi ra khỏi phòng.
“Trần Duệ đại nhân”
Thái độ của Lão Địa tinh trở nên cung kính hơn không ít:
“Xin hỏi đại nhân có chuyện gì cần phân phó? Hội Áo choàng của chúng ta cũng vừa thành lập không lâu, đại ca chúng ta cũng thường xuyên không có…”
“Lại còn dám nói tiếp chuyện này?”
Trần Duệ hung hăng chỉ về lão Địa tinh như có thâm cừu đại hận, muốn nói mà không thốt thành lời, cuối cùng mới nghiếng răng nghiếng lợi mà tuôn ra được mấy chữ :
“Mặt mũi của Julie bị ngươi làm mất sạch rồi!”
Lão Địa tinh vốn định cung kính gật gật đầu đồng ý, bỗng nhiên ngẩn ngơ:
“Thì ra đại nhân cũng quen…quen biết…chủ nhân của chúng ta”
“Một mạng của chủ nhân nhà ngươi có thể nói là do ta cứu, giao tình của ta với hắn cũng tương đối thâm sâu, ngươi không tưởng tượng nổi đâu!”
Ngất! Lời này có thể sai được sao, hai thân phận nhưng lại chính là một người.
Lão Địa tinh lộ ra vẻ hoài nghi. Sức mạnh chủ nhân Julie của hắn mạnh mẽ nhường nào, có thể một tay đánh tan tác đám người Cương Khắc. Người ít nhất cũng phải là trung giai ác ma, làm sao lại có giao tình thâm hậu cùng một tên nhân loại trói gà không chặt chứ.
Trần Duệ nhìn ra vẻ nghi kỵ của Didi, hừ lạnh nói:
“Đêm hôm đó, sau khi Julie cứu ngươi rồi cho ngươi một tử tinh tệ, ngươi lại còn dù chết dù sống cũng phải làm người hầu của hắn nên hắn lại cho ngươi thêm hai tử tinh tệ nữa, có đúng thế không?”
Chuyện này chỉ có hai cha con Địa tinh cùng Julie kia biết rõ. Lão Địa tinh cũng không dám có chút hoài nghi nào nữa, vội vàng nói:
“Trần Duệ đại nhân, vừa rồi là Didi thất lễ. Xin hỏi chủ nhân của ta hiện nay đang ở đâu?”
“Hắn đang tu luyện, lực lượng càng ngày càng mạnh”
Trần Duệ còn chưa chịu buông tha cho lão Địa tinh:
“Đáng lẽ ngươi phải rõ ràng hơn ai là ngươi không phải người hầu được hắn thừa nhận. Trên thực tế, ngày đó hắn cho ngươi ba tử tinh tệ, thật ra là kiểm tra ngươi. Không thể tưởng tượng nổi ngươi lại dám mang con gái ngươi ra giả làm nữ nhân của hắn, hơn nữa còn lập ra Hội Áo choàng chuyên đi cướp bóc, lường gạt. Nếu để hắn biết rõ, để xem cái đầu ngươi còn gắn ở trên cổ không!”
“Thì ra chủ nhân muốn kiểm tra ta!”
Mồ hôi lạnh của lão Địa tinh túa ra đầy đầu, thầm hô may mắn khi hắn không tham lấy ba tử tinh tệ kia:
“Trần Duệ đại nhân, thỉnh ngài nói lại với chủ nhân Julie, Didi cũng không dám quên sự kiểm tra của chủ nhân. Didi vì chủ nhân mà lập ra Hội Áo choàng. Mặc dù chỉ là bước đầu, nhưng tin rằng Hội sẽ ngày càng trở nên lớn mạnh hơn”
Nói xong, lão Địa tinh lấy ra một đống tử tinh tệ:
“Lúc trước chủ nhân giao cho ta ba tử tinh tệ, sau một thời gian lợi nhuận đã tăng gấp bội. Về phần số tiền này, thỉnh đại nhân giao lại cho chủ nhân, đây là tấm lòng của một quỷ hầu trung thành nhất.”
Hình như lão Địa tinh chẳng những không nhận lỗi vì việc lập Hắc bang, tổ chức cướp bóc lừa gạt, mà còn cảm thấy vinh quang. Gã vẫn cho rằng đây là vì sự nghiệp của chủ nhân mình.
Trần Duệ cũng biết quy tắc trong Ma giới, cũng không thèm nói gì nhiều. Nhưng thủ đoạn của lão Địa tinh lại làm hắn cảm thấy kinh ngạc. Lúc trước đưa cho hắn ba tử tinh tệ, chỉ mới vài ngày mà đã thành gấp mười lần. Chẳng lẽ là thành quả lừa gạt của đám người Hội Áo choàng?
Tìm hiểu mới biết, số tiền này có đến 90% là từ lợi nhuận của lão Địa tinh. Tư duy của lão này rất linh hoạt, nắm thông tin của các cửa hàng trong Ám Nguyệt thành trong lòng bàn tay. Ví dụ như một tấm da thú ở thành bắc bán với giá mười bạch tinh tệ, nhưng nếu cầm đi thành nam sẽ bán với giá mười ba bạch tinh tệ. Trước kia, lão Địa tinh hoàn toàn dựa vào sự chênh lệch giá cả này mà buôn bán nhỏ kiếm cơm ăn, nhưng thường xuyên bị loại ác ba như Cương Khắc áp bức, bóc lột, cuộc sống rất gian nan.
Sau đêm Trần Duệ giáo huấn Cương Khắc, lão Địa tinh gặp lại tên đàn em của Cương Khắc là Gabu một lần nữa. Nhưng khi hắn liều mạng mang danh phận người hầu của cường giả ra nói, không ngờ lại có thể dọa lui Gabu. Dũng khí của lão cũng bắt đầu lớn hơn, dần dần dùng ba tử tinh tệ làm vốn mà đi kiếm lời lớn, còn mượn danh nghĩa Julie đánh bại Cương Khắc để lôi kéo, tụ tập một đám người, thành lập Hội Áo choàng. Thỉnh thoảng cũng cáo mượn oai hùm mà ép mua ép bán kiếm chút tiền phi nghĩa. Cho đến tận hôm nay, Lý Quỷ mới gặp Lý Quỳ, mọi chuyện mới rõ ràng ra.
Trần Duệ dở khóc dở cười. Nhưng mà chuyện làm Trần Duệ cần phải suy nghĩ là chuyện khác. Lão Địa tinh có thể từ mức chênh lệch mà kinh doanh, lại còn có khả năng lập hội trong thời gian ngắn như thế, quả thực là năng lực không tồi. Hội Áo choàng dù chỉ là một trò khôi hài, nhưng hiện tại lại là thời điểm mấu chốt khi hắn cần rất nhiều linh khí. Nếu như có thể lợi dụng tốt cả ý tưởng kinh doanh của lão Địa tinh, chưa biết chừng còn có thể biến hắn thành một tên trợ thủ đắc lực.
“Số tiền này ngươi cứ giữ lại đi, đến lúc đó tự mình giao cho Julie”
Tâm niệm Trần Duệ xoay chuyển liên tục, sau đó quyết định.
Lão Địa tinh mang tiền ra đã nghĩ chỉ sợ không thể không hối lộ cho tên nhân loại này một ít, phỏng chừng số tiền này khi đến tay chủ nhân cũng chỉ còn một nửa. Nhưng hắn không ngờ lại bị từ chối. Trong nội tâm hắn càng chắc chắn quan hệ giữa vị Quan ký sự này với chủ Julie không bình thường, thái độ cũng kính cẩn hơn mà hỏi:
“Trần Duệ đại nhân, không biết khi nào thì chủ nhân có thể có thời gian? Ngày hôm qua Cương Khắc lại tới đây lấy thiết chùy lần trước bỏ lại, hắn cũng muốn gặp lại chủ nhân một lần.”
“Thế nào? Hắn định báo thù sao?”
Nếu chỉ là loại tép riu như Cương Khắc thì Trần Duệ không thèm để tâm.