Nếu muốn kiếm tiền thậm chí thật nhiều tiền cũng không phải là chuyện dễ dàng, bởi trên thực tế, kinh tế Ám Nguyệt thành vẫn chưa khởi sắc. Tạm thời Trần Duệ vẫn chưa kế hoạch rõ ràng, bất quá mục đích cuối cùng của việc kiếm tiền là linh khí, mà kiếm linh khí chính là để tăng cường thực lực. Huấn luyện tại Lam Ba hồ tuy có chút gian khổ, nhưng hiệu quả lại rất rõ ràng. Pagdarius có thể gọi là một huấn luyện viên cao cấp miễn phí, cho nên hắn tuyệt đối phải kiên trì.
Chỉ có điều khoảng cách đến Lam Ba hồ quá xa xôi, phải cưỡi tam giác tê đi mới được. Hơn nữa, cứ đi đi về về liên tục như thế sẽ khiến nhiều người nghi ngờ.
Trần Duệ lại nghĩ đến Mãnh Đát và Khắc Cốt, bỗng nhiên hắn chợt nghĩ ra: Không phải là có tới hai cái trực thăng dâng tới cửa sao? Nếu như đổi sang đi vào ban đêm, cưỡi song túc phi long đi thì sẽ ra sao nhỉ?
Hắn cẩn thận cân nhắc lại, cảm thấy có thể thực hiện được. Hơn nữa phi hành trên không nhanh hơn tốc độ trên mặt đất rất nhiều, thời gian đi lại cũng tiết kiệm được không ít.
“Khắc Cốt, Mãnh Đát, ăn thịt tươi đi. Các ngươi có nguyện ý làm thú cưỡi cho ta không?”
“Khắc Cốt không muốn làm thú cưỡi”
“Mãnh Đát cũng không thích”
Trần Duệ chau mày, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện cười.
Người cha hỏi đứa con trong đời mong muốn có được thứ gì nhất, đứa con đáp: tiền tài và người đẹp. Người cha liền giận dữ đánh đứa con mình. Nhưng khi đứa con sửa câu trả lời thành sự nghiệp cùng tình yêu, người cha lại sờ đầu đứa nhỏ, vô cùng tán thưởng.
“Khắc Cốt, Mãnh Đát, các ngươi có nguyện ý trở thành đồng bạn cùng phi hành với ta không? Chúng ta có thể ở cùng nhau, tự do bay lượn trên không, trong tương lai không chừng còn có thể đến đầm lầy U Dạ”
“Khắc Cốt nguyện ý!”
“Mãnh Đát nguyện ý!”
“…”
So với Độc long giảo hoạt, hai đầu song túc phi long đơn thuần này thực sự quá đáng yêu.
Ngay khi Trần Duệ dụ dỗ được hai đầu phi long xong, Alice cùng Athena cũng đã tìm tới cửa.
ŧıểυ loli lần đâu tiên nhìn về Trần Duệ với ánh mắt áy náy, bởi vì nàng không thể đáp ứng lời hứa cấp cho hắn 50 khối đằng thạch. Tất cả đều đã bị tỷ tỷ giữ lại, chỉ còn có 6 khối. ŧıểυ loli hứa, khi nào nhận được sáu khối đằng thạch kia, lập tức sẽ mang đến cho hắn.
Trần Duệ vừa có chút cảm động, đã thấy ŧıểυ loli nhìn hai đầu phi long không có bị bất cứ thứ gì trói buộc. Đôi mắt màu tím xinh đẹp của nàng đã lập tức trợn tròn lên kinh ngạc.
Với Athena và Alice, Trần Duệ cũng không giấu diếm làm gì. Hắn nói cho hai nàng biết về kỹ năng ngự thú, nhưng mà lại cường điệu lên rằng nó vừa thức tỉnh không lâu, chưa thể khống chế như ý muốn.
Athena nghĩ đến đặc huấn ngày hôm qua, Giác Dực thú phối hợp với hắn vô cùng ăn ý, nàng tỏ vẻ đã hiểu. Trong lòng nàng tỏ vẻ không vui:
“Sao anh không nói cho ta biết từ lúc tập huấn?”
Trần Duệ ngẫm lại, cười khổ nói:
“Khi đó, năng lực ngự thú cũng vừa thức tỉnh… Sau đó, nàng có cho ta cơ hội giải thích đâu?”
Athena nghĩ đến chuyện “báo thù” của mình, hai má nóng lên. Nàng chỉ vào Alice đang hào hứng bừng bừng bên đôi song túc phi long rồi làm tư thế uy hiếp, ý nói chuyện này tuyệt đối không thể để cho Alice biết. Trần Duệ vội vàng gật đầu.
“Trần Duệ, người ta có thể cưỡi Phi Long này thử một lần được hông?”
Alice ném một khối thịt tươi cho Khắc Cốt, thấy Khắc Cốt cũng không có hổ báo như trong suy nghĩ của mình. Nàng bắt đầu động tâm.
“Không được! Trên da của Song túc phi long có kịch độc. ŧıểυ công chúa xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ lại muốn da thịt của mình bị thối rữa hay sao?” Trần Duệ ngay lập tức dập tắt vọng tưởng của ŧıểυ loli; Alice cùng với Song túc phi long, sức phá hoại không phải đơn giản như một thành hai. Không cẩn thận thì có khi đến hoàng cung cũng bị lâm vào nguy hiểm.
“Không phải có thể nghiên cứu chế tạo ra được giải dược sao? Bằng không thì những kỵ binh Phi long kia làm thế nào lại có thể khống chế được chúng?”
Alice bất mãn nhếch miệng, bỗng nhiên kinh hô một tiếng:
“Athena, mặt của tỷ sao lại đỏ hồng lên thế? Có phải là sinh bệnh rồi không?”
“Chuyện này… khả năng là do ta vừa tấn cấp cao giai ác ma không lâu, vẫn chưa khống chế một cách tự nhiên được Hỏa Diễm trong cơ thể”
Athena vội vàng chuyển chủ đề:
“Alice, Phi long cũng không phải đồ chơi đâu. Giải dược bình thường chỉ có thể chèo chống được trong khoảng thời gian ngắn, giống như Allen lần trước vậy. Ta có nghe nói qua về phương pháp huấn luyện của Phi Long kỵ binh. Hình như là trường kỳ sống chung với độc vật, để cho thân thể có năng lực kháng độc nhất định, sau đó mới dần dần làm quen với độc tính trên người Song túc phi long. Cũng bởi vì thường xuyên tiếp xúc với độc vật mà diện mạo của Phi long kỵ binh trông vô cùng ghê tởm.”
“Thôi vậy, người ta cũng chẳng muốn bị hủy dung đâu”
Alice tỏ vẻ sợ hãi, ánh mắt chớp động:
“Trần Duệ nè, phương pháp “tuyên truyền” mà anh nói quả thực không tồi nha. Khách hàng đến tiệm tăng lên rất nhiều, thu nhập cũng tăng lên. Mỗi ngày anh có thể đến cửa tiệm để hỗ trợ người ta được ko?”
“Thực xin lỗi, ŧıểυ công chúa, hiện tại ta không có thời gian rồi. Trưởng công chúa hiện bổ nhiệm ta làm Ký sự quan, ta mỗi ngày đều phải làm việc”
Trần Duệ lập tức cự tuyệt:
“Sau này, ta không chỉ luyện tập ngự thú thuật, mà còn phải tiếp tục học Dược tề học của Aldaz đại sư. Bận rộn muốn điên, mệt mỏi đến không nhấc nổi tay chân thì ta làm gì còn sức lực mà đi giúp người khác chứ.”
“Luyện tập ngự thú”
Alice tròn mắt lên. Nàng lập tức nghĩ đến độc tính Song túc phi long, không cam lòng mà nói:
“Về sau nghiên cứu chế tạo ra giải dược có thể kéo dài thời gian, nhớ là phải dẫn người ta tới cùng bí mật tu hành đó. Người ta rất muốn cưỡi Phi long đi chơi mà.”
“Trần Duệ, em biết rõ anh có nhiều ý tưởng. Anh nói xem… nếu như em nghĩ cách lập một cái thương hội, vậy có thể chống lại tên Joseph âm hiểm kia không?”
Trần Duệ lập tức sững sờ. Mạch suy nghĩ của Alice cũng khá rõ ràng. Nàng muốn nghĩ cách lập một cái thương hội nhằm trợ giúp Shia giải trừ khủng hoảng kinh tế của Ám Nguyệt thành. Quả nhiên không hổ là một ŧıểυ loli hiểu chuyện biết cách che dấu. Chỉ có điều, ŧıểυ loli dù thông minh thế nào thì cũng còn quá nhỏ, có nhiều chuyện nghĩ cũng quá đơn giản.
“Thương hội trong lời nói của ŧıểυ công chúa, tạm thời không cần phải suy nghĩ. Nếu quả thật muốn phát triển theo con đường này, trước tiên phải kinh doanh tốt một cửa hàng đã, rồi nói gì thì nói”
“Nhưng mà, người ta cảm thấy của hàng kia đã rất tốt rồi”
“Còn xa mới đủ”
ŧıểυ loli không phục vốn định tiếp tục phản bác, nhưng lại thấy ánh mắt tự tin của Trần Duệ thì lại sửa thành:
“Vậy phải làm thế nào bây giờ?”
Trần Duệ nghĩ đến kế hoạch kiếm tiền của mình, trong lòng chợt nghĩ: chẳng phải đã có sẵn một cửa hàng đây sao?
“Cái này còn phải xem Công chúa nàng có thực sự muốn kinh doanh cửa hàng cho tốt hay không. Nếu chỉ đơn giản là một trò chơi, vậy trình độ hiện tại là được rồi. Nhưng nếu nàng nghiêm túc, thậm chí còn muốn một tay trợ giúp trưởng công chúa, như vậy phải chính thức tập trung tâm lực mà làm cho thật tốt. Ở thế giới loài người có một câu: trên đời này, chỉ có chuyện không muốn làm, không có chuyện gì không làm được”
ŧıểυ loli lộ ra bộ dáng đứng đắn hiếm thấy, đáp:
“Alice thực sự muốn làm tốt mà! Thật sự muốn đánh cho Joseph xấu xa này một trận!”
Trần Duệ nhẹ gật đầu rồi nói mục đích của mình:
“ŧıểυ công chúa, ta nói thật cho nàng nghe. Ta tu hành ngự thú thuật lâu dài nên phải tiêu hao nhiều loại tài liệu ma pháp, ví như đằng thạch chẳng hạn, mà cái này lại cần rất nhiều ma tinh tệ. Ta nghĩ cúng ta có thể mở tiệm kết phường, ŧıểυ công chúa nàng cung cấp mặt tiền cửa hàng cùng tiền vốn, ta nghĩ cách kinh doanh, lợi nhuận thì chúng ta một người một nửa, thế nào?”
“Chẳng trách anh lại muốn một nửa đằng thạch”
ŧıểυ loli tỏ vẻ hiểu ra gì đó rồi lập tức lắc đầu:
“Chỉ có điều anh cũng quá giảo hoạt đi. Mặt tiền cửa hàng, tiền vốn em đều phải cung cấp, anh chỉ phải đưa ra ý tưởng. Vậy mà anh lại muốn chia đôi lợi nhuận, như vậy không phải em chịu thiệt rồi sao? Cái này, hình như anh từng nói là… tay không bắt sói nè!”
Quả nhiên, vừa nhắc tới phương diện tiền bạc, Alice lập tức thông minh. Trần Duệ cười hắc hắc, nói:
“ŧıểυ công chúa, sổ sách không phải tính toán như vậy. Thử lấy một ví dụ nếu như lợi nhuận một ngày của nàng là bốn hắc tinh tệ, sau khi ta giúp đỡ một ngày lợi nhuận lại tăng lên bốn mươi, cho dù nàng chia cho ta một nửa thì thu nhập của nàng không phải vẫn là tăng năm lần sao? Ngẫm lại xem, nàng còn thiệt thòi không?”
“Anh có thể làm lợi nhuận cửa tiệm tăng đến như thế?”
Alice trở nên chăm chú thập phần.
“Chắc là không có vấn đề gì đâu.”
Trần Duệ tiếp tục dụ dỗ ŧıểυ loli tham tiền này:
“Chúng ta có thể vừa kinh doanh, vừa tích lũy kinh nghiệm. Đợi thời cơ chín mùi lại mở chi nhánh. Như vậy không những có thể giúp cho công chúa tăng lợi nhuận, mà còn có thể áp chế Joseph. Tương lai nếu đủ thực lực, lúc đó mới có thể lập thương hội, đấu với Joseph cũng không phải không có khả năng”
“Thật sao?”
Đôi mắt to tròn của Alice sáng lên, quyết định ngay:
“Quyết định vậy đi! Người ta biết rõ anh có bản lĩnh, đã sáng tạo biết bao là kỳ tích mà, cho nên người ta tin tưởng anh! Tương lai Alice nguyện giao cả cho anh, Trần Duệ ca ca”
Kết thúc là một câu rất chi dư thừa! Trần Duệ rùng mình một cái theo bản năng, miễn cưỡng lắm mới ổn định lại được thần trí, nói:
“Không cần phải theo đuổi những mục tiêu cao xa như thế, hiện tại việc chúng ta cần làm nhất là phát triển cửa hàng hiện có thật tốt đã rồi nói sau. Lần trước tuyên truyền như thế mới chỉ là một hình thức quảng bá đơn giản, nhằm tăng lượt khách thăm qua đó cũng tăng tỷ lệ người mua hàng. Nhưng nếu muốn cửa hàng phát triển tốt nhất, chỉ dựa vào điều này thì vẫn chưa đủ. Tiệm của nàng thứ gì cũng xa xỉ. Nhưng xa xỉ cũng có cách làm của xa xỉ, đó chính là phát triển theo con đường cao cấp. Nàng lại là công chúa của Ám Nguyệt thành, hoàn toàn có thể lấy điều này ra làm nhãn hiệu, làm cho người mua thương phẩm trong cửa tiệm của nàng có được sự hãnh diện. Đương nhiên, đây chỉ là vạch ra đường lối kinh doanh trên giấy tờ mà thôi, nếu như muốn có sinh ý tốt thì còn phải chú ý tới nhiều phương diện khác nữa. Ví như thái độ của nhân viên phục vụ đối với khách hàng, vấn đề giao tiếp, liên hệ… Nàng có thể làm cho họ cảm thấy mình được tôn trọng và thoái mái, chẳng việc gì họ lại không rút ma tinh tệ ra trả cả. Hơn nữa sau này cũng sẽ tới nhiều hơn. Bộ phận tuyển chọn, nhân sự cũng nên được đổi mới. Chỉ riêng Khách Cổ Lệ mà nói đã có thể đủ khả năng duy trì an toàn, trật tự của nhân viên, nhưng lại không thích hợp để tiếp đãi khách hàng. Ngoài ra còn phải phân loại, trưng bày sản phẩm…”
Trần Duệ nói một mạch không nghỉ. Athena thì không cần phải nói. Riêng Alice thì ánh mắt ngày càng sáng, thỉnh thoảng lại đưa ra một vấn đề. Trần Duệ vẫn kiên nhẫn giải đáp từng cái một, ŧıểυ loli ngồi bên cạnh vội vàng ghi ghi chép chép.
Nhìn hai người bàn luận vấn đề mở phường kinh doanh đắc ý như thế nhưng mình lại chen chân không nổi, tận đáy lòng Athena cũng có chút mất hứng.
“Quyết định vậy đi, cửa hàng kia của Bổn công chúa sẽ mang tên là Công chúa phường!”
Alice một tay chỉ thiên, hùng tâm vạn trượng dõng dạc nói:
“Ta muốn làm cho Công chúa phường trở thành cửa hàng nổi tiếng nhất, xa hoa nhất Ám Nguyệt thành. Sau đó ta còn muốn mở thật nhiều, thật nhiều đại lý, tương lai còn muốn lập thương hội, đem mấy tên gia hỏa Xích U kia đuổi khỏi Ám Nguyệt lãnh địa!”
Về phương diện kinh doanh, đúng là Alice rất có thiên phú, nói một hiểu mười. Nhưng mà kinh nghiệm kinh doanh của Trần Duệ cũng không nhiều, nếu muốn nói làm thương hội bây giờ thì đúng là có phần hơi sớm.
“Không được, em phải đến cửa hàng một chuyến mới được”
Alice thỏa mãn nói:
“Trước tiên phải phân loại thương phẩm trong cửa tiệm một lần nữa, chuẩn bị đâu vào đó như anh nói. Sau đó một lần nữa lại tổ chức thật long trọng một buổi khai trương hoành tráng. Athena, chị có đi cùng với em không?”
Athena lắc đầu:
“Em đi đi. Chị chẳng hiểu gì về kinh doanh, nhưng lại rất thích hai đầu Song túc phi long này”
“Mặt tỷ vẫn còn đỏ hồng lên kìa! Tặng cho tỷ một thứ để tham khảo, nhất định phải thật ôn nhu đó”
Alice nghịch ngợm mở to hai mắt, thần bí dúi vào tay Athena một quyển sách nhỏ. Sau đó nàng nhảy chân sáo rời phòng thí nghiệm.
Athena tiện tay nhận cuốn sách kia, cũng không có xem mà hâm mộ đánh giá hai đầu Song túc phi long:
“Ta thật muốn làm một Long kỵ binh, anh có thể nghĩ cách giúp ta không? Ta muốn được cưỡi nó một lần.”
Trần Duệ cũng biết tài ngự thú của Athena rất cao minh, sẽ không làm ẩu như Alice nên gật gật đầu nói:
“Đợi đại sư nghiên cứu ra giải dược hữu hiệu, ta sẽ thông báo cho nàng. Đến lúc đó còn phải nhờ nàng chỉ giáo vài vấn đề về ngự thú thuật nữa. Nhưng mà, nàng đừng nói cho Alice biết. Nếu Alice mà cưỡi đầu thú này, còn không biết sẽ dẫn đến tai họa gì đâu”
“Thật sao?”
Athena vừa nghe đây là chuyện bí mật giữa hai người, trong lòng liền mừng thầm. Một chút không thoải mái vừa rồi liền biến mất vô tung vô ảnh.
“Uh, nhất định!”
Trần Duệ tò mò hỏi một câu:
“Đúng rồi, Alice vừa rồi đưa nàng cái gì thế?”
Athena giơ cuốn sách nhỏ trong tay lên. Trần Duệ tò mò nhìn tới, lập tức hai hàng chữ to đùng đập ngay vào mắt:
“Đừng xấu hổ! Cách đùa bỡn nam nhân trong lòng bàn tay”
Màu hồng trên mặt Athena vừa nhạt đi một ít đã lập tức đỏ lựng lên. Không thể tiếp tục giả ngốc được nên nàng vội vã rời đi. Chỉ còn lại tên “giống đực” nào đó nghẹn họng trân trối chết đứng tại chỗ.
Quả nhiên, cho dù có được vẻ ngoài xinh đẹp che dấu như thế nào đi chăng nữa, ŧıểυ ma nữ vẫn là ŧıểυ ma nữ.