Pagdarius hừ lạnh nói: “Cường giả vi tôn, ta tha mạng cho các ngươi, đổi lại, các ngươi trở thành người hầu của ta, chuyện đơn giản vậy thôi, không có gì phải bàn.”
Trần Duệ bình tĩnh lắc đầu: “Vận mệnh của chúng ta gắn liền với nhau, ngươi giết chúng ta chẳng khác nào tự đẩy mình vào tuyệt cảnh, cho nên giữa chúng ta là hợp tác ngang hàng, không thể phân biệt trên dưới. Cùng vinh cùng nhục.”
Pagdarius không đồng ý nói: “Ta chỉ biết mạng các ngươi đang nằm trong tay ta, không giết đã là nhân từ lắm rồi, nếu còn dám lề mề, Pagdarius đại nhân sẽ ăn sạch các ngươi!”
Trần Duệ trừng Pagdarius một cái, giọng nói trở nên nhịp nhàng: “Sống có gì vui, chết có gì ngại! Từ lúc ta vô ý lạc vào ma giới đến giờ, ta đã xác định rồi. Ta tuy rằng chỉ là một nhân loại nhỏ nhoi yếu ớt, nhưng cũng là một thằng đàn ông, nhất quyết không vì mạng sống mà buông bỏ tôn nghiêm.”
Ánh mắt của Athena sáng lên, càng ở bên bờ vực sống chết, càng có thể thấy được bản chất của một con người. Bóng hình gầy yếu của gã nhân loại kia chợt trở nên cao lớn, đây mới là dũng khí chân chính! Nếu đổi lại là Allen hay gã Joseph của gia tộc Alvin kia, chỉ sợ là đã són ra quần.
Cái gọi là nhìn ngang thành dải, nhìn nghiêng thành đỉnh(*). Theo cách nhìn của Pagdarius, thằng nhãi loài người thái độ rất bố láo và vô lại – Bố xui xẻo “đi lạc” vào Ma giới, tử ẹo lúc nào chả hay, đằng nào cũng toi mạng, hôm nay liều mạng với mày.
Trần Duệ từng có kinh nghiệm mở quán, trên mạng có chút người chuyên đưa đánh giá kém cho quán để bắt chẹt tiền, được gọi là nghề phê bình sư. Nhà kinh doanh và nhất là nhà mở quán mới luôn yếu thế trong tình huống đó. Trần Duệ từng đụng với vài tên khốn kiểu như vậy. Cuối cùng thì cũng chu toàn xong, tiền cũng mất, coi như thêm chút kiến thức.
Hắn nhận thấy Pagdarius hiện giờ đúng dạng “lấy gậy đánh sói hai bên đều sợ”(ý nói người cầm gậy đánh sói sợ không uy hiếp được sói, mà sói nhìn gậy lại sợ bị đánh) muốn lợi dụng hắn để thoát vây, cho nên hắn mới cố ý chơi trò heo chết không sợ nước sôi, đem thế yếu đảo ngược. Nếu không phải nắm rõ tình hình, cho Trần Duệ trăm cái gan cũng không dám đem mạng mình ra đánh liều.
Quả nhiên, độc long cũng không nổi gận, ngược lại còn nhíu mày, Trần duệ nhân cơ hội bồi thêm một câu: “ Ta, Trần Duệ, lấy tôn nghiêm của cả nhân loại trên thế giới này thề, sẽ thật tâm giúp độc long Pagdariuss giai trừ phong ấn. Nếu như vi phạm, sẽ bị tan xương nát thịt, hồn phách tiêu tán. “
Pagdarius nghe thấy lời thề độc như thế, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, mà không biết Trần Duệ vốn không phải là nhân loại trên cái thế giới này, nói thẳng ra chính là đang gạt người, không, là gạt rồng.
‘Pagdarius, ta đồng ý giúp ngươi phá bỏ phong ấn, nhưng ta không chỉ muốn mạng sống mà càng muốn có sự giúp đỡ hữu tình của ngươi, để tỏ lòng thành, ta sẽ nói với ngươi lí do vì sao ta không sợ bất kỳ chất độc nào.
Nếu nói phía trước là đập một gậy rồi cho củ cà rốt, thì bây giờ chính là cho chai dầu gió để thoa chỗ bầm.
Độc long nhìn chăm chú vào Trần Duệ một lát, cuối cùng gật đầu : “Nhân loại, tài ăn nói của ngươi vượt xa so với thực lực người. Nếu ngươi có thể chứng minh thành ý, Pagdarius ta có thể sẽ suy xét việc ký kết với ngươi một khế ước ngang hàng.”
Nhìn Trần Duệ từ hoàn cảnh cực xấu, lập tức thăng đến ngang hàng, Athena vẫn không thể tin được, đây vẫn là đối mặt với một con cự long sao!
Trí dũng song toàn, đây là thứ duy nhất nàng có thể nghĩ ra để ca ngợi ca nhân loại này. Trần Duệ không biết, hắn đã vô tình tạo một hình tượng vĩ đại trong lòng Athena, độ hảo cảm đủ để để bỏ xa tên tướng quân thủ thành Allen kia.
“Thành ý” của Trần Duệ chỉ đơn giản là kể lại lần nữa chuyện xưa về thời kỳ hồng hoang và đại tông sư, điều chỉnh một số chi tiết nhỏ để câu chuyện thêm chặt chẽ và thuyết phục. Độc long hiển nhiên khó dụ hơn so với Aldaz, vẫn trầm ngâm không nói, nhưng Athena ở một bên thì nghe đến xuất thần.
Vì muốn tranh thủ thêm lòng tin của độc long, Trần Duệ đưa ra một món “đồ chơi” mới
Ở trên đất vẽ ngang dọc mấy đường, tao thành những ô vuông, sau đó nhặt một ít sỏi đặt vào trong, làm thành quân cờ.
Độc long kinh ngạc nhìn mấy thứ đồ chơi này, tự ngẫm đã lê lết qua mấy ngàn năm, nhưng chưa thấy thứ nào như thế này bao giờ. Trần Duệ ngụy trang là thôi diễn công cụ luyện kim, đem cách chơi của bộ cờ độc lập kim cương này nói ra.
Trò chơi này tương truyền là từ thơi nước Pháp trước cách mạng, do một vị quý tộc bị nhốt ở nhà tù Bastille(**) phát minh, không lâu sau đã thịnh hành khắp nơi. Cách chơi cùng với cờ nhảy(***) không khác mấy, là một ngừoi chơi, cờ bị nhảy sẽ ra khỏi bàn cờ, cứ như thế mà chơi, cho đến khi còn ít nhất. Dựa theo số cờ còn dư cùng vị trị mà phân định ra 6 cấp bậc, cao nhất là đại tông sư cấp do Trần Duệ định nghĩa.
Solitare cùng với Hoa Dung đa͙σ, Ma Phương được giới trò chơi trí tuệ mệnh danh là ba đại kỳ tích không tưởng. Athena đối với loại đồ hại não này vốn không thích lắm, nhưng độc long nham hiểm thì không thế, lập tức sinh ra hứng thú, nếu không phải vì khế ước bình đẳng đã sớm nhào vô thử sức rồi.
“Mấy lời tiếp theo, ta không muốn người thứ ba nghe được, cô bé, đừng nghĩ đến chuyện bỏ trốn nhé.” Độc long liếc Athena một cái. Trần Duệ đối với Athena nháy mắt, Athena khẽ gật đầu, đi đến trước mặt Alice cùng với Kia, ngồi xuống.
Độc long thi triển thuật cách âm, xong mới nghiêm túc nói : “Ta, độc long, Pagdarius Sandro Aqi Er Kasi. Nhân loại, nói cho ta biết tên ngươi.”
Nhìn thái độ trịnh trọng cùng với việc khai bảo đầy đủ tên họ, có thể thấy thái độ của hắn chuyển biến. Kỳ thật độc long cũng là tiến thoái lưỡng nan, mấy người này không thể giết, cũng không thể thả. Nếu nhân loại này thật sự có được truyền thừa thần bí mà hùng mạnh, nói không chừng có thể giải được phong ấn.
“Tên ta là Trần Duệ.” Trần Duệ lặng lẽ thở dài một hơi, đến bây giờ hắn mới thật sự thực hiện nghĩa vụ nɠɵạı gao thành công.
“Trần Duệ, ngươi đã có được lòng tin của Pagdarius.” Độc long nói: “Có một số chuyện phải chờ hoàn thành khế ước xong mới có thể nói cho ngươi. Ta đã nghĩ kĩ, sẽ cùng ngươi kí kết khế ước cộng sinh, nói cách khác, mạng ta cùng với ngươi kết hợp làm một, nếu có một ngày ngươi phản bội sự hữu nghị cùng lòng tin của ta, thì mạng ngươi cũng sẽ chấm dứt.”
Cộng sinh khế ước có tác dụng ngoài dự liệu của Trần Duệ, suy nghĩ nhanh rồi lắc đầu nói: “Ta không hề có mơ ước làm đồ long dũng sĩ, nhưng nếu là cộng sinh khế ước, vậy lỡ ta gặp tai nạn hoặc già đi mà chết, ngưoi cũng sẽ chết theo sao?”
“Đặc điểm chính của cộng sinh khế ước chính là cùng chung số mạng,” Pagdarius giải thích: “Long tộc có khả năng sinh sản vô cùng thấp, nhưng cuộc sống thì vô cùng dài, có thể đạt đến hơn mười vạn năm, ta giờ đã một vạn bốn nghìn tuổi, tương đương với thanh niên nhân loại các ngươi. Ngưoi kí kết khế ước với ta, cùng chia sẻ số mệnh nên tạm thời sẽ không chết già, ngoài vấn đề này, thể chất của ngươi có thể có được chút chỗ tốt từ ta.”
Đồng sinh cộng tử! Trần Duệ lập tức rung động. Trong lịch sử Trung Quốc, không biết có bao nhiêu vị hoàng đế, vương hầu vắt óc tìm cách kéo dài tuổi thọ để trường sinh bất tử lại không thành công. Còn hắn không công lại có thêm hơn vạn năm sinh mạng!
Cho dù là vương tộc của ma giới, nếu không có gì đặc biệt thì chỉ sống lâu lắmnhiều khoảng hai nghìn năm, ma tộc bình đân sống chừng vài trăm năm, còn nhân loại thì khỏi bàn, trừ phi đạt đến một trình độ nhất định, nếu không căn bản không thể so sánh.
“Nếu như chết ngoài ý muốn thì hết cách, giống như ngươi nói lúc đầu, vinh cùng hưởng, nhục cùng chia.” Pagdarius lắc lắc đầu. “Bất kể ta hay ngươi gặp tai nạn gì mà chết, bên còn lại khó mà thoát tai kiếp. Nói thật với ngươi, lực lượng của ta bị tổn hao, chỉ có thể cùng 1 người kí khế ước. Vì muốn chống lại cổ phù ngữ kia, ta định giết chết ngươi, sau đó biến liêm đao nữ ma kia làm người hầu. Bất quá, trí tuệ cùng với tiềm lực của ngươi khiến ta đổi ý, cũng có thể nói là quỷ kế của ngươi đã thành công,”
Nguy hiểm thật! Trần Duệ lau mồ hôi lạnh, thì ra lúc lướt qua lướt lại lại quỷ môn quan mấy vòng.
Đây là cách an toàn nhất mà độc long thực hiện, sinh mạng của hai người đã gắn liền với nhau, cùng tồn tại, cho nên Trần Duệ không thể xem nhẹ phong ấn, có thể làm cho độc long sống khỏe thì hắn cũng đảm bảo được mạng mình.
“Cần nhắc ngươi một chút, ngươi mạo hiểm so với ta nhiều hơn. Làm một gã nhân loại yếu ớt, ta ở Ma giới gặp rất nhiều nguy hiểm.” Trần Duệ suy nghĩ một lát rồi mở miệng: “Nếu ngươi đã biết điều này mà vẫn kiên trì kí khế ước thì ta đồng ý.”
Độc long gật đầu, cười thâm ý: “Vậy tạm thời tin vào sức mạnh truyền thừa của vị đại sư kia vậy.”
Trần Duệ cũng cười, tự sướиɠ thì tự sướиɠ, nhưng cũng không thể như ŧıểυ thuyết miêu tả, nhân vật chính tài năng ngút trời, còn lại đều não tàn óc heo. Coi tất cả mọi người là đồ ngu, thì mình sẽ thành thằng ngu vĩ đại nhất.
Tuy rằng không biết Pagdarius đối với cái câu chuyện cổ tích ba xạo kia tin bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định là, tên độc long hùng mạnh này từ nay về sau sẽ là đồng minh thân cận nhất của hắn.
Cảm giác khi ký kết khế ước vô cùng kỳ diệu, giống như trong tinh thần cùng đối phương ký kết một hợp đồng nò đó vậy, chẳng qua cái hợp đồng này được một loại “quy tắc” huyền ảo nào đó giám sát, trừ phi đạt đến thần cấp, nếu không không thể thay đổi hay nghịch chuyển trình tự pháp tắc.
Sau khi ký kết khế ước thành công, Trần Duệ dường như cảm giác được thân thể có một loại biến hóa kỳ dị, giống như tinh lực được mở rộng rất nhiều, mà Pagdarius thì không có hiện tượng suy yếu đi.
“Trần Duệ, hiện giờ ngươi và ta là đồng bọn sinh tử, so với tay chân huynh đệ càng thêm thân mật” Pagdarius sau khi ký khế ước cũng không khách sáo, “Ta muốn trước tiên làm rõ một chuyện, liêm đao nữ ma kia có phải là đàn bà của ngưoi hay không? Nữ nhân có huyết thống đại ác ma biến dị, tiềm lực rất lớn, tương lai có thể đạt đến trình độ đại ma vương.”
“Không phải, bọn ta ngay cả bạn bè cũng không phải, nhưng ta không thể đắc tội với nàng.” Tràn Duệ lắc đầu lia lịa, Athena là mỹ nữ, không sai, nhưng không thể trêu vào đưuọc, bài học đau thương của khóa Khổng Minh vẫn còn đó.
Độc long cười bí ẩn, nói: “Như vậy ta đề nghị ngươi nên cưa đổ nàng đi. Phụ nữ đại ác ma trong ma tộc là trung trinh nhất, chỉ cần ngươi có thể chân chính thu phục được trái tim của nàng, nàng sẽ một dạ theo ngươi, tuyệt không phản bội. Trừ phi ngươi chết, nếu không vĩnh viễn sẽ không để ý đến nam nhân thứ hai. Nếu không như vậy thì bí mật của chúng ta khó bảo toàn.”
Trần Duệ giờ mới biết đặc tính chủng tộc này của Athena, chỉ là nhiệm vụ này thật sự quá khó.
* Trích từ bài thơ nổi tiếng "Đề tây lâm bích - 题西林壁 " của Tô Đông Pha, đề xướng cách quan sát, khám phá Lư sơn rất tiêu biểu cho cách quan sát sự vật của người Trung Quốc
横看成岭侧成峰,
远近高低各不同.
不识庐山真面目,
只缘身在此山中.
Hoành khan thánh lĩnh trắc thành phong,
Viễn cận cao đê các bất đồng.
Bất thức Lư sơn chân diện mục,
Chỉ duyên thân tại thử sơn trung.
Nhìn ngang thành dải, xéo thành ngọn;
Nhìn xa, nhìn gần, nhìn từ trên cao, nhìn từ dưới thấp, kết quả đều không giống nhau.