Người của Hứa gia tới rồi!
Chỉ vẻn vẹn vài chữ đã đủ khiến Chu Dương ngây người gần mười phút.
Trong thư Nhậm Phong có nói Hứa gia cử bao nhiêu người tới, có thực lực như nào và mục đích mà họ tới đây làm gì, đồng thời ông ta cũng bảo Chu Dương cẩn thận.
Qua chuyện lần trước, Chu Dương tin chắc rằng Nhậm Phong không cùng phe với người của Hứa gia, cho nên lần này anh rất tin tưởng vào những gì mà Nhậm Phong viết trong thư.
Trong lòng Chu Dương cũng ước chừng được lượng người mà Hứa gia cử tới lần này.
Lần này Hứa gia có tổng cộng có mười tám người.
Trong đó bốn vệ sĩ đứng đầu đều thuộc cảnh giới tông sư võ giả, mười bốn người còn lại cũng là những người có thực lực mạnh, người nào kém nhất cũng phải cận kề bán bộ tông sư võ giả.
Đặc biệt, Nhậm Phong còn nói rằng tuy lần trước Hứa Du tới và bị anh đánh bại, nhưng lần này, em trai của Hứa Du là Hứa Địch cũng tới để điều tra tung tích của Hứa Du.
Nhậm Phong ghi lại những lời mà ông ta nói với người của Hứa gia để Chu Dương có sự chuẩn bị, bằng không đến lúc hai bên đối đầu, một khi lộ tẩy sẽ chẳng có lợi cho ai.
Chu Dương đang nghiêm túc bỗng thả lỏng.
Trước đó, không chỉ các thế lực và gia tộc lớn nhỏ trong Đông Hải đều thắc mắc tại sao Hứa gia không có động tĩnh và phản ứng gì, mà thực tế ngay cả Chu Dương và người của Tô gia cũng thắc mắc.
Về lý mà nói, Chu Dương và Tô gia hợp sức, phao tin muốn tiêu diệt Hứa gia, chuyện này đã đồn ầm khắp Đông Hải, dường như ai ai cũng biết.
Hứa gia là gia tộc ẩn dật không lý nào lại không biết, vả lại họ cũng là một bên liên quan, thân phận của họ sẽ nhạy cảm hơn.
Nhưng đến giờ, bên Hứa gia vẫn không có bất kì phản ứng nào, như thể họ không biết gì về chuyện này.
Điều này không hợp với địa vị của một gia tộc ẩn dật như Hứa gia lắm.
Trước kia Chu Dương còn có suy đoán khác, nhưng giờ xem ra, có lẽ Hứa gia đã biết chuyện từ lâu, hơn nữa cũng đã cử người tới bắt tay vào điều tra rồi.
Dù gì Hứa gia cũng là gia tộc ẩn dật, không phải kiểu lộng hành ngang ngược, với mấy tin đồn như này họ sẽ đợi điều tra xác minh xong rồi mới giải quyết bằng thủ đoạn mưu mô.
Chu Dương cũng không ngờ rằng Hứa gia lại tìm tới Nhậm Phong lần nữa.
Suy nghĩ một hồi, sau khi Chu Dương hiểu hết đầu đuôi sự việc xong, ánh mắt chợt lóe lên sự lạnh lùng.
Người mà Hứa gia cử tới lần này cũng không hẳn là mạnh, tứ đại vệ sĩ đạt cảnh giới tông sư võ giả và mười bốn người có thực lực gần bằng bán bộ tông sư võ giả.
Một lực lượng như vậy có thể đã là một sức mạnh không thể lay chuyển được ở trong mấy gia tộc lớn như Tô gia, Tôn gia, Đinh gia.
Nhưng theo Chu Dương thấy lực lượng này vẫn yếu lắm.
Nếu Hứa gia mất đi họ thì cũng là một cú đả kϊƈɦ lớn dành cho Hứa gia.
Bỗng chốc, một suy nghĩ hiện lên trong đầu Chu Dương.
“Nếu Hứa gia dám xuất hiện, vậy đừng mong quay về”.
Anh thầm hạ quyết tâm, xé vụn lá thư thành nhiều mảnh, rời khỏi công ty Danh Dương, sau đó đi tới khách sạn Huy Hoàng.
Người của Hứa gia đã tới, giờ đang ở chỗ Nhậm Phong, phong tỏa toàn bộ tin tức.
Nếu như Nhậm Phong không cho người tới báo tin, chắc giờ Chu Dương vẫn không hay biết.
Còn về phía Hổ gia, Chu Dương tin với sức mạnh của nhánh chính Hứa gia hiện giờ sẽ rất dễ để che giấu hành tung, cho nên khả năng bên Hổ gia cũng không biết chuyện này.
Tới khách sạn Huy Hoàng, Chu Dương đi thẳng lên tầng tìm Hổ gia, nói chuyện này cho ông.
Hổ gia nghe xong cũng sửng sốt, sắc mặt thay đổi.
“Tôi đi liên lạc với các trưởng lão!”
Hổ gia hít sâu một hơi, ông biết Chu Dương không phải người liều lĩnh. Nếu Chu Dương đã nói thế, thì chắc chắn chuyện này là thật, nên ông quyết định đi tìm Hứa Nguy ngay.
Chẳng mấy chốc, Hứa Nguy và Hứa Nhiên đã cùng tới, vẻ mặt hai người cũng vô cùng nghiêm trọng.
Dù gì lần này đối phó với nhánh chính Hứa gia, nhánh phụ như họ cũng coi như thoát khỏi cảnh đen tối.
Hơn nữa đó lại là cơ hội duy nhất, nếu thất bại chắc chắn họ sẽ bị người của nhánh chính phát hiện, lúc đó có muốn rút lui cũng không thể.
Vậy nên khi Hổ gia vừa tới báo tin mà ông có được từ Chu Dương, Hứa Nguy và Hứa Nhiên vô cùng coi trọng, trực tiếp tới gặp Chu Dương để nghe thông tin chi tiết hơn.
“Chu Dương, rốt cuộc là có chuyện gì, cậu nói kỹ hơn xem nào”.
Hứa Nguy và Hứa Nhiên vừa bước vào, còn chưa ngồi xuống đã nắm lấy cánh tay của Chu Dương, vội vàng nói.
Giờ muốn tiêu diệt được thế lực của nhánh chính Hứa gia, họ tuyệt đối không thể có sai sót gì, bởi vì bất kỳ lỗi lầm nào cũng khiến cho biết bao công sức của họ đổ sông đổ biển, thậm chí là mất trắng.
Chu Dương bất lực, đành nói lại hết nội dung trong thư mà Nhậm Phong gửi tới.
Tuy Chu Dương cảm thấy hơi ngạc nhiên khi thấy dáng vẻ nghiêm túc của Hứa Nguy, nhưng anh không phản đối.
Dù sao, giờ đây ngay cả anh cũng phải cẩn thận.
Bởi vì Hứa gia là một gia tộc lớn mạnh, dù Chu Dương, Hổ gia và cả Tô gia có liên thủ, cộng thêm sự ủng hộ từ hai lão gia ở tòa nhà tài chính Thiên Địa và bến cảng Thuấn Thiên, nhưng nếu họ mắc sai lầm, họ sẽ bị Hứa gia phản công, từ đó mất đi quyền chủ động, rồi dần dần thất bại thảm hại.
Chu Dương nói xong, tất cả mọi người bỗng im lặng.
Quá bất ngờ.
Không chỉ trước đó có Chu Dương kinh ngạc, mà giờ đây đám người Hứa Nguy cũng cảm thấy đầy ngạc nhiên.
Trước giờ họ không có tin tức gì của nhánh chính Hứa gia, giống như những người khác, họ cũng nghĩ khả năng Hứa gia không biết chuyện này.
Nhưng họ không ngờ, Hứa gia không những biết, mà còn cho người tới Đông Hải điều tra chuyện này.
Nếu không có nguồn tin tức của Chu Dương, chắc tất cả họ sẽ rơi vào thế bị động, họ không thể biết suy nghĩ và kế hoạch của bên Hứa gia, đến khi đó tất cả mọi hành động sẽ bị Hứa gia kiềm chế.
“Trước đó chúng tôi không biết gì về chuyện này, có thể thấy lần này bên Hứa gia cũng rất nghiêm túc, không ngờ họ lại cử bốn tông sư võ giả tới”.
“Nghe cậu nói như vậy, tên vệ sĩ đứng đầu kia rất có thể là vệ sĩ hạng năm của Hứa gia – Hứa Phụng Thiên, đã đạt tới cảnh giới tông sư võ giả từ lâu, thực lực vượt xa so với tông sư võ giả bình thường”.
Hứa Nguy nghiêm túc nói, nhất là khi ông ta nhắc tới cái tên Hứa Phụng Thiên, Chu Dương có thể thấy rõ vẻ hoài niệm trêи mặt ông ta, rồi sau đó là phẫn nộ và tiều tụy.
“Nếu là Hứa Phụng Thiên, vậy ba tông sư võ giả còn lại chắc cũng là họ rồi”.
“Hứa Phụng Hóa, Hứa Phụng Quân và Hứa Phụng Lai. Bốn người họ đều là anh em họ, hơn nữa địa vị trong nhánh chính Hứa gia cũng rất cao”.
“Nếu do mấy người này dẫn đầu, e là lần này chúng ta khó xử lý rồi đây”.
Sắc mặt Hứa Nguy nghiêm nghị, trông vô cùng nghiêm túc.
Điều này khiến cho Chu Dương hơi tò mò, không biết mấy anh em Hứa Phụng Thiên có thân phận và địa vị như nào trong Hứa gia, nhưng như những gì Hứa Nguy nói, chắc hẳn họ phải là những người vô cùng quan trọng trong Hứa gia.
Quan trọng là thực lực của mấy anh em họ này đều là tông sư võ giả, chắc tiếng nói của họ ở trong nhánh chính Hứa gia cũng rất có trọng lượng.
Mà lần này Hứa gia lại để họ xuất hiện, điều này có nghĩa, nhóm Chu Dương phải suy nghĩ thận trọng.