Chu Dương nheo mắt, hứng thú nhìn Chu Minh đang đứng trong phòng họp.
Tên này rốt cuộc muốn làm gì?
Chu Dương cho rằng hôm qua hắn đã bị anh dạy dỗ cho một trận, cậu ấm kiêu ngạo này nhất định sẽ chán nản quay về Chu gia, sau đó tìm cơ hội mang viện binh quay lại báo thù anh.
Dù sao người như vậy anh cũng đã gặp quá nhiều rồi.
Những cậu ấm từ trước đến nay chưa từng gặp phải bất kì sự uất ức nào, từ khi nào lại có thể chịu đựng được thất bại như thế?
Lẽ nào tên này hoàn toàn không hận anh?
Hay là hắn cố ý lẻn vào công ty Danh Dương là muốn dùng một thủ đoạn khác để báo thù anh sao?
Chu Dương không lo lắng Chu Minh sẽ báo thù, nếu lo lắng vậy thì hôm qua anh đã thẳng tay xử lý hắn rồi.
Nhưng anh khá lo lắng tên Chu Minh này sẽ làm ra chuyện gì đó bất lợi cho công ty Danh Dương, nếu như vậy anh thật sự không kịp phòng bị.
Dẫu sao bây giờ thân phận của Chu Minh vẫn là cổ đông thứ ba của công ty Danh Dương.
Thật thú vị, Chu Dương không nói chuyện chỉ im lặng quan sát, điều khiến anh bất ngờ là Chu Minh lại không nhìn anh, từ đầu đến cuối dường như không hề quen biết anh.
Lúc này Chu Minh đứng ở giữa phòng họp nói chuyện thẳng thắn với mọi người.
"Thưa các vị, nguyên nhân để tôi đầu tư vào công ty Danh Dương là bởi vì tôi rất thích công ty, thông qua quá trình nghiên cứu tôi phát hiện công ty của chúng ta thật sự giống như một sự phát triển kỳ diệu, mỗi một sản phẩm mới đưa ra thị trường đều sẽ trở thành trào lưu được hưởng ứng trong ngành mỹ phẩm”.
"Vì vậy tôi cho rằng tiềm lực của công ty chúng ta là vô tận, sẽ có một ngày nào đó chắc chắn có thể bước ra thế giới! Vì thế bây giờ tôi đầu tư để trở thành cổ đông lớn thứ ba, thực sự là bởi vì công ty Danh Dương không muốn bán thêm nữa, nếu không tôi còn muốn trở thành cổ đông lớn thứ nhất của công ty này”.
Chu Minh bạo dạn nói.
Lời nói này của hắn khiến những đôi mắt của các cô gái trong công ty lấp lánh ánh sao.
Không trách được, vốn dĩ Chu Minh có bề ngoài đẹp trai phong độ, không biết là do môi trường từ nhỏ hay là vì liên quan đến tính cách xấu xa của hắn, tóm lại là tên này vừa bước ra khỏi cửa đã treo hai chữ cậu ấm nha giàu ở trêи đầu.
Phong lưu hào phóng, nói năng nho nhã, nếu người khác nói rằng, không phải công ty Danh Dương không chịu bán thêm cổ phần thì sẽ tôi mua lại công ty Danh Dương, chắc chắn mọi người sẽ bĩu môi, cho rằng người này đang khoác lác.
Nếu như tiền của bạn thật sự nhiều như vậy còn sợ không mua được công ty Danh Dương sao?
Không phải là giả vờ trách cứ sau đó tự tìm cho mình một bệ đỡ hay sao.
Nhưng lời này do Chu Minh nói ra, những người ở đây hoàn toàn tin tưởng, bọn họ đều cảm thấy Chu Minh nhất định không thiếu chút tiền này, hắn đứng ở đó khiến người khác cảm thấy thực sự lắm tiền.
Đây gọi là gì? Đây là một thứ gọi là khí chất, trêи người Chu Minh có khí chất giàu có của một cậu ấm.
Vì thế khi hắn ra nói ra những lời này khiến cho những em gái kia lần lượt lộ ra ánh mắt lấp la lấp lánh.
"A… tôi chết đây, thật sự quá đẹp trai rồi đấy!"
"Đúng là một tổng tài bá đạo phiên bản chân thực! Chu tổng rốt cuộc có nhiều tiền đến đâu chứ?"
Mấy cô gái đều phấn khích hét lên!
Lúc này Chu Minh xua tay, nói: "Chuyện là như thế, thứ như tiền bạc đối với tôi mà nói chỉ là một dãy số, hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả”.
"Giữa chúng ta không cần nói chuyện tiền bạc, chúng ta nói về cái khác, ví dụ những thứ tương tự như lý tưởng của đời người, tôi muốn đảm nhận một vị trí trong công ty của chúng ta, mục đích là vì muốn tìm lý tưởng cuộc đời ở trong công ty này”.
"Tôi muốn được trải nghiệm cảm giác theo đuổi ước mơ trong một môi trường có bầu không khí công ty tích cực, nếu như mọi người vẫn nói về tiền như cũ vậy thì không có ý nghĩa gì nữa, tiền có ý nghĩa gì chứ?"
Chu Minh lại nói tiếp.
Toàn những câu nói khoe khoang, tự cao tự đại, nhưng từ trong miệng hắn nói ra lại trở nên tự nhiên hơn hết, không hề cảm thấy khoa trương.
Những lời này đương nhiên lại khiến đám chị em choáng váng, thậm chí cảm thấy đạt đến cảnh giới của sự vui sướиɠ.
Đây là nhân vật gì chứ? Là cậu ấm nhà giàu đến trải nghiệm cuộc sống!
Đúng là sự bá đạo của tổng tài.
Chu Minh lại nói tiếp: "Vì vậy bây giờ chủ đề chính là tôi nên làm chức vụ gì ở công ty cho phù hợp, mọi người tùy ý nói, tôi nghĩ rằng bất kì vị trí nào, Thẩm tổng đều sẽ không phản đối đúng chứ?"
Chu Minh nhìn Thẩm Bích Quân nói.
Thẩm Bích Quân khẽ cười gật đầu: "Không sai, mọi người đưa ra ý kiến đi, chỉ cần không phải là để Chu Minh thay thế tôi trở thành chủ tịch của công ty, thì bất cứ vị trí nào tôi cũng sẽ đồng ý".
"Oa, đúng là chuyện tốt".
"Cô hiểu gì chứ, Chu tổng người ta vốn dĩ là đến để trải nghiệm cuộc sống, có đãi ngộ như vậy là chuyện đương nhiên, các cô hoàn toàn không biết anh ấy đã đầu tư bao nhiêu tiền cho công ty đâu!"
Một cô gái nói.
Chu Dương cũng hứng thú.
Ngoại trừ chức vụ chủ tịch ra thì các vị trí khác tùy ý lựa chọn, hơn nữa Thẩm Bích Quân lại còn vui vẻ đồng ý như vậy, tên này rốt cuộc đã cho Thẩm Bích Quân bao nhiêu lợi ích chứ?
Chu Dương dùng cùi chỏ chọc vào người Thẩm Bích Quân nói: "Này, Thẩm tổng, từ khi nào cô đào được ra một bảo bối thế, không sợ hắn phá hỏng công ty sao?"
Không thể không nói cách thức xuất hiện này của Chu Minh cũng khá oai phong.
Đây rõ ràng đã phá vỡ quy tắc của công ty.
Lấy thân phận cổ đông thứ ba để đảm nhận một vị trí, mà vị trí này lại có thể tùy theo ý muốn lựa chọn, hơn nữa chủ tịch Thẩm Bích Quân lại đồng ý với hắn trước mặt mọi người như vậy.
Mặc dù trong công ty cổ phần, cổ đông thứ ba quả thật có thể muốn làm chức vụ gì thì làm, nhưng trêи cơ bản đều là quyết định giữ con người lén lút bàn bạc, chuyện này làm xong rồi sẽ không có ai nhắc đến nữa.
Nhưng giống như sự phô trương của Chu Minh, hơn nữa Thẩm Bích Quân còn diễn cùng hắn, thì thật sự sẽ ảnh hưởng không tốt đến nội bộ công ty.
Điều này dễ khiến cho nhân viên công ty cho rằng cố gắng không có tác dụng gì, chi bằng tìm cách nào đó để thăng tiến nhanh hơn.
Vì vậy Chu Dương vô cùng tò mò, rốt cuộc Chu Minh đã làm gì khiến cho Thẩm Bích Quân lại cùng làm loạn với hắn như vậy.
Thẩm Bích Quân che miệng khẽ cười, nói: "Không phải là bảo bối tôi lôi ra, là hắn tự tìm đến tận cửa”.
Thẩm Bích Quân nhìn về phía Chu Minh: "Tôi cũng không biết tên này từ đâu tới, vô cùng kì lạ, vừa tìm được tôi liền mở lời muốn mua lại công ty chúng ta với giá gấp năm”.
"Nhưng tôi nói với anh ta công ty Danh Dương không bán, chỉ có thể trở thành cổ đông thứ ba, anh ta liền trả gấp mười lần để trở thành cổ đông thứ ba".