Hắn dùng một tay đem hai tay Dạ Thủy Linh cố định tới trên đỉnh đầu nàng , đại chưởng đi vào nàng bộ ngực mềm mại trần như nhộng , thô bạo dùng sức vuốt ve, trảo nắm, không hề có tình cảm thương hương tiếc ngọc.
Bởi vì lửa giận đã chiếm cứ tâm hắn , làm cho hắn không thể suy nghĩ chính xác cùng phán đoán.
“ Ngô Ưm......” Nàng thống khổ nhíu mày, thân mình không ngừng né tránh, chỉ là không thể thoát đi sự đùa cợt vô tình của hắn.
“ Biểu hiện của nàng như thế là sao? Là đang ngại không đủ phải không?” Thấp giọng cười lạnh, trước kia nàng cũng không phải biểu hiện như thế này .
Nàng này phó thống khổ bộ dáng, làm cho Xích Nhĩ Đa càng khí tăng thêm trong tay lực đa͙σ, không ngừng đùa bỡn nàng mẫn cảm mà đột khởi ŧıểυ Hồng môi, đầu ngón tay có kỹ xảo trêu chọc, cảm thụ kia đỏ bừng chậm rãi nở rộ, càng thêm lập cử.
“Không...... Đừng như vậy...... Ngươi hãy nghe ta nói...... Ách ân......” Thanh âm hắn lạnh như băng, ánh mắt chuyển biến, cùng trước kia hắn hoàn toàn là phán nếu hai người, mà hắn thô bạo đối đãi cũng làm cho nàng cảm thấy càng thêm sợ hãi.
Thẳng đến khi bờ ngực trắng như tuyết của nàng bị hắn vuốt ve vừa sưng vừa đỏ , hắn thế này mới vừa lòng buông tay.
“Không? Sao lại như vậy ? Không phải nàng thích như thế sao ?” Xích Nhĩ Đa tà ác cười, buông ra giam cầm hai tay của nàng , đem thân thể xâm nhập hai chân của nàng trong lúc này , làm cho nàng không thể thuận lợi khép lại.
Hai tay dùng sức mở rộng đầu gối của nàng ra, ngón giữa liền như thế không hề báo động trước đâm vào mật huyệt nhỏ hẹp của nàng, thình lình xuất hiện dị vật xâm nhập, không hề ôn nhu xâm nhập, hay có màn khởi đầu cứ như thế vô tình xỏ xuyên vào nàng.
Không có chuẩn bị, không có dễ chịu, làm cho nàng đau kêu ra tiếng,” A...... Đau...... Không cần......” Mặc kệ nàng chống đẩy như thế nào , đánh vào hắn như thế nào,hoàn toàn không ảnh hưởng gì đối với hắn.
Tại sao? Tại sao lại đối với nàng như thế? Nàng cái gì cũng chưa làm a! Vì cái gì hắn không chịu nghe nàng giải thích......
Xích Nhĩ Đa không cho nàng có một cơ hội thở dốc , bắt đầu nhanh chóng di chuyển ngón tay ở bên trong cơ thể nàng,mà Dạ Thủy Linh chỉ có thể đau đớn nhắm chặt hai mắt, vô lực thừa nhận hắn một lần lại một lần xâm nhập vô cùng đau đớn.
Bám chặt lấy cánh tay hắn ,” Ta đau quá...... Van cầu ngươi...... À không......” Từ dưới thân truyền đến từng trận co rút đau đớn, làm cho nàng ra tiếng khóc rấm rứt.
Hắn nheo mắt lại, khóe miệng hơi nhếch lên, tựa hồ còn không muốn buông tha nàng như thế , hắn muốn cho nàng biết, nàng là của hắn , chỉ có hắn mới có thể.
Rút khỏi ngón giữa, ở vươn ngón áp út, cũng khởi hai ngón tay, lần thứ hai dùng phương thức bá đa͙σ xâm nhập mãnh liệt vào hoa huyệt nhỏ hẹp khô rát của nàng, điên cuồng tiến lên, va chạm, xoay tròn.
“ Ưm...... A a......” Nàng cũng sắp không thể chịu đựng nổi, hắn vô tình đùa bỡn, xé rách đau đớn khiến nàng rối rắm, sắc mặt dần dần từ hồng hào chuyển đến tái nhợt, rêи ɾỉ cũng chậm chậm chuyển sang thì thào.
Thân mình Dạ Thủy Linh run run , hạ thân không ngừng bị ngón tay thô ráp của hắn xâm nhập bá đa͙σ, bên trong mật huyệt cũng ẩm ướt mật nước, nhưng nàng lại không bởi vậy mà cảm thấy một tia khoái ý, ngược lại ý thức càng lúc càng tan rã, như chìm trong sương mù.
“Ngô...... Không......” Thanh âm nàng thở ra đã như tiếng muổi kêu, nắm chặt cánh tay hắn, đôi bàn tay nhỏ bé cũng dần dần mất đi lực lượng mà buông thỏng xuống.
Xích Nhĩ Đa đã bị phẫn nộ làm mờ lí trí ,khi hắn phát hiện thiên hạ dưới thân khác thường , thế này mới phát hiện, trên gương mặt của nàng đầy lệ, sớm đã không chịu nổi ngất đi.
“Đáng chết!” Thấy vẻ mặt nàng thống khổ,lý trí hắn lúc này mới trở về một ít, chậm rãi rút ra ngón tay ở trong cơ thể nàng tàn sát bừa bãi .
Hắn đã xảy ra chuyện gì? Sao vậy lại không khống chế được như thế ? Nhìn ŧıểυ huyệt của nàng bị hắn tra tấn có chút sưng đỏ phá da , mày nhăn lại.
Cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của nàng, sau đó rời khỏi nhuyễn tháp, đi đến trước bàn trang điểm lấy ra bình sứ phỉ thúy màu xanh biếc , trở lại tháp thượng, lấy một ít thoa vào bên trong hoa huyệt đỏ ửng kia.
Cảm nhận bạc hà lạnh lẽo có thể giúp giảm sưng, không khó chịu.
Động tác hắn mềm nhẹ ngón tay giữa thoa thuốc, hướng càng sâu vào bên trong , thỉnh thoảng ôn nhu khiêu khích, lần thứ hai gợi lên tầng du͙© vọиɠ sâu nhất trong cơ thể nàng , làm cho hạ thân của nàng dần dần toát ra càng nhiều mật dịch dễ chịu.
Vốn dĩ nàng đã bị hắc ám cắn nuốt mà ngất đi , cũng cảm nhận được trong cơ thể biến hóa, có một ngọn lửa vô hình đang ở hạ thân của nàng làm loạn chung quanh , bức thần trí nàng lại thanh tỉnh một lần nữa.
“ Ách ân......” Hơi hơi chớp đôi mắt đẹp, miệng thốt lên khinh ngâm như con mèo nhỏ.
Thế này mới làm cho Xích Nhĩ Đa bất đắc dĩ thở dài một hơi,” Linh nhi của ta , nàng bảo ta nên làm gì với nàng mới tốt đây?” Thấy nàng thống khổ, hắn lại có chút do dự .
“Không cần......” Cảm giác được ngón tay hắn còn ở trong cơ thể nàng, làm cho nàng sợ hãi muốn lùi bước, ánh mắt lộ ra sợ hãi đối với hắn .
Nhẹ vươn bàn tay còn lại, vuốt ve mái tóc đen dài của nàng, thương tiếc mơn trớn nàng nói: “Lần này, ta sẽ tin tưởng nàng cùng hắn thực không cái gì, nhưng mà ta không cho phép nàng tiếp cận hắn, hắn vốn có ý đồ đối với nàng.” Giọng nói của hắn đầy vẻ khó chịu.
Nàng nhẹ gật đầu, “Vốn dĩ ta ở trong vườn tản bộ, là hắn đột nhiên xuất hiện...... Ngươi phải tin tưởng......” Còn chưa có nói xong, đôi môi lại bị hắn che kín lại.