Cảnh xuân tiết ra ngoài, dáng người quyến rũ trắng noãn của nàng hiển hiện ngay trước mắt hắn.
Buông tay ra,” Sao vậy? Mới nửa ngày không thấy, đã nhanh chóng muốn ta nhìn thấy đến thế sao?”Hắn nghiền ngẫm nói.
Nàng kéo áo lót che ở trước ngực,” Ngươi...... Này ŧıểυ nhân......” Dám cả gan nhìn chằm chằm vào từng phần trên thân thể của nàng, nổi giận nàng vung tay đánh vào trên mặt hắn.
Xích Nhĩ Đa cũng không phải người tầm thường, chiến trường huấn luyện phản ứng hắn thành ra nhanh nhẹn , động tác nhanh hơn một bước nắm chặt cánh tay nhỏ bé của nàng, dùng chính thân thể cường tráng của hắn kiềm chế lấy nàng, làm cho nàng không thể phản kháng.
Hắn cúi đầu ở bên tai nàng thổi khí, nói nhỏ, trêu chọc tất cả các giác quan của nàng, “Ta cũng đâu có nói ta là quân tử a?”
Hắn dùng một tay kéo cái áo lót mỏng manh vướng bận kia vứt sang một bên, nghiêng người xuống đè lên nàng. “Thật sự là một vật nhỏ mê người.”
“ A......” Dạ Thủy Linh kinh hô một tiếng, đã đánh mất vật che chở, nàng chỉ có thể dùng hai tay che trước ngực.
“Đã ân ái qua, còn thẹn thùng như thế a!?” Xích Nhĩ Đa dùng tay kéo tay nàng ra, xoa nhẹ lên bờ ngực ướt át của nàng, ngón cái cùng ngón trỏ bỗng nhiên nắm đỉnh mẫn cảm đang đứng sững của nàng.
“ Ngô......” Nàng không tự chủ được hút không khí, tay nhỏ bé khoát lên trên bờ vai rộng lớn của hắn muốn đẩy hắn ra, nhưng khí lực của nàng yếu ớt so với hắn chẳng khác nào châu chấu đá xe.
“ Không cần...... Rất nặng a, mau đứng lên được không......”
Hô hấp có chút hỗn độn, nhứng sợi tóc ướt mềm mại rối tung Vương lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, đẹp đén mức làm cho bất cứ nam nhân nào cũng xúc động
“ Linh nhi, nàng nhìn ngực của nàng, vừa đỏ vừa cứng, như mong muốn người ta cắn mυ"ŧ, muốn ta sao? Linh nhi, trả lời ta.” Hắn nhếch đôi môi mị hoặc lên, cười đầy tà khí .
“ A...... Không......” Nàng xấu hổ, khi cảm giác được bộ ngực của mình dưới đôi mắt tham lam nóng bỏng của hắn dần dần trở nên căng cứng, dâng lên một cỗ đau đớn, kỳ dị , phảng phất khát vọng ngón tay thô ráp của hắn tiếp tục vuốt ve.
Càng cảm thấy thẹn là, giữa hai chân nàng đã muốn chảy ra một dòng ấm áp, nàng có chút không thể khống chế, thân thể phản bội nàng, ấm áp chất lỏng đang lặng lẽ tràn ra.
“Không? Nàng thật là hư hỏng nha!” Đột nhiên, ngón tay tà ác của nam nhân mơn trớn đùi của nàng , chính xác và tinh tế len lỏi vào giữa hai chân nàng tìm được đóa hoa ở giữa hai chân nở rộ , miệng cũng không buông tha hé ra cắn mυ"ŧ nụ hoa của nàng.
“ A...... Ngươi đang làm cái gì?” Hô hấp trở nên biến dồn dập, nóng quá...... Thật là khó chịu...... Hắn tại sao lại muốn tra tấn nàng như vậy ?
“ Nàng nói thử xem?! Linh nhi, nàng biết ta muốn làm cái gì.” Hắn nhìn chăm chú vào ngũ quan nàng xinh đẹp, nhưng đầu ngón tay thô ráp kia lại không ngừng ma sát đóa hoa của nàng, cố ý đụng chạm đến đỉnh châu tâm mẫn cảm nhất của nàng, hai ngón tay nhẹ nhàng chà sát….
“ A! Ngươi...... Aha......” Dạ Thủy Linh không tự giác cong người lên, tay nhỏ bé bất lực nắm chặt lấy áo hắn.
Trời ạ, nàng nhớ tới đêm qua bị hắn mãnh liệt cuồng nhiệt xâm nhập, hoảng sợ nói,” không...... Không cần...... Cầu ngươi...... Đau......”
Như là biết sợ hãi của nàng , hắn nhẹ giọng nói,” Sẽ không đau nữa.” Hắn không hề báo động trước đem của nàng đùi tách ra, chăm chú nhìn chỗ sâu kín sưng đỏ của nàng, mật huyệt bên trong.
Xích Nhĩ Đa đứng dậy, đi đến bên cạnh bàn, kéo ra ngăn kéo thứ hai, lấy ra một bình sứ bằng gốm sứ phỉ thúy hoa văn, sau đó trở lại bên cạnh nàng,một lần nữa xâm nhập giữa hai chân .
Đây là hắn đã chuẩn bị sẵn cho nàng, nhuyễn ngọc ngưng cao, chất lỏng màu trắng sứ, có tác dụng giảm đau tiêu sưng, hắn mở nắp bình, dùng hai ngón tay múc lấy một ít thuốc sền sệt, tay trái đem hai chân nàng giơ thẳng lên cao, còn lại tay phải là dùng thuốc thoa nhè nhẹ âu yếm lên hoa huyệt của nàng.
“A a...... Buông......” Nàng sợ hãi, không biết hắn lại lấy cái thứ gì thoa vào chổ đó, không lẽ lại là xuân dược!? Nàng vùng vẫy hai chân đá hắn, nhưng lại không thể tghoast khỏi sự kiềm chế từ đôi cánh tay cứng như sắt của hắn.
“Ngoan, đừng nhúc nhích, như vậy một chút nữ sẽ không đau .” Mát mẻ dễ chịu không ngừng tiến sâu vào bên trong mật huyệt của nàng, chưa cho nàng có cơ hội thở dốc , bắt đầu liên tiếp nhịp điệu vào ra.
“ Nhĩ Đa...... A, a a...... A......” Đây là cái gì? Một loại cảm giác lạnh lẽo băng lạnh ở hoa huyệt của nàng tán loạn, nhưng dường như cũng không đau lắm, ngược lại như có một ngọn lửa vô danh dần dần đốt cháy giữa hai chân nàng…
“ Có phải có cảm giác mát lạnh hay không, đó là bởi vì có thành phần bạc hà .” Hắn tựa tiếu phi tiếu trả lời nghi vấn trong lòng nàng .
“Ngô...... n, ân......” MỘt luồng cảm giác ấm áp mạnh mẽ không kiêng nể đang đánh úp về phía nàng đã nhanh chóng lan tràn như cỏ dại.
“Thoải mái không? Linh nhi, ta muốn nàng nói ra.” Hắn trầm thấp hỏi, ngón tay vẫn không ngừng gây cho nàng cảm giác tuyệt vời .