Chân Tiên

Chương 7: Từ hôn.

Trước Sau

break
Cổ Thần về đến nhà, cũng không lập tức bắt đầu luyện dược, ngày hôm nay vừa mới uống linh dịch xong, tuy rằng đa phần đều dùng vào phương diện chữa thương, thế nhưng không ít bị hấp thu vào trong gân cốt da thịt, còn chưa triệt để hấp thu luyện hóa.

Đợi ngày mai hoàn toàn hấp thu luyện hóa linh dịch trong gân cốt da thịt lại tiếp tục luyện dược cũng không trễ.

Linh dược chỉ là một phần trong con đường tu luyện của Cổ Thần, nhưng vẫn không thiếu được việc tu luyện thân thể, đồng thời còn phải đặc biệt coi trọng. Linh dược tuy rằng có thể tăng nhanh tu vi của tu sĩ, nhưng căn cơ vẫn cần tu sĩ phải chậm rãi bồi đắp, tự thân tu luyện vẫn là chính đạo, linh dược chỉ là phụ thêm, có như vậy mới có thể vừa tăng tiến tu vi, vừa giữ vững căn cơ tu luyện.

Kiếp trước, chính vì Cổ Thần không có được căn cơ tốt, dù có pháp quyết vô thượng nhưng tu luyện thế nào cũng không thể đuổi kịp Tàng Thiên Cơ. Kiếp này được làm lại từ đầu, Cổ Thần tự nhiên rất coi trọng việc xây dựng căn cơ vững chắc.

Cổ Thần diễn luyện mấy bộ công pháp bình thường trước sân nhà, Đại lực kim cương quyền tuy rằng là một trong những công pháp nhất đẳng cảnh giới Hậu thiên, thế nhưng cấp độ tu vi hiện tại của Cổ Thần không thể tu luyện quá nhiều, chỉ một lần diễn luyện toàn bộ đã khiến Cổ Thần toát mồ hôi toàn thân, luyện nhiều hơn ngược lại thân thể hư hoát, hại nhiều hơn lợi.

Ngày tu luyện đầu tiên của Cổ Thần trôi qua cực nhanh, buổi tối, trong giấc ngủ, Cổ Thần lộ ra nụ cười hạnh phúc thỏa mãn, những tiếc nuối kiếp trước đến kiếp này đều có cơ hội bù đắp, thiên hạ còn có chuyện gì hạnh phúc hơn chuyện này đây?

Đồng thời, trong lòng Cổ Thần một lần nữa quyết tâm, tuyệt đối không buông tha cho bất kỳ kẻ nào dám phá hoại cuộc sống tốt đẹp đang có.

Tu vi kiếp trước dừng lại tại Mệnh Tuyền cảnh Nguyên Thần kỳ, tuy rằng đã là đại tu sĩ cấp cao trên toàn đại lục Cổ Hoang, nhưng cũng không phải tồn tại đỉnh cao nhất. Kiếp này, có thể bắt đầu từ rất sớm, nhất định phải bước vào Độ Hư trong truyền thuyết, cảm thụ một chút cảnh giới đỉnh cao tu chân giới.

Một đêm qua đi với nụ cười thỏa mãn, sáng sớm ngày hôm sau Cổ Thần đã rời giường, thời gian tu luyện tốt nhất trong ngày là buổi sáng sớm, vạn vật từ trong bóng tối tiến về hướng quang minh, tất cả bắt đầu một lần nữa.

Buổi sáng, Cổ Thần tiến hành tu luyện trong sân nhỏ trước nhà, đột nhiên có một người hầu tới tìm Cổ Thần.

- Cô gia, Cổ thiếu gia, tộc trưởng cho mời hai vị tới chính sảnh một chuyến, ba vị trưởng lão đã tới rồi, chỉ còn chờ hai vị.

Người hầu sau khi lên tiếng bắt chuyện với phụ tử Cổ Thương Khung trong nhà, sau đó nói.

Cổ gia là đại gia tộc, quy củ rất nghiêm, tuy rằng địa vị của phụ tử Cổ Thương Khung trong Cổ gia không cao lắm, không cấm được những người hầu này nói xấu hoặc khinh thị sau lưng, nhưng nếu đứng trước mặt phải giữ ngữ khí cung kính như thường.

Nguyên bản người hầu xưng Cổ Thương Khung là thiếu chủ, thế nhưng xưng hô này bị đại trưởng lão và nhị trưởng lão bác bỏ, sau đó liền chuyển gọi Cổ Thương Khung là cô gia, ý tứ của đại trưởng lão và nhị trưởng lão rất rõ ràng, ngươi không phải là thiếu gia, là cô gia, là người ngoài.

- Ba vị trưởng lão đều đến? Cổ gia có đại sự gì đó phát sinh hay sao?

Cổ Thương Khung hỏi.

Người hầu trả lời:

- Ngày hôm nay Vân tộc trưởng dẫn theo Vân Tuyết tiểu thư tới đây, nói có chuyện quan trọng gì đó cần trao đổi, có quan hệ rất lớn với cô gia và Cổ thiếu kia, nhất định phải mời hai vị nói chuyện trực tiếp mới được.

Sắc mặt Cổ Thương Khung vui vẻ, nói:

- Ngươi trở về đi, ta sẽ lập tức tới ngay.

Người hầu rời đi, sắc mặt Cổ Thương Khung càng vui mừng đậm hơn, nói:

- Thần nhi, mau mau chính lý một chút, Vân tộc trưởng tự mình dẫn tiểu Tuyết tới đây, nhất định có liên quan tới hôn sự của con, hẳn là muốn thương thảo lúc nào cưới hỏi, nhanh đi.

Cổ Thần trở về phòng, như thế nào cũng không thể vui vẻ được, kiếp trước, Vân Kinh Hồng dẫn Vân Tuyết tới Cổ gia chính là thời điểm Cổ Thương Nhạc trở thành tộc trưởng tân nhậm, nhưng hiện tại không biết hắn dẫn Vân Tuyết tới Cổ gia là thương lượng đại sự gì.

“Chẳng lẽ… Trên đường ta làm trò trước mặt Vân Tuyết, đánh tên tiểu tử Cổ Tung kia đã khiến cái nhìn của Vân Kinh Hồng đối với ta có chuyển biến? Điều này rõ ràng không có khả năng, hắn và Cổ Thương Nhạc có qua lại..”

Nghĩ tới đây, Cổ Thần nhướng mày, một cỗ dự cảm không tốt xuất hiện trong lòng.

“Xem ra là bởi vì ta mà chuyển biến, có thể khiến Vân Kinh Hồng đẩy nhanh bước chân hơn, hiện tại Cổ Thương Nhạc còn chưa trở thành tộc trưởng, hắn chẳng lẽ hối hôn bây giờ?”

Cổ Thần đập nhẹ một chưởng lên bàn, nếu như là Vân Kinh Hồng tới hối hôn mà nói, vậy thì chắc chắn không thể tránh khỏi một lần nhục nhã, chẳng lẽ sỉ nhục kiếp trước đã từng trải qua, kiếp lại phải trải qua một lần nữa sao?

- Tuyệt đối không thể như vậy!

Cổ Thần gằn từng chữ một nói.

Tuy rằng Cổ Thần đối với Vân Tuyết có thể nói là không một chút tình cảm nào, thế nhưng nếu bị người ta tới tận nhà hối hôn đối với hắn lẫn phụ thân hắn mà nói chính là ô nhục to lớn, tên tuổi phế vật của hắn tại thành Nhạc Thủy đã sớm lưu truyền rộng rãi, mà Vân Tuyết lại là một trong Nhạc Thủy song kiêu, người ngoài bàn về cuộc hôn nhân này hầu như tất cả đều nói hắn là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, nhưng bị thiên ghét bỏ.

Đột nhiên, hai mắt Cổ Thần sáng ngời:

- Có rồi!

Lấy ra giấy bút, rất nhanh Cổ Thần viết sẵn một chữ cất vào trong lòng, ra sân, Cổ Thương Khung sớm chờ đợi hắn.

- Nhanh một chút!

Cổ Thương Khung vẫn vui mừng như trước, thúc giục nói.

Cổ Thần thấy phụ thân vô cùng hăng hái, hiện tại hắn cũng chưa dám khẳng định là Vân Kinh Hồng tới hối hôn, tự nhiên không thể nói phán đoán của bản thân với Cổ Thương Khung, đi theo phía sau Cổ Thương Khung, trong lòng quyết định hành sự tùy theo hoàn cảnh.

Tộc trưởng Cổ gia Cổ Hiền ngồi tại chủ vị chính sảnh, ba vị trưởng lão ngồi ba ghế hai bên, Cổ Thương Nhạc và các đệ tử đời thứ hai lần lượt ngồi bên dưới.

Ghế trên phía bên trái có một vị trung niên nhân đang ngồi, Cổ Thần nhận ra được, người này chính là tộc trưởng Vân gia Vân Kinh Hồng, Vân Tuyết đứng ngay bên cạnh hắn.

Cổ Thương Khung và Cổ Thần tiến vào chính sảnh, Vân Kinh Hồng quay đầu nhìn thoáng qua, liếc mắt với Cổ Thương Nhạc, hai người mỉm cười với nhau.

Nhị trưởng lão và phụ thân Cổ Dương, Cổ Thương Hải nhìn về phía Cổ Thần, trong ánh mắt để lộ một tia âm lãnh, xem ra ngày hôm qua Cổ Thần đánh Cổ Dương, trong lòng hai người nhất định ôm hận đối với Cổ Thần.

- Phụ thân (gia gia)…

Cổ Thương Khung và Cổ Thần đồng thời hướng Cổ Hiền hành lễ, Cổ Hiền phất tay, Cổ Thương Khung ngồi vào vị trí của của mình, Cổ Thần đứng bên cạnh hắn.

Cổ hiền cùng với tam trưởng lão đều rất bình tĩnh, đại trưởng lão và nhị trưởng lão thì lộ tiếu ý, quan sát một ít biến hóa rất nhỏ này, Cổ Thần càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng.

Đại trưởng lão và nhị trưởng lão cá mè một lứa, tam trưởng lão thì đứng bên phía Cổ Hiền, đại trưởng lão, nhị trưởng lão mang tiếu ý trên mặt, mà Cổ Hiền và tam trưởng lão tuy có vẻ bình tĩnh nhưng rõ ràng không được vui vẻ, đối với Cổ Thần mà nói khẳng định là tin tức không tốt.

Cổ Thương Khung cũng chú ý tới những biến hóa này, nụ cười trên mặt lúc đầu đã hoàn toàn biến mất, trong lòng thầm suy tư.

Vân Kinh Hồng hơi hành lễ với Cổ Hiền, nói:

- Cổ thúc thúc, hiện tại Thương Khung và Cổ Thần đều đã tới rồi, ta sẽ nói lại những lời vừa rồi một lần nữa!

Cổ Hiền với sắc mặt bình tĩnh không lên tiếng, đại trưởng lão cười nói:

- Vân tộc trưởng, mời nói.

Vân Kinh Hồng đứng lên:

- Đêm qua tiên phụ báo mộng cho ta, nói suốt đời người đã có một quyết định sai lệnh nhất, chính là ưng thuận hôn sự của Tuyết nhi…

Cổ Thương Khung biến sắc, ánh mắt đột nhiên lạnh xuống.

Vân Kinh Hồng tiếp tục nói:

- Tiên phụ nói, mệnh cách Tuyết nhi và Cổ Thần bất hòa, người đã khiến Tuyết nhi rơi vào đống lửa, trong lòng hổ thẹn, linh hồn không được siêu thoát, nguyện vọng lớn nhất của người chính là Tuyết nhi có thể gả vào gia đình tốt, như vậy người mới buông được chấp niệm, tiến vào luân hồi, vì thế ta đã tra xét mệnh thần của Tuyết nhi và Cổ Thần một lần nữa, hai người quả nhiên không thích hợp kết làm phu thê…

Cổ Thương Khung nắm chặt tay, gân xanh nổi lên,.

Vân Kinh Hồng nói:

- Vì vậy, suy nghĩ cho hạnh phúc của Tuyết nhi, ta quyết định…

- Hai người giải trừ hôn ước.

Cổ Thần đột nhiên nói.

Ở đây đều là các trưởng bối, nào có tư cách cho Cổ Thần mở miệng, ánh mắt mọi người đồng thời quét qua người hắn, Vân Kinh Hồng bị cắt đứt lời nói, nhưng lời Cổ Thần nói cũng chính là lời hắn muốn, vì vậy liền gật đầu nói:

- Đúng là như vậy.

- Vân tộc trưởng, ta sớm có chuẩn bị.

Cổ Thần móc từ trong người ra một tấm vải trắng, đưa tới để trên mặt bàn trước mặt Vân Kinh Hồng.

Ánh mắt mọi người đều tập trung hết lên tấm vải trắng trên mặt bàn, Vân Kinh Hồng nghi hoặc mở tấm vải trắng ra, vừa nhìn nhất thời biến sắc, huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn, thiếu chút nữa phun máu tươi tại chỗ.

Chỉ thấy trên mảnh vải màu trắng có viết một chữ thật to:

“Hưu.” (từ hôn)

Vân Kinh Hồng còn chưa mở miệng quở trách Cổ Thần các loại vấn đề, Cổ Thần trước hết đã viết “hưu” thư cho nữ nhi của hắn rồi.

- Ngươi…

Vân Kinh Hồng chỉ vào Cổ Thần, sắc mặt tức giận tới trắng bệnh, không thể mở miệng nói ra câu nào.

Cổ Thần nói:

- Vân tộc trưởng, Cổ Thần biết rõ ta và Vân Tuyết có mệnh cách bất hòa, để tránh sau này nàng làm ra những chuyện nhục nhã Cổ gia ta, hôm nay ta đã biết “hưu chi”.

- Thần nhi, “hưu” tốt lắm!

Cổ Thương Khung kích động nắm chặt tay Cổ Thần, hắn tại Cổ gia vẫn bị đại trưởng lão và nhị trưởng lão bài xích, sống chính là tranh một tia khẩu khí, vì vậy, kiếp trước Vân Kinh Hồng giải trừ hôn ước giữa Cổ Thần và Vân Tuyết, lại lập tức gả Vân Tuyết cho Cổ Tung, hắn liền tức giận tới mức phun máu tươi tại chỗ.

Hôm nay tuy rằng vẫn là Cổ Thần và Vân Tuyết giải trừ hôn ước, thế nhưng Cổ Thần chủ động viết hưu chi, ý nghĩa khác nhau một trời một vực, kiếp trước Vân Tuyết và Cổ Thần giải trừ hôn ước, sau đó lại lập tức làm đám hỏi với Cổ Tung, cho thấy Cổ Thần không được, mà lần này Cổ Thần chủ động viết hưu chi, Vân Tuyết chính là nữ nhân mà Cổ Thần hắn không cần, nàng làm đám hỏi với Cổ Tung cho thấy Cổ Tung không được.

Cùng là một sự tình, nhưng cách làm khác nhau, sinh ra ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.

- Cổ Thần, ngươi làm càn!

Đại trưởng lão giận dữ, đứng dậy mạnh mẽ quát lớn.

Cổ Thần đại diện cho mặt mũi Cổ gia, đại trưởng lão vừa đứng dậy quát, hiển nhiên đại biểu cho quan hệ với Vân gia, bị mọi người đảo ánh mắt nhìn qua mới phát hiện chính mình hành động lỗ mãng, đành căm giận ngồi xuống.

- Gia gia, Cổ Thần cáo lui trước.

Cổ Thần không muốn vô vị ở lại chỗ này một khắc.

Lúc này Cổ Hiền cũng đã khôi phục sắc mặt vui mừng, gật đầu đồng ý.

Cổ Thần xoay người bước ra khỏi chính sảnh, trở lại gian nhà nhỏ của chính mình.

Sắc mặt Vân Tuyết trắng bệch nhìn bóng lưng Cổ Thần biết mất, trong lòng giống như bị mất vật gì đó, với tay không bắt lại được. Tuy rằng nàng mới 11 tuổi, nhưng xuất thân từ đại gia tộc, ý nghĩa một chữ “hưu” kia làm sao không hiểu rõ hàm nghĩa?

break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc