Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình

Chương 3: Lựa chọn kịch bản

Trước Sau

break

Thấy Tân Án vẫn mãi nhìn ra xa xăm, đạo diễn Lý ở dưới đất còn tưởng cô lại thấy khó chịu ở đâu, vội vàng chạy tới hỏi han: “Tân Án, cô có sao không đấy!”

“Không sao ạ, đạo diễn, tôi có thể bắt đầu được rồi.” Tân Án giơ tay ra hiệu với đạo diễn ở phía dưới, dây cáp liền kéo ngang người cô lại.

“Ba, hai, một, diễn!”

Theo hiệu lệnh của đạo diễn, Tân Án mở to mắt nhìn lên bầu trời, cảm nhận cơ thể mình từ từ rơi xuống, lộ ra vẻ mặt bi thương, bất lực trước cái chết nhưng vẫn đầy luyến tiếc cuộc đời.

“Phanh!” Lưng Tân Án nhẹ nhàng chạm xuống tấm đệm mềm mại đã được chuẩn bị sẵn trên mặt đất.

Lâm Tương vội vã chạy tới đỡ Tân Án dậy: “Em không sao chứ ?”

Tân Án nhanh nhẹn đứng thẳng dậy, cảm giác rơi từ trên không trung xuống thật sự quá tuyệt vời! Cô cảm thấy như mình có đôi cánh vô hình, có thể tự do sải cánh bay lượn trên bầu trời xanh.

“Em không sao.” Tân Án vui vẻ đáp lời.

Lâm Tương thầm nghĩ: Tổ tông này có khi uống nhầm thuốc rồi, sao hôm nay vui vẻ khác thường vậy.

“Tân Án, diễn xuất tuyệt vời, ánh mắt xuất thần luôn!” Phó đạo diễn đứng trước màn hình giơ ngón tay cái khen ngợi Tân Án. 

Đạo diễn Lý cũng có chút khó tin vào mắt mình. Mấy ngày trước đó, diễn xuất của Tân Án có thể nói là chỉ ở mức trung bình, ông đã chuẩn bị tinh thần cho cảnh quay này phải quay đi quay lại vài lần, nhưng không ngờ, ánh mắt của cô lại chân thật đến vậy, lập tức khiến người xem cảm nhận được đây chính là sư tỷ Trương Hủ Hủ hiền dịu, làm người ta không khỏi xót xa.

“Tân Án, rất tốt, hôm nay quay một lần là đạt!” Đạo diễn Lý xem đi xem lại đoạn phim vừa quay mấy lần, thật sự vô cùng hài lòng.

Tân Án trong lòng lại nghĩ thầm: Đáng tiếc thật, nếu được bay thêm lần nữa thì tốt biết mấy.

Ở một quán cà phê nằm chếch bên phim trường.

“Không ngờ cô ấy lại có thể quay một lần là xong?” Một giọng nam nhẹ nhàng vang lên, có vẻ vẫn còn khó tin vào cảnh tượng vừa diễn ra.

“Đây là lý do cậu bảo tôi tới xem đấy à?” Một giọng nói khác trầm thấp và đầy từ tính đáp lại.

“Này, Nghiêm Húc, đây chính là thiên kim tiểu thư nhà họ Tân đó, lúc nhỏ chắc chắn hai người từng gặp nhau rồi.” 

Từ Lâm Tức liếc mắt trừng Nghiêm Húc đang cúi đầu nhâm nhi ly cà phê. “Tôi nghe nói diễn xuất của cô ấy tệ lắm nên tò mò tới xem thôi.”

“Lãng phí thời gian.” Nghiêm Húc lạnh nhạt đáp.

Nếu có fan nữ trẻ tuổi nào đi ngang qua đây, chắc chắn sẽ hét lên kinh ngạc, vì đó chính là Nghiêm Húc! Nam diễn viên đang nổi đình đám nhất hiện nay, người sở hữu vô số giải thưởng danh giá, một nghệ sĩ đa tài hoạt động ở cả lĩnh vực điện ảnh, âm nhạc và truyền hình. Tháng trước, anh vừa mới nhận thêm một chiếc cúp Thị Đế nữa.

“Thôi bỏ đi, không nói về cô ấy nữa. Bộ phim của cậu định quay đến bao giờ thì xong?” Từ Lâm Tức hỏi sang chuyện khác.

“Cuối tháng này đóng máy.” Nghiêm Húc vừa nói vừa nhìn lướt qua điện thoại.

“Trần Cảnh Hiển nói muốn tổ chức tiệc tùng đấy, cái gì mà ăn mừng cậu ta với bạn gái quen nhau được 100 ngày.” Từ Lâm Tức nói, giọng có chút cạn lời.

Nghiêm Húc cũng không biết nói gì hơn, Trần Cảnh Hiển là người đầu tiên trong nhóm ba người bọn họ có người yêu, đã suốt ngày ra vẻ ta đây trước mặt bạn bè, bây giờ đến cả chuyện kỷ niệm 100 ngày yêu nhau cũng muốn tổ chức tiệc tùng linh đình.

“Bọn mình cũng lâu rồi chưa tụ tập, coi như nhân dịp này cùng nhau ăn một bữa cơm đi.” Từ Lâm Tức đề nghị.

“Để xem đã.” Nghiêm Húc đáp lời không rõ ràng.

Về phần Tân Án, cô đã hoàn thành công việc trong ngày, trở về khách sạn nghỉ ngơi. Cảnh quay tiếp theo của cô là vào 9 giờ sáng mai, cũng là cảnh quay cuối cùng của cô trong bộ phim này, có khá nhiều phân đoạn đánh võ.

“Chị Lâm, không có kịch bản phim nào khác sao?” Tân Án nghe Lâm Tương nói sắp tới không có lịch trình công việc nào, vốn đã quen với nhịp sống bận rộn, cô lập tức cảm thấy có chút bất an.

Lâm Tương khựng lại một chút rồi đáp: “Không phải em nói quay xong phim này muốn đi du lịch nước ngoài, sau đó mới xem xét kịch bản sao?”

Tân Án đúng là đã quên mất chuyện này.

Nếu đã thích chơi bời như vậy thì cứ an phận làm đại tiểu thư thừa kế gia sản, chẳng phải tốt hơn sao! Tân Án thầm tự nhủ.

“Chị đưa hết kịch bản mà chị nhận được cho em xem đi.” Tân Án nói.

Không được, cô muốn tẩy trắng hình ảnh của mình, cô muốn trở thành một nữ nghệ sĩ thành công, không thể không có công việc!

Lâm Tương nửa tin nửa ngờ nhìn cô, nhưng vẫn mang đống kịch bản đã nhận được đến cho cô.

Tân Án xem qua một lượt, không ngờ kịch bản gửi đến cho cô lại nhiều như vậy. Cô vốn tưởng rằng danh tiếng của mình đã tệ hại đến mức chẳng ai muốn mời cô đóng phim nữa chứ. 

Tân Án không biết rằng, lý do mà các nhà đầu tư và đạo diễn thích tìm đến cô chính là vì nhan sắc xinh đẹp và diễn xuất dở tệ của cô. Một diễn viên như vậy rất phù hợp để đóng vai phụ ít đất diễn, vừa không ảnh hưởng đến chất lượng toàn bộ bộ phim, lại vừa có thể tạo nhiệt độ, hơn nữa gia thế nhà cô lại giàu có, biết đâu vui vẻ lại đầu tư thêm chút tiền, đạo diễn nào mà không thích cơ chứ.

Phải hỏi vì sao Tân Án gia thế giàu có như vậy lại nhất quyết phải đi đóng phim, tất cả đều là do cái tính hiếu thắng đáng chết của cô. 

Lúc đòi xuất đầu lộ diện bước chân vào giới giải trí, cô đã tuyên bố với ba mẹ rằng, cô muốn tự mình gây dựng sự nghiệp, không cần gia đình giúp đỡ.

Chính vì vậy, những kịch bản tìm đến cô phần lớn đều là những vai diễn chẳng có gì ngoài vẻ bề ngoài, những vai diễn như vậy đều bị Tân Án thẳng thừng từ chối.

Bộ phim trước đó mà cô đóng, cũng là vai chính đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất của cô, là một vai nữ phụ độc ác chỉ biết khoe mẽ nhan sắc. Thêm vào đó, diễn xuất thời điểm đó của cô lại quá tệ, bị cả cộng đồng mạng chửi rủa suốt cả tháng trời, mãi đến khi bộ phim kết thúc, độ hot của dư luận mới dần hạ nhiệt. 

Bộ phim hiện tại tuy rằng nhân vật có vẻ tốt hơn bộ phim trước một chút, nhưng vẫn là một vai diễn thiếu chiều sâu.

Chính vì vậy, mục tiêu cho bộ phim tiếp theo của cô chính là, bắt đầu từ những vai diễn có chút nội hàm.

Từ buổi chiều, Tân Án cứ thế xem kịch bản cho đến tận đêm khuya, cuối cùng cô cũng chọn ra được hai kịch bản mà bản thân cảm thấy hứng thú.

Kịch bản thứ nhất là một bộ phim điện ảnh chuyển thể từ tiểu thuyết ngôn tình vườn trường, cô được mời đóng vai một nữ sinh bị bạo lực học đường. Nhân vật nữ sinh này có vẻ ngoài xinh đẹp nổi bật nhưng lại xuất thân từ vùng quê nghèo khó, nên thường xuyên bị các nữ sinh thành thị trong trường học bắt nạt, khinh thường, cuối cùng phải tìm đến cái chết bằng cách nhảy lầu tự vẫn.

Điều mà Tân Án coi trọng ở kịch bản này chính là, tuy đây chỉ là một vai nữ phụ, nhưng lại có rất nhiều tình tiết cốt truyện đặc sắc để khai thác. 

Tỷ như, vẻ đẹp của nhân vật nữ sinh tương phản mạnh mẽ với việc cô bị bắt nạt, đây là một yếu tố đòi hỏi diễn viên phải có kỹ năng diễn xuất tốt. 

Mặt khác, cảnh quay nhảy lầu tự vẫn được xem là một phân đoạn cao trào, là nguyên nhân khiến nữ chính quyết tâm đứng lên chống lại bạo lực học đường. Vì vậy, nếu diễn tốt vai diễn này, nói không chừng cô có thể trở thành hình mẫu “ánh trăng nơi đáy lòng của rất nhiều khán giả.”

Kịch bản thứ hai là một bộ phim cổ trang, vai diễn cũng tương tự, không hơn không kém là một vai nữ phụ thứ năm hoặc thứ sáu. Trong phim này, Tân Án được giao vai một nữ sát thủ, vốn là thuộc hạ thân tín bên cạnh nam chính. Nam chính năm xưa đã cưu mang, thu nhận cô về, sau đó bồi dưỡng, huấn luyện cô trở thành một sát thủ chuyên nghiệp. Nữ sát thủ ấy trong lòng âm thầm yêu mến nam chủ, nhưng dù cho đến tận giây phút cuối cùng, khi nhiệm vụ thất bại và bị sát hại, cô vẫn không một lời thổ lộ tình cảm chôn giấu trong tim.

Kịch bản này lại thuộc thể loại phim hành động, võ thuật – vốn là sở trường của Tân Án. Nhân vật nữ sát thủ cũng sử dụng kiếm, đây là một lợi thế, Tân Án cảm thấy mình có thể phô diễn được những điểm mạnh của bản thân, đồng thời xây dựng một nhân vật “có da có thịt”, không phải là "người vô hình".

Sau một hồi cân nhắc, so sánh, Tân Án cảm thấy kịch bản phim vườn trường có lẽ sẽ tạo ra sự tương phản lớn hơn so với hình tượng thường thấy của cô, hơn nữa, dạng vai diễn này cũng đòi hỏi kỹ năng diễn xuất cao hơn. Cô liền gọi Lâm Tương đến, dự định bảo cô ta liên hệ với đoàn làm phim vườn trường kia.

“Em chắc chắn muốn nhận vai này sao? Em đã đọc kỹ kịch bản chưa vậy?” Lâm Tương nhìn Tân Án với ánh mắt đầy hoài nghi, cô cho rằng có lẽ Tân Án chỉ nhìn trúng hình tượng nữ sinh trung học xinh đẹp, nổi loạn của nhân vật mà thôi. 

“Ở phần sau của kịch bản, có cảnh nhân vật của cô bị người ta giẫm đạp lên mặt trong nhà vệ sinh đấy.”

“Em đã xem hết các cảnh diễn của mình rồi.” 

Tân Án đáp, giọng điệu kiên quyết: “Vai diễn này có tính thử thách rất cao, em muốn thử sức mình.”

Lâm Tương nghe xong thì thực sự kinh ngạc, không tin vào tai mình. Chẳng lẽ, Tân Án thật sự đã đột nhiên thông suốt?

“À phải rồi, còn kịch bản phim cổ trang thứ hai kia nữa, nếu sau khi quay xong bộ phim thứ nhất mà vẫn còn thời gian, chị cũng có thể liên hệ thử xem sao.” Tân Án gọi với theo Lâm Tương khi thấy cô chuẩn bị rời đi.

Lúc này, Lâm Tương đã hoàn toàn cảm thấy Tân Án phát điên rồi. Vậy mà cô nàng còn muốn tham lam nhận một lúc hai bộ phim. Đây có còn là Tân Án mà cô biết, cái cô nàng diễn được vài cảnh là đã đòi nghỉ ngơi cả tháng trời hay sao!

“Em chắc chắn chứ? Đến lúc đó, đừng có mà tùy tiện đổi ý hối hận đấy nhé.” Lâm Tương một lần nữa lên tiếng xác nhận, như thể vẫn chưa tin vào quyết định của Tân Án.

“Chắc chắn, chắc chắn mà! Chị mau đi liên hệ với đoàn làm phim đi thôi.” Tân Án thúc giục.

Lâm Tương đành phải nghe theo, miễn cưỡng đi liên lạc với đoàn làm phim.

Kết thúc một ngày làm việc khác thường, cuối cùng Tân Án cũng có thời gian rảnh rỗi để ngả lưng nghỉ ngơi. Nằm dài trên chiếc giường lớn êm ái, cô nhất thời vẫn còn cảm thấy có chút không quen. Trước kia, khi còn ở trong quân đội, cô thường xuyên ngủ trên mặt đất, và đã quen với điều đó.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, có một điều gì đó thật kỳ lạ. Trong trí nhớ của nguyên chủ, dường như không có quá nhiều ký ức về việc cô đối xử tệ bạc với người khác, hay những hành động thực sự hung hăng, đáng ghét. Nếu không phải bản thân cô ấy vốn là một người cao ngạo, đến mức không nhận ra tính cách tồi tệ của chính mình, thì có lẽ, có người đứng sau thao túng, giở trò gì đó?

Để thay đổi ấn tượng của mọi người về mình, con đường phía trước xem ra vẫn còn rất dài và gian nan.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc