Chầm Chậm Lạnh Nhạt
Chầm Chậm Lạnh Nhạt

Chầm Chậm Lạnh Nhạt

  • Đánh giá: 10 /10 từ 2 lượt
Dịch giả Yên Nhiên
Tác giả Tước Thất
Tình trạng Còn tiếp
Thể loại Ngôn Tình Ngôn Tình Sủng Hiện Đại Happy Ending Hào Môn Thế Gia

NỘI DUNG

Tình yêu của Thất Nguyệt năm tháng cấp ba ấy như anh túc ngày xuân đang chớm nở, chỉ là khi ấy cô không hiểu thứ tình cảm này là gì. Năm đó anh xuất hiện với tư cách con trai một người bạn của mẹ cô, trong chớp nhoáng ấy đâu ai có ngờ được hình bóng cậu bé năm đó lại dần dần khảm sâu vào trong tiềm thức, khảm vào thân xác mà chiếm đoạt lấy lý trí Thất Nguyệt. Lần đầu khi hai người gặp nhau, anh lạnh lùng khó gần biết bao, nhưng dường như chỉ mình cô biết, sâu dưới lớp băng lạnh lẽo đó là cả một trái tim ấm áp. Hai người cứ thế ở cạnh nhau thân thiết, cô nàng thiếu niên năm đó chỉ nghĩ thứ tình cảm rung động này đơn thuần là tình cảm anh em.

Đợi cho tới khi cô dần nhận ra tình cảm của mình dành cho anh không phải như tình cảm anh em đơn thuần đó mà ngập ngừng muốn thổ lộ thì mới ngỡ ngàng phát hiện ra anh của bây giờ đã trở thành một nhân vật hô mưa gọi gió trong trường, người mà bao nữ sinh thầm mến, trở thành người mà chính cô cũng không với tới được. 

Ngay khi cô hạ quyết tâm đặt dấu chấm cho mối tình đơn phương ròng rã suốt năm tháng đó, thì anh lại đột ngột xuất hiện không cho cô yêu đương với bất kỳ ai khác, sự can thiệp của anh khiến cô khó hiểu, nhưng sâu trong lòng lại cảm thấy vui mừng, phải chăng anh cũng thích cô, là thích của tình cảm nam nữ, chứ không phải là tình anh em? Trái tim cô rộn ràng như mùa xuân đến, nhưng rồi ông trời lại vô tình dội cho cô một gáo nước, anh đã nhận lời hẹn hò với khoa khôi của trường.

Trái tim cô tan vỡ, tình yêu đầu đời của cô cứ thế sớm nở tối tàn tựa hoa phù dung.

Nhưng cô không ngờ, sau đó không lâu hai người họ chia tay, cô lại càng không ngờ, hai gia đình cô và anh quyết định liên hôn, hai người cứ thế mơ mơ màng màng đăng ký kết hôn, khoảng thời gian khi cô ở London với anh vừa ngọt ngào nhưng cũng đầy chua chát. Sau đó cô rời đi, trở về nước, hai người cách xa 5 năm. Cô nghĩ hai người chỉ là đang thực hiện nghĩa vụ với gia đình mà thôi, khi anh về nước họ sẽ thỏa thuận ly hôn, nhanh chóng trả lại tự do cho nhau.

Chỉ là mọi chuyện không như cô nghĩ, hóa ra tất cả đều là hiểu nhầm, hóa ra…họ không bỏ lỡ nhau.

Giới thiệu:

1.

Năm năm sau khi kết hôn với Thương Mục Chi, Lương Tây Nguyệt bị mất điện thoại ở Luân Đôn.

Sau khi kết hôn, cuối cùng thì lần đầu tiên cô đã chủ động gọi điện cho anh.

Chờ đợi một tiếng đồng hồ ở sân bay, người đến đón cô lại là tài xế của gia đình.

Với tư cách là một nhà đầu tư mới nổi trong giới, người kế thừa quyền lực tiếp theo của nhà họ Thương.

Không ai biết Thương Mục Chi đã kết hôn và có một người vợ.

Đêm đó, Lương Tây Nguyệt bị tiếng nước trong phòng tắm đánh thức, ngồi bên bếp hỏi anh:

"Thương Mục Chi?"

"Anh có muốn ly hôn với em không?"

Người đàn ông bước ra từ phía sau phòng tắm, cà vạt lỏng lẻo treo trên cổ áo sơ mi chỉnh tề.

Anh không nói gì, chỉ đi đến trước mặt cô, nhàn nhạt hỏi: "Gọi anh gì thế?"

2.

Năm mười bốn tuổi Lương Tây Nguyệt trở về nhà họ Lương, nhưng lúc đó, đối với cha mẹ và người thân mà nói, cô chẳng qua chỉ là một người xa lạ, phần lớn thời gian đều sống nhờ ở nhà họ Thương.

Khi đó, tất cả mọi người đều cho rằng sau này cô sẽ kết hôn với nhị thiếu gia của nhà họ Thương.

Thanh mai trúc mã, tuổi tác tương xứng, không thể phù hợp hơn.

Nhưng ngoài dự kiến của tất cả mọi người, Lương Tây Nguyệt còn chưa tốt nghiệp đại học đã nhận giấy chứng nhận kết hôn.

Đối tượng là Thương Mục Chi, người mà cô vẫn luôn gọi là anh trai từ nhỏ.

——

Lương Tây Nguyệt vẫn luôn cho rằng Thương Mục Chi không thích cô.

Trong cả nhà họ Thương, chỉ có anh là chưa bao giờ cười với cô, lạnh nhạt với cô nhất, gần như không bao giờ để ý đến cô.

Cô cũng sợ anh nhất.

Nhưng nhiều năm sau, cô luôn nhớ về tháng đầu tiên đến Thượng Hải, ban đêm cô thường xuyên lén lút khóc trong chăn, lại sợ bị nghe thấy.

Một ngày nọ, cô mang đôi mắt đỏ hoe đến trường.

Thương Mục Chi đạp xe đạp địa hình đi qua cô, đột nhiên dừng lại đợi cô:

"Lương Tây Nguyệt, ngày mai ở vịnh Victoria có bắn pháo hoa, sau này buổi tối em đừng khóc nữa, anh sẽ cân nhắc đưa em đi xem."

DANH SÁCH CHƯƠNG (82) Danh sách chương

Chương 31: Đỏ vành mắt - "Lương Tây Nguyệt, ngày đó người hôn em là anh." 10 Điểm chương 2 tuần trước
Chương 32: Diêm Vương mặt đen - "Lương Tây Nguyệt muốn ly hôn với anh." 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 33: Múa rối bóng - "Hình như đã bớt sưng rồi." 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 34: Cá vàng - "Vì thích em, muốn có được em." 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 35: Kẻ cuồng giết người - "Không phải trước đây cậu nói rằng chỉ là em gái sao?" 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 36: Nằm mơ [cập nhật 1] - Anh chỉ là có hơi khó kìm nén tình cảm, nhiều lắm là ngày nhớ đêm m 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 37: Ghét ai ghét cả tông ti họ hàng [cập nhật 2] - "Nhưng anh không ghét em." 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 38: Camera giám sát [cập nhật 1] - "Hồi hộp vậy à?" 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 39: Mất khống chế [cập nhật 2] - "Có nhớ anh không?" 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 40: Đồng hồ báo thức [cập nhật 1] - "Vậy chúng ta cũng sinh một đứa đi?" 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 41: Rơi xuống nước [cập nhật 2] - Rất lo lắng cho mợ, rất yêu mợ 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 42: Hình ảnh trống trơn - "Có phải anh không tắt camera an ninh không?" 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 43: Gọi video [cập nhật 1] - [Ngủ chưa?] 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 44: Rượu tím hồng [cập nhật 2] - "Vừa nãy em uống phải thứ gì rồi?" 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 45: Bồn rửa tay - "Tôi sắp chết rồi." 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 46: Sữa đậu phộng - "Em là Lương Tây Nguyệt sao?" 10 Điểm chương 1 tuần trước
Chương 47: Bảo vệ - Hóa ra em lo lắng cho anh như vậy 10 Điểm chương 7 ngày trước
Chương 48: Sợi nhân duyên [hợp nhất hai chương] - Vì sao Lương Tây Nguyệt vẫn luôn khóc mãi 10 Điểm chương 7 ngày trước
Chương 49: Bầm tím [hợp nhất hai chương] - "Nếu không anh cho là em thích anh." 10 Điểm chương 7 ngày trước
Chương 50: Trăng lưỡi liềm - ''Em như vậy làm sao mang thai?'' 10 Điểm chương 7 ngày trước
Chương 51: Kính râm đen [cập nhật 1] - "Thương Mục Chi, anh có biết xấu hổ không vậy?" 10 Điểm chương 7 ngày trước
Chương 52: Yếu ớt [cập nhật 2] - "Nghe lời một chút." 10 Điểm chương 6 ngày trước
Chương 53: Nước mắt ẩm ướt - "Bị em khóc đến nỗi tan nát cõi lòng mà chết." 10 Điểm chương 6 ngày trước
Chương 54: Ba lô [Cập nhật 1] - "Em còn muốn nghe lại một lần nữa không?" 10 Điểm chương 6 ngày trước
Chương 55: Tuyết rơi bốn lần [cập nhật 2] - Thương Mục Chi chưa từng thấy tuyết rơi ở Hồng Kông 10 Điểm chương 6 ngày trước
Chương 56: Hầm rượu - "Sao không bật đèn lên?" 10 Điểm chương 5 ngày trước
Chương 57: Lần tuyết rơi thứ năm - "Ngày em sinh ra, Hồng Kông có tuyết rơi." 10 Điểm chương 5 ngày trước
Chương 58: Tiệm cá vàng [Sửa] - "Anh cứ tưởng là anh nhất định phải cưới em." 10 Điểm chương 5 ngày trước
Chương 59: Quy tắc Lương Tây Nguyệt - "Anh là đồ biến thái." 10 Điểm chương 5 ngày trước
Chương 60 - Bé cưng - "Yêu việc đến thế à?" 10 Điểm chương 5 ngày trước
BÌNH LUẬN (3)
avatar_default
socmh
Truyện Hay
Reply 1 tuần trước
avatar_default
thichngon
Hay
Reply 2 tuần trước
avatar_default
tuoixinh
Hay ạ
Reply 2 tuần trước
avatar_default
yennhien
Cám ơn ủng hộ ạ
Reply 2 tuần trước
Đề xuất cho bạn
ĐỀ XUẤT CHO BẠN