Y Sâm sửng sốt, ngẩng đầu nhìn cửa phòng trước mắt.
Tại sao lại trở về căn phòng có bố cục đen thui, đè ép khiến bọn họ khó chịu này chứ?
"Kim Sơn đại ca, này. . . . . ." Y Sâm quay đầu, nhìn Kim Sơn, mang theo nụ cười nịnh hót trên mặt, "Đây là đâu vậy?"
"Kim Mao à!" Kim Sơn vui vẻ nhìn Y Sâm, vỗ vỗ bờ vai của hắn, Die nd da nl e q uu ydo n "Hôm nay đại ca dẫn ngươi đi khai trai, thừa dịp ông chủ không ở đây!"
Y Sâm tự động lược bớt hai chữ Kim Mao. Dù sao chỉ là một cái tên, mặc nó là Kim Mao hay Hồng Mao!
Nhưng Y Sâm không coi thường hai điều mấu chốt “khai trai’ và “ông chủ không ở đây”!
Dẫn hắn đi khai trai là có ý gì, ông chủ không ở đây lại có ý nghĩa gì!
Hai mắt Y Sâm hơi rủ xuống. Hắn luôn cảm thấy trong căn phòng đen thui này rất có thể cất dấu cái gì đó.
Nếu như hắn đoán không sai, ông chủ trong miệng Kim Sơn dĩ nhiên là Lộ Á Sâm. Nói tới đây, chính là Lộ Á Sâm không ở nơi này!
Vừa nghĩ tới có khả năng này, lòng của Y Sâm không khỏi có mấy phần kích động.
Tên Lộ Á Sâm này khó đối phó, hắn không ở đây có phải có nghĩa tỷ lệ bọn họ cứu Tiểu Thất ra lại có thêm vài phần hay không?
"Đại ca, chúng ta phải khai trai cái gì?" Y Sâm thu hồi suy nghĩ của mình, hỏi một câu.
"Ha ha ha ha. . . . . ." Ai ngờ Kim Sơn vừa nghe lại ôm bụng cười lăn lộn, đưa ngón tay chỉ vào Y Sâm, lắc lắc đầu.
Y Sâm bị tiếng cười kia làm cho lúng túng.
Tại sao có thể cười khoái trá như vậy chứ?
"Ha ha ha ha. . . . . ." Kim Sơn vỗ vỗ đầu Y Sâm, "Tiểu tử ngốc à, ngươi lại không biết cái gì gọi là khai trai sao! Tiểu tử, không phải ngươi vẫn còn là xử nam chứ?"
Y Sâm vừa nghe thấy, sau đó trên mặt hiện lên một mảng đỏ ửng khả nghi.
Nhắc tới cũng đáng cười, địa vị thân phận của hắn ở trong gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức dĩ nhiên sẽ không thấp. Nhưng nói đến chuyện phụ nữ, mấy người bọn họ trừ Liệp Ưng còn nhỏ, gần như chưa từng phóng