Lại có cơn gió mùa thu thổi đến, làm xao động cả rặng cây và tự ngân nga giai điệu của chính nó. Không những thế nó còn tham lam mang theo cái lạnh vô tận ùa vào cổ áo, ống quần người khác.
Kỷ anh lúc này đang ở trong thang máy, cô ấy ngắm nhìn bộ trang phục của mình được phản chiếu trên cánh cửa
Những ngon đèn sáng trên cao chiếu thẳng xuống. Cánh của phản chiếu khuôn mặt thanh tú nhưng không kém phần tự nhiên sau khi trang điểm, lông mi cong, đôi mắt rạng rỡ, khuôn mặt trái xoan khả ái, đặc biệt là chiếc mũi thẳng đẹp, chóp mũi hơi hơi phiến hồng, không phải là do lạnh, đó là việc sử dụng tốt phấn má hồng.
Mái tóc dài hơi xoăn nhẹ được buộc hững hờ sau vai, cô ấy dùng tay điều chỉnh lại cho thoải mái. một chiếc kẹp tóc hình nơ nhỏ làm bằng ruy băng màu be được kẹp phía sau tai trái, trên đó treo 1 viên đá sáng bóng. Đồng thời trên xương quai xanh cũng có 1 viến đá phán sáng chói mắt.
Trên người khoác một chiếc áo khoắc màu nâu nhạt và bên trong là chiếc áo len cổ tròn màu kem kết hợp bên dưới mặc chiếc quần jean màu đen bó sát khiến Anh vốn đã đã cao lại càng cao thêm.
Đây là trang phục ngày hôm nay của cô ấy.
Một tiếng "tin" vang lên. Đã đến tầng 1
Kỷ Anh lập từng nhìn đi chỗ khác, Cơn gió nóng lòng muốn ùa vào, làm tóc bay qua vai.
Kỷ Anh run lên vì lạnh, vừa đi vừa lấy tay che cổ, Cô không khỏi hối hận vì đã không nghe lời mẹ khi đi ra ngoài mang chiếc khăn quàng mới mua.
"Mặc áo len cổ lọ, con không nghe thấy cửa sổ đang rung à? Gió mạnh đến nỗi lá cây bay hết rồi " Mẹ kỷ anh đưa cho cô ấy áo len cổ lọ màu kem
: ay ya, Mẹ của con ơi, hôm nay con đã phải bỏ ra 1 số tiền lớn, Như vậy có là gì, cái con cần là phong thái chứ không cần ấm " Kỷ Anh làm nũng với mẹ với vẻ mặt ngại ngùng, nheo mắt mỉm cười.
Mẹ Kỷ Anh trợn mắt, bỏ áo len xuống, dùng tay đánh Kỷ Anh : "Xem con kìa, đến lúc đó đừng có mà kêu nhé"
Kỷ anh cười, cởi chiếc áo gió treo lên móc cửa, lấy chiếc chìa khóa trên móc xoay xoay trong tay: " Đi thôi đi thôi, mẹ nɠɵạı trừ cằn nhằn ra thì cái gì cũng tốt, con yêu mẹ." Mẹ vẫn luốn xinh đẹp như vậy
"Tinh"
Tôi chạy nhanh hết mức có thể và quẹt thẻ lên tàu điện ngầm, cuối cùng thì gió cũng ngừng thổi.
Kỷ Anh lấy điện thoại từ trong túi ra đeo tai nghe, bắt đầu trả lời tin nhắn:
Bách ŧıểυ Dĩnh: Sư muội Anh Anh, hôm nay trời lạnh, hãy mặc thêm nhiều áo nhé
Bách ŧıểυ Dĩnh: Chúng ta gặp nhau ở quảng trường nhé, tôi đã đến đường Nam Bắc Sơn rồi, còn 3 điểm dừng nữa.
Kỷ Anh trả lời: Vâng ạ, em còn 4 điểm dừng nữa, cùng gần đến rồi ạ ( So sánh)
Bài hát vang lên trong tai tôi là 《Today Is Yesterday's Tomorrow》 của Michael Bublé kết hợp âm hưởng dân gian với nhạc jazz tao nhã
I'm living my patience and my motivation (Kiễn nhẫn chờ đợi tình yêu và ham muốn không thể kiểm soát.)
I put them on separate teams ( chúng đấu tranh lẫn nhau trong tâm trí tôi)
Maybe I found someone I really need? ( có lẽ tôi không tìm được nửa kia của đời mình)
Mười phút sau : " ding dong, phía trước là ga cao tốc Phong Sơn, Hành khách cần xuống tàu, vui lòng chuẩn bị trước, và xuống từ cửa bên phải."
Kỷ Anh đứng dậy, chỉnh lại áo gió, vịn vào lan can bước tới của xe, nhìn mình trên cửa xe rồi nhẹ nhàng lấy tai nghe xuống.
Lời của tác giả: Mở đầu của cuốn truyện này chủ yếu là nội dung truyện, để tôi bật mí ở giai đoạn sau tôi sẽ bù đắp đầy thịt cho mọi người được không. Mọi người đọc chuyện vui vẻ, truyện siêu cấp ngọt ngào.