Bóng lưng đứng trước mặt hắn, mặc đồ tím, quần áo quen thuộc, hơi thở quen thuộc khiến Tô Minh chấn động tinh thần. Cảm giác như nhìn thấy người nhà lan tràn trong thể xác và tinh thần.
Theo hai chữ sư tôn thốt ra khỏi miệng hắn, Thiên Tà Tử xoay người lại, dù vẻ mặt vẫn âm trầm nhưng khóe miệng lộ nụ cười.
"Ngươi chịu khổ." Trong mắt Thiên Tà Tử có khen ngợi, nhẹ giọng nói.
Tô Minh hít sâu. Hắn vốn tưởng có lẽ khi lần nữa mình gặp sư tôn thì phải nhiều năm về sau, hoặc là vĩnh viễn không thấy được nữa. Nhưng không ngờ ở bên ngoài Tích Vu bộ lạc, Thiên Tà Tử lại xuất hiện tại đây.