Câu Dẫn Tình Địch Sau Đó Thao Chết Anh

Chương 6: Vì sao cậu tránh tôi

Trước Sau

break

Đỗ Minh Hiên cảm thấy mức độ Lâm Vũ chán ghét mình đã lên tới đỉnh điểm.
Hai ngày gần nhất chỉ gần gặp phải phòng thí nghiệm, anh liếc mắt nhìn Lâm Vũ một cái thôi cậu đã vội vàng tránh né.
Thậm chí chỉ cần anh ở phòng thí nghiệm thì Lâm Vũ luôn tìm lấy lí do nào đó để rời đi.
Quan hệ còn xấu hổ hơn lúc trước.
Trên thực tế Lâm Vũ làm thứ trong mơ kia còn là giấc mơ sắc dục.
Cậu nghĩ tới nội dung trên diễn đàn đồng tính luyến ái, luôn cảm thấy bản thân bị cong mà đối tượng làm mình cong lại chính là tình địch của cậu, Đỗ Minh Hiên.
Đây là khả năng mà cậu cực kỳ không thể tiếp thu, nhưng cậu lại không nhịn được đi chú ý quan hệ và tin tức của Đỗ Minh Hiên.
Mâu thuẫn tâm lý như vậy làm cậu càng ngày càng sợ hãi đối mặt Đỗ Minh Hiên, đến nhìn thôi cũng cảm thấy không cách nào chấp nhận.
Cho nên cậu bắt đầu trốn tránh Đỗ Minh Hiên, thấy anh là chạy.
Đỗ Minh Hiên cảm thấy Lâm Vũ ghê tởm cơ thể dị dạng của anh.
Cho nên ban ngày anh không hề xuất hiện ở phòng thí nghiệm, lựa chọn buổi tối tới phòng thí nghiệm làm thực nghiệm suốt đêm, ban ngày sẽ xử lý số liệu ở ký túc xá.
Hơn nữa tâm lý không thoải mái cùng với việc làm liên tục mấy ngày, Đỗ Minh Hiên không bao lâu đã ngã bệnh.
Ngày hôm qua thức đêm làm thí nghiệm đến 5 giờ sáng, cả người Đỗ Minh Hiên mệt mỏi trở về ký túc xá liền ngủ, anh vốn định sáng 8 giờ dậy xử lý số liệu nhưng 8 giờ đồng hồ báo thức vang lên đã lâu mà vẫn không đánh thức được anh.
Đồng hồ báo thức cứ 5 phút kêu một lần, không biết kêu mấy lần Đỗ Minh Hiên mới kéo cơ thể nặng nề của mình lên tắt đi đồng hồ báo thức.
Thời gian hiển thị trên đồng hồ đã 9 giờ.
Lúc này cả người anh không thoải mái, đầu đau tới mức giống như muốn vỡ ra. Dùng tay chạm vào trán một cái, hẳn là phát sốt.
Anh mò đầu giường thuốc cảm mạo dùng thừa lần trước, dựa theo thuyết minh uống mấy viên.
Cho dù không ăn cơm thì lúc này anh cũng không muốn ăn gì, chỉ cảm thấy buồn ngủ.
Dù sao thí nghiệm gần nhất khá thuận lợi, anh dứt khoát nghỉ ngơi thật tốt ở ký túc xá.
Đỗ Minh Hiên nhìn giường, trực tiếp ngã xuống chăn.
"Có phải cậu đang trốn tránh sư huynh Đỗ Minh Hiên không?"
Thẩm Lộ giữ chặt Lâm Vũ đổ mồ hôi đầm đìa còn không chịu nghỉ ngơi.
"Không có."
"Còn không có, lúc trước tôi cảm thấy hai người chưa tới hai ngày sẽ hòa hảo, gần nhất tôi phát hiện mối quan hệ giữa hai người càng ngày càng kém."
"Cậu không hiểu đâu." Lâm Vũ vừa nói vừa buồn rầu gãi gãi đầu, đến chính cậu vẫn chưa suy nghĩ cẩn thận, loại chuyện lớn như đồng tính luyến ái này, cậu thật sự không có cách nào mở miệng nói với người thứ hai.
“Lại là câu tôi không hiểu đâu, tôi mặc kệ, gần đây sư huynh vì trốn cậu đã tới phòng thí nghiệm làm thí nghiệm vào ban đêm, người bình thường ai chịu được.”
Thẩm Lộ tiếp tục nói: “Tôi mặc kệ giữa hai người có mâu thuẫn gì, dù sao hài hòa trong phòng thí nghiệm của chúng ta không thể bị phá vỡ. Thật sự không được, chúng ta mời sư huynh đi ra ngoài uống rượu, mọi người uống say sẽ hiểu nhau hơn.”
Uống say? Chuyện này làm Lâm Vũ đột nhiên nhớ tới lần trước bản thân uống say đến bất tỉnh nhân sự, bị bạn cùng phòng dứt khoát ném lên giường.
Cơ thể sư huynh như vậy? Ngộ nhỡ?
“Không được!” Lâm Vũ buột miệng hét lớn một tiếng.
Thẩm Lộ bị thanh âm này làm cho hoảng sợ.
“Tôi đi trước, trở về có chút việc.” Chơi bóng đều chơi không thoải mái, Lâm Vũ quyết định đi tới phòng thí nghiệm để làm thí nghiệm của mình.
Mới vừa tiến vào phòng thí nghiệm cậu đã nghe thấy Vương Nguyệt cùng phòng đang lẩm bẩm: “Sư huynh Đỗ Minh Hiên hình như sinh bệnh, vừa rồi gọi điện hỏi anh ấy về thí nghiệm mà giọng nói cứ ngắt ngứ khàn khàn, tớ hỏi anh ấy có cần tớ mang thuốc cho không, anh ấy nói không cần bản thân đã uống rồi, nằm một chút là ổn thôi.”
Bạn học bên cạnh nói: “Thật sự sư huynh nên tìm một bạn gái về chăm sóc anh ấy, nhiều nữ sinh theo đuổi anh ấy như vậy mà anh ấy vẫn chưa động tâm, tơ cứ nghĩ…
Mấy câu đăng sau nói gì nữa Lâm Vũ đã không nghe thấy, trong đầu chỉ còn hai từ ‘sinh bệnh’ và bạn gái.
Cậu lao ra khỏi phòng thí nghiệm, đi tới phòng y tế cầm theo một đống thuốc phát sốt cảm mạo, lại tới nhà ăn mua một bát cháo ấm đi thẳng đến ký túc xá dành cho tiến sĩ.
Tới dưới ký túc xá, cậu giải thích với dì quản túc về tình huống sư huynh phát sốt và mượn chìa khóa của dì.
Dì quản túc còn không ngừng khen ngợi cách làm của cậu.
Cậu sợ Đỗ Minh Hiên đã phát sốt đến mức không thể rời giường, đơn giản trực tiếp dùng chìa khóa mở cửa.
Sau khi mở cửa phòng ra, quả nhiên chăn trên giường hơi phồng lên, bức màn trong phòng toàn bộ bị kéo xuống giống như đêm tối.
Đỗ Minh Hiên đã ngủ như chết, thanh âm mở cửa hoàn toàn không đánh thức anh.
Lâm Vũ đi đến trước giường, đặt cháo và thuốc trong tay lên bàn ở đầu giường, cậu đưa tay sờ sờ đầu Đỗ Minh Hiên, quả nhiên nóng bỏng.
Lạnh lẽo tới gần, Đỗ Minh Hiên rất thoải mái, nhịn không được kéo tay nhưng vẫn không tỉnh lại.
“Sư huynh, tỉnh tỉnh, dậy ăn chút gì đó rồi uống thuốc hoặc là em đưa anh đi bệnh viện.”
Nghe thấy bệnh viện, Đỗ Minh Hiên thực mâu thuẫn, bởi thì lý do cơ thể nên từ nhỏ anh thường xuyên nằm viện, cho nên vừa nghe tới hai từ bệnh viện, tâm lý liền rụt rè.
“Tôi không đi bệnh viện, không đi đâu.” Người phát sốt luôn đặc biệt yếu ớt, đến giọng nói đều mang vẻ làm nũng.
Vừa nói kháng cự một bên còn trốn về phía bên kia giường.
Lâm Vũ trước nay chưa thấy qua một Đỗ Minh Hiên như vậy, Đỗ Minh Hiên ở trong mắt cậu luôn bình tĩnh cơ trí.
“Không đưa anh đi bệnh viện cũng được nhưng anh phải ăn cháo làm cơ thể ấm lên chút, uống thuốc xong liền không đi bệnh viện.”
Đỗ Minh Hiên ngây thơ mờ mịt nghe nói không đi bệnh viện, mơ mơ màng màng mở mắt, ban ngày ở ký túc xá dù cho đã kéo bức màn lên cũng chỉ miễn cưỡng thấy rõ mặt Lâm Vũ.
Nhưng lúc này Đỗ Minh Hiên đã sốt đến hồ đồ, căn bản không phân biệt được đây là mơ hay là thật.
Anh vươn một bàn tay ra sờ mặt Lâm Vũ: “Vì sao cậu trốn tránh tôi?”
Nghi hoặc trong lòng mấy ngày nay cuối cùng cũng hỏi ra khỏi miệng, không đợi Lâm Vũ trả lời, anh đột nhiên ngẩng đầu hôn lên môi Lâm Vũ.
Trong đầu Lâm Vũ ‘bùm’ một tiếng, giống như có thứ gì đó nổ tung.
Tác giả: Chương sau có thịt

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc