Tùng An thật buồn bực, mỗi giờ lên lớp tiết của Lâm Gia Dung, Khương Dịch đều vô cùng nghiêm túc, sẽ không nói chuyện riêng với cậu. Rõ ràng những môn học khác đều ngủ, bây giờ lại còn công khai khen Lâm Gia Dung đẹp, quả nhiên là thích.
Lâm Gia Dung năm nay 27 tuổi, là tiến sĩ cũng là giáo sư trẻ tuổi nhất của học viện bọn họ, chuyên ngành của bọn họ có liên quan tới khoa dược, bình thường anh ta đều phải mặc một chiếc áo blouse trắng để lên lớp, tuy trang phục mộc mạc nhưng lại tôn lên vẻ đẹp trai cấm dục.
Nhưng cậu cũng không thua kém, một đôi mắt hạnh, ánh mắt vô tội, môi nhỏ xinh, khi cười rộ lên còn có hai má lúm đồng tiền, đựng đầy ánh mặt trời. Đây là điều khiến mọi người thường xuyên thảo luận đến, cụ thể hơn là diện mạo thiếu niên mang theo hơi thở thanh xuân của cậu, đặc biết khiến người yêu thích.
Tùng An lại nói chuyện với Khương Dịch nhưng lại bị Khương Dịch phẩy tay ngăn lại, tuyên bố phải chú tâm nghe giảng.
Thật là tức chết cậu!
Không đợi Tùng An oán giận, Lâm Gia Dung ở trên bục giảng đã cầm sổ điểm danh, điểm đến tên cậu.
"Bạn học Tùng An, đứng lên phát biểu một chút về cái nhìn của cậu đối với tuân thủ tiêu chuẩn tương lai?"
"Em, em, em cảm thấy..."
Cậu căn bản không nghe qua môn học này, Tùng An không trả lời được, nhưng cậu cảm thấy không thể mất mặt trước tình địch được, thế là ưỡn ngực, trả lời linh tinh một hồi.
Phía dưới có bạn học đang cười, Lâm Gia Dung lại rất ít khi nói cười, chỉ bảo cậu ngồi xuống.
Mất mặt chết đi được!
Vừa ngồi xuống đã nhìn thấy sắc mặt của người xung quanh, Tùng An hận không thể tìm cái khe đất để chui xuống, Khương Dịch còn cố tình nghiêm túc nghe giảng bài, ánh mắt chứa đầy sự ngưỡng mộ khiến cậu càng thêm chán ghét cái người tên giáo sư Lâm này.
Buổi tối trở lại phòng ngủ, Tùng Ai tiêu tiền thuê người tìm ra WeChat của Lâm Gia Dung, sau đó thừa dịp bạn cùng phòng chưa trở về, chạy vào WC.
Tùng An thay bộ đồng phục học sinh cấp ba, là áo sơmi màu trắng, cởi bỏ cúc cổ để lộ ra đai ren màu đen, cậu còn cố ý khom lưng để chiếc áo ngực ren đen đang bao lấy bộ ngực trắng nõn lộ ra ngoài.
Ngực của cậu cũng tương đối lớn, một bàn tay đều không nắm hết, bình thường đều phải đeo nịt ngực màu trắng, nhưng hôm nay vì câu dẫn lão già này nên phải thay đồng phục học sinh và áo ngực màu đen.
Sau khi chụp ảnh xong, Tùng An gấp không chờ nổi gửi qua.
Nửa giờ sau vẫn không thấy có tin nhắn trả lời, Tùng An chủ động nhắn tiếp.
[Anh trai, nhìn có sướиɠ không?]
[Anh trai à.]
Từ "anh trai" vừa mới gửi đi lập tức hiển thị lên dấu chấm than màu đỏ, cậu cư nhiên bị chặn, chẳng lẽ đàn ông không thích kiểu này sao, không phải chứ, chẳng lẽ cậu không đủ mê người, cũng không có khả năng!
Nhất định là tên đàn ông già Lâm Gia Dung kia, cậu lập tức ném ra tràng bom hạng nặng tốt nhất, thử lại lần nữa.
Tùng An lặp lại thêm bạn tốt, lý do cái trước so với cái sau còn dâm dục hơn, gì mà huyệt nhỏ hồng phấn, huyệt non sẽ chảy nước, gửi đi một đống lớn ba linh tinh, một câu cuối cùng mới thông qua.
"Anh trai à, em muốn tìm anh vào ngày mưa, bên ngoài ướt, phía dưới của em cũng ướt."
Lần này Tùng An trực tiếp đưa điện thoại lại gần, dùng tay bẻ huyệt non sang hai bên, để lộ ra hoa huyệt sạch sẽ, môi âʍ ɦộ màu hồng nhạt, cậu xấu hổ sờ mó thăm dò âm đế.
Hạt đậu lớn lên ở vị trí trung tâm, không nhỏ cũng không lớn cực kỳ có dụ hoặc, khiến người xem muốn kéo ngón tay ngây ngô của người thanh niên này ra, chơi đùa huyệt nhỏ một phen.
[Anh trai à, có đẹp không?]
Tùng An thầm nghĩ nhanh khiến Lâm Gia Dung mê mệt mình, cùng anh ta yêu đương qua mạng, sau đó cậu sẽ vứt bỏ anh ta, khiến anh ta chịu tổn thương vì tình, từ đây không dám tuỳ tiện yêu đương nữa, sẽ không đồng ý với Khương Dịch.
Nhưng Lâm Gia Dung vẫn không trả lời cậu, chẳng qua không chặn cậu mà thôi, hay là ngủ rồi, nghe nói đàn ông có tuổi sẽ không thức đêm.
[Anh trai ơi, ngủ ngon nhé!]
[Cậu còn gửi, tôi sẽ xoá cậu.]
Tùng An sợ tới mức thiếu chút nữa đánh rớt di động, cậu vội vàng sửa miệng.
[Thực xin lỗi anh trai, em quấy rầy anh rồi.]
Lâm Gia Dung không trả lời, nhưng tốt xấu gì cũng không chặn cậu, ngày mai lại nỗ lực, không thể để lộ mục đích quá rõ ràng.