Không biết hai người đã lăn lộn bao nhiêu lần. Tỉnh lại đã là sáng hôm sau, Thẩm Nhược Giai chỉ cảm thấy toàn thân mất sức không muốn động đậy. Nghĩ nghĩ trận làm t.ình kịch liệt tối qua lại khiến cô mặt đỏ tai hồng. Không nghĩ không sao, vừa nghĩ tới huy.ệt dâm lại bắt đầu ngứa ngáy khó chịu.
Cô lười biếng muốn nâng thân thể dậy đi tắm rửa thì bất động tại chỗ. 'Anh ta..cư nhiên lại cứ thế cắm c.ôn th.ịt vào cái l*n non của cô cả đêm?. Hazz..càng nghĩ chuyện tối qua thì toàn thân lại bắt đầu rạo rực rồi'. Đáng tiếc hiện tại không có thời gian, cô phải về nhà rồi.
Thẩm Nhược Giai nhẹ nhàng dịch lên một chút, cô nâng hông mình lên từ từ di chuyển để rút ra cái thứ đang ng.âm trong *m hộ mình. Lăn lộn cả đêm, hiện tại l*n d.âm lại càng thêm mẫn cảm khiến Thẩm Nhược Giai cảm nhận được rõ rệt c.ôn th.ịt vì chuyển động của cô mà lớn thêm một vòng. Khi tút ra được hơn phân nửa thấy rõ ràng từng đường gân bao bọc xung quanh vô cùng đáng sợ. Đêm qua cô không nhìn rõ, hiện tại khiến cô cả kinh hãi hùng. Người cô run run, L*n d.âm lại bắt đầu tiết ra d.âm thủy.
Đang chìm trong mộng đẹp lại bị thân dưới đột nhiên phản ứng làm tỉnh. Bạc Ngôn không vội trở người, anh muốn nhìn thử xem thỏ nhỏ câu người này sẽ phản ứng ra sao khi thấy huy.ệt d.âm bị cắm cả đêm, có phải sẽ khóc lóc đánh mắng anh hay không?.
Huy.ệt d.âm nóng rát khó chịu, Thẩm Nhược Giai run rẩy cố gắng lắm mới kiềm chế được ham muốn mạnh mẽ thụt vào. Mặc dù tối qua bị làm tới toàn thân đau nhức nhưng bản tính d*m đãng luôn khiến cô thèm muốn dư*ng v*t trong mọi hoàng cảnh, mọi lúc mọi nơi.
Trong mắt anh, cô đang hoảng hốt muốn muốn trốn khiến anh không khỏi muốn trêu chọc. Nhìn cô gái đang cố gắng tách nơi giao hợp ra, khi dư*ng v*t anh đang dần rút khỏi â.m hộ ấm nóng chỉ còn mỗi đâu kh*c . Bạc Ngôn trở người như vô ý mạnh mẽ cắm vào sâu trong *m hô.
"Ahh...."
Cô ngã nằm sấp trên giường. Khuôn mặt đẹp không tì vết rơm rớm nước mắt ngước lên quay lại trừng trừng mắt anh. Cố lắm mới nhịn được lại bị anh khơi dậy, thật đáng hận. Tuy nhiên trong mắt Bạc Ngôn cô chỉ đang hờn dỗi cầu xin buông tha.
"Sao vậy bé cưng" anh hôn lên khoé mắt đọng nước của cô.
"Người em làm bằng nước sao? Sao đụng tí là chảy nước vậy."
"Anh....anh.. cả nhà anh mới làm bằng nước"
"Hahaha....". Bạc Ngôn cười cưng nựng chuẩn bị cắm rút thì bị tiếng chuông điện thoại reo làm ngắt quãng. Anh không vui dừng lại nhìn màn hình hiển thị là mẹ của thỏ nhỏ mới vơi đi phần nào sự tức giận. Anh bắt máy bật loa ngoài trả lời:
"Dạ cháu chào Dì, Dì và bố mẹ cháu có chuyến đi vui vẻ chứ ạ"
"Ừ, chuyến đi thuận lợi lắm, Dì rất vui vì đã lâu không được thư giãn như thế này. À đúng rồi, con bé nhà Dì không quậy phá gì chứ?"
Nghe mẹ nhắc tới mình cô như với được chỗ dựa hào hứng nói lớn:
"Ma ma đại nhân, Anh trai bắt nạt con..." Nói nói còn không quên xịt mũi.
"Ôi trời tiêủ tổ tông này, con đừng nháo nữa. Mẹ sắp đến nhà rồi không sao đâu"
Bà Yến cưng chiều mắng nhẹ. Tuy bà biết Bạc Ngôn sẽ không làm vậy, nhưng ai có thể chiều con gái hơn bà cơ chứ.
"Bạc Ngôn à, cháu hộ Dì đưa con bé về nhà nhé"
"Dạ... Cháu chàu Dì"
Cảm giác quá bực bội trong lòng. Anh dám thề rằng nếu đối phương không phải mẹ vợ tương lai mà cắt ngang công việc dang dở của anh thế này thì sẽ bị anh tìm tận nhà chém thành trăm mảnh.
"Bé cưng, tạm tha cho em đó". Nói xong anh rút c.ôn th.ịt của mình ra khỏi người cô "phốc" một cái. Khoảnh khắc khi du*ng v.ật ra ngoài hoàng toàn không có gì chặn lại khiến cho tinh d.ịch cùng d*m thủy tràn hết ra ngoài. Cảnh tượng vô cùng d*m mỹ.
Không nói anh, Thẩm Nhược Giai cũng không thoải mái bao nhiêu. Cô đã thủ sẵn đợi anh ȶᏂασ làm ai mà ngờ... đáng tiếc, để lầm sau vậy.
Chờ mòn mỏi sau hơn một tiếng cuối cùng mẹ đẽ về. Thẩm Nhược Giai hớn hở mở cửa đón mẹ:
"Sao ma ma về lâu thế ạ". Nói nói cô không quên nhìn theo sau lưng mẹ. " A... chị và anh..rể "
"Ha ha. Để con đợi lâu rồi về nhà rót nước cho anh chị đi con"