Bước chân càng ngày càng gần. Nguyệt Lăng mặt trở nên trắng bệch
Cạch...
"Thiên Lâm.."- Hàn phu nhân mở cửa bước vô phòng anh
Căn phòng trở nên yên tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra. Chiếc grap đã bị chiếc chăn che đi nhữg dấu vết làm chuyện mờ ám
Thiên Lâm từ phòg tắm bước ra. Khăn trắng quấn bên dưới cười tươi nhìn mẹ
-" Mẹ sao mẹ lại vô đây"
Bà mỉm cười nhìn anh
-" Mẹ không thấy Nguyệt Lăng đâu, mẹ nghĩ nó ở đây
Ánh mắt bà liếc mọi thứ, Thiên Lâm hơi chột dạ. Mẹ anh mà ở đây càng lâu thì cô chỉ có nước chết.
-"Nguyệt Lăng ra siêu thị rồi mẹ, con có nhờ cô ấy mua cho con miếg cao dán, con hơi đau lưng ạ"
Nghe câu nói là vậy, lông mày khẽ nhíu lại. Con trai đau bố mẹ nào cũg sót. Chồng bà đã đi côg tác xa thỉnh thoảng mới về.Thiên Lâm là con một, cậu mà có mệnh hệ gì chắc bà không sống nổi
-"Thôi được rồi con nghỉ đi bao giờ con bé về bảo nó nấu cho con bát canh, mẹ đến giờ làm rồi"
Tấm lưng vừa khuất, gương mặt anh thay đổi 180°. Anh mở cửa tủ. Bên trog Nguyệt Lăng ngồi trong tủ run lẩy bẩy
Trên người cô mặc chiếc sơ mi mỏng tang của anh, do không mặc đồ lót bộ ngực cô cọ cọ ngực anh. Cổ áo rộg lộ ra xươg quai xanh đầy mê hoặc. Đôi chân dài trắg nõn cứ cọ cọ như muốn gợi tình anh
Anh như một con thú đói lao vào cô cấu xé. Chiếc áo sơ mi bị vất xuốg đất không thươg tiếc. Bàn tay tà mị lần mò xuống bộ ngực đầy đặn ấy.
Thiên Lâm tay kia nắn một bên vυ" một bên cúi miệng xuốg mà mυ"ŧ, đầu lưỡi ve vãn nụ hoa xinh đẹp.Đôi gò bồng đào được anh chăm sóc đủ hình dạng.
Cắn mυ"ŧ chán bàn tay ấy di chuyển xuống tư mật của cô. Ngón trỏ ấn nhẹ vào sâu bên trong âm đ*o. Thân hình cô trở lên uốn éo. Hai đầu ngực căg cứg dựng lên. Thiên Lâm hôn môi cô rồi hôn từ cổ di chuyển xuốg bụg. Đoi mắt Nguyệt Lăg như người bị phê thuốc, cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
Anh dùng ngón trỏ ấn sâu vô trong huyệt đa͙σ. Nơi ấy đã ra đầy nước âm thủy.
-"Em xem em ra đầy tay tôi rồi này"-Anh cười nhìn cô. Hoá ra cô cũng đã ra rồi.
-"Ân.. Ư.. Ư cậu chủ mạnh lên..."
Nghịch chán chê Thiên Lâm cúi đầu xuống đưa lưỡi vào huyệt đa͙σ của cô thăm dò. Hai chân cô kẹp chặt đầu anh. Đầu lưỡi khuấy đảo liên tục khiến cô cảm thấy khó chịu nhưng lại vô cùng thoả mãn
Thiên Lâm cởi bỏ chiếc khăn trắng. Cô nhìn rõ thấy côn th*t của anh cương cứng, đầu ngẩg cao.
Anh dùg côn th*t cọ vào phía đùi của cô. Anh cứ trêu ghẹo khiến cô phải cô khó chịu.
Ngay lúc này cô muốn cái đấy.
-"Thiên Lâm cho vào đi.. Em.. Khó chịu quá". Cơ thể cô cứ uốn éo
-"Nói yêu tôi đi". Anh ghé sát tai cô thì thào giọg đầy ám dục
-"Thiên.. Lâm.. Em yêu anh.. Cho vào đi.. Ư.. Ân... ưm
Nghe câu đấy anh thấy thỏa mãn. côn th*t xiên thẳg vào hai cánh hoa của cô. So với lúc đầu đau thì lúc này cô lại cảm thấy vô cùng sung sướиɠ.
Từg nhịp từg nhịp di chuyển. Tốc độ của anh hơi chậm khiến cô khó chịu
-"A.. A.. A. Cậu giét chết em rồi.. Mạnh nữa đi cậu"
-"Chạm vào cái này của tôi đi". Anh ám chỉ cái đấy của anh
Cô cố ngẩng dậy chạm tay vào thứ đang cương cứng ấy.
-"Từ nay em là của Hàn Thiên Lâm này"-Anh thì thào bên tai cô
Tiếng rên đầy tà mị lại vang vọng khắp căn phòng
...........................
Nguyệt Lăng đứng trước cửa phòng cậu. Vậy là cô không còn là xử nữ nữa. Liệu bà chủ sẽ chấp nhận cô chứ?