Trong 9atích tắc 1nghe được b6thanh âm Bùi 92Thanh, tảng 68đá trong clòng Cát faTường hạ fxuống.
Thật c0tốt quá! bHắn chưa 4đi! Không ccó xúc động 65rời đi! cThật tốt 6quá! Sau khi b6nghĩ thông 6esuốt, chỉ 8cần hướng dđại phu dnhân nhận 6asai, hắn acó thể lưu 8lại, ở aflại đây, dtuy không f1có người 8quan tâm hắn, 10ít nhất 8aấm no không fthành vấn 0đề, hắn a3có thể nghĩ 48thông suốt dcđiểm này, 2ekhông có feỷ vào thiếu eniên khí c5phách rời 6đi, thật c5tốt quá!
"Nhanh 9lên trở cvề thu thập fhành lý!" 3Hắn nhắc 62nhở . "Chúng a2ta lập tức 21rời đi, 60nàng không 3cần lo lắng 8cuộc sống 03sau này, ta 71sẽ không bđể cho 6nàng chịu 0khổ ."
Cát 0Tường kinh f0ngạc. "Thanh 6thiếu gia, 8nô tỳ không 2chiểu ý người."
"Thanh 2thiếu gia, 57ngài đừng eđùa." 8aNàng nhuận 8fnhuận môi, 6dồn dập b0nói: "Nô aftỳ là nha dhoàn bán fmình, thân 5thể là của fBùi gia, cả 4đời phải 2ở tại a7Bùi phủ, 3làm sao có 5thể cùng avới người 4ecùng một cchỗ rời 1đi? Nói c6sau, nô tỳ ecũng không 9fhi vọng người brời đi Bùi 90phủ, hi vọng 47thiếu gia 2nghĩ lại, 8ngàn vạn 38không nên 84vọng động 3làm việc, 6để sau 9này hối 6hận, chắc 69hẳn dưới 3cửu tuyền eNhị phu nhân fcũng không 61hi vọng người 48làm như vậy."
Cát 1bTường toàn 9thân chấn ceđộng. Nàng 7không cách 2nào phản e8bác lời afcủa hắn, abởi vì nàng 3biết rõ, abđiều hắn 3nói có thể btrở thành b8sự thật.
Nàng 8á khẩu ekhông trả 5lời được 4nhìn hắn, 2nàng tin tưởng f4trong mắt 66mình đã 8toát ra kinh 6dhoảng.
Bùi bdThanh nói 4ctiếp, "Chỉ 15cần nàng eeở lại 9Bùi gia, như avậy nàng 1nhất định dfsẽ trở 74thành thiếp 3ecủa Bùi faVăn, nàng 6vẫn nhận 4cmình là vận famệnh nha d4hoàn bán 6bmình, có 0cthể kháng ccự mệnh ealệnh của 2chủ nhân cmuốn thu 28nàng làm 70thiếp?"
"Ta 31không có 4dọa nàng, eta nói chuyện 9thực." 6Hắn cúi 26gần nàng, fcon mắt bức 29đến trước 9fmắt nàng, 2mỗi chữ amỗi câu, 8tinh tường 95nói ra: "Bùi 7Văn mấy 0tháng nữa 10sẽ thành cthân, hắn f6hiện tại bkhông chạm 85vào nàng 1bởi vì không 8hợp lễ, 1achờ hắn cthành hôn, 9chuyện thứ 4nhất muốn felàm chính 7là đem nàng dbchiếm thành ecủa mình, 0nàng theo 9dta đi, có fthể tránh 6ađi vận 2mệnh trở 95thành thị 62thiếp Bùi 0Văn!"
Cát 0Tường nắm cchặt đôi a2bàn tay trắng 1như phấn, 1tâm của 0nàng kịch aliệt dao 1động. Hắn 9nói không 5sai, cho dù dnàng cự bctuyệt Bùi 38Văn thế 7cnào, biểu 30đạt nàng fkhông nguyện 5ý trở thành 61tiểu thiếp 0của hắn 6như thế 1nào, đợi 4bhắn thành fathân xong, cehắn nhất 5định sẽ f6năn nỉ đại b7phu nhân đem e8nàng làm e1thiếp của e1hắn. Nàng 1không muốn 17trở thành 3một trong enhững thê 4bthiếp của 93Bùi Văn, 2ftuy nàng biết 4rõ nàng nhất 1định sẽ 6cđược Bùi f0Văn sủng ecái, nhưng anàng không 5bnghĩ, tuyệt 56không muốn 72cùng Bùi 37Văn cả đời.
"Những d0năm này 82ta trải bqua cái gì, 68nàng rõ 1ràng nhất?" eHắn thì dthầm nói: e"Bùi 2gia hết 7thảy sẽ ffkhông thuộc 19về ta, chỗ a9này cũng 5không có 7chỗ cho fdta dung thân, dta tiếp 4tục ở f3lại, người 5ephụ nữ c6ác độc 66kia chắc 5chắn sẽ 28nghĩ biện 4fpháp hại a1chết ta, cnàng nghĩ bbta nên chết 6esao?"
Hắn fgiọng điệu 2eđã sục 2sôi lại 5cô đơn, 8fnàng cảm 0thấy tâm 29mình đau fnhói. Đứng 4atrước mặt dhắn, thân 5hình cao fngất, ánh 89mắt kiên 4định, giống 1như là có 6thể bảo 4vệ nàng 7trong vòng btay, có thể 20vì nàng d5che gió che 8cmưa. Cho 16tới nay, 32chỉ cần 6nghe thấy 4được khí 3tức của d9hắn, nàng 0tựu an tâm 8tự tại, 2ckhông phải 64sao? Cho dù 2hắn chỉ c4là ác chỉnh bnàng, nhưng 8bchỉ cần 34nhìn thấy 70hắn, nàng can tâm, không ephải sao? 7aLão Thiên, c3nàng nhất 19định là 25bị quỷ cmê tâm thần, 1bởi vì fnàng lại 83gật đầu.
Tối c5đen không 89tiếng động, ebnàng lặng blẽ mở cửa c5sau ra, nhìn 33hai bên một 9cái, không 4có ai, nàng c0xoay người 7dđóng cửa 5lại, nhanh 58chóng đi atới cầu 9Tiêu Tương 30cách đó ckhông xa.
Cầu 1Tiêu Tương flà cây cầu bđẹp nhất 1dthành Khai 0cDương, hai debờ sông e7phần lớn 75là tửu lâu d7quán trà 6ftao nhã, còn dccó Mị Hương 1Lâu nổi eddanh xa gần.
Lúc 9này đêm 6dđã khuya, 7trên đường 2có chút lạnh clẽo vắng cvẻ, nhưng 4cầu Tiêu 65Tương vào 6ban đêm thoạt 72nhìn có sự bfvắng lặng 52mà đẹp 9đẽ, nàng 1bcũng chỉ fcó ban ngày 5cùng Đại 7thiếu gia c1ra ngoài là 77tới nơi 2này mấy 0lần, không 7cnghĩ tới 4ban đêm nhìn 82cây cầu 88kia lại đẹp banhư vậy.
Hạt f0mưa lạnh 3bphiêu dật b8rơi trên cvai áo nàng, 5fnhưng nàng 0akhông có f6cảm giác a1quá lớn, d9trong nháy 4mắt có được b8tự do vui e8sướng, rời eđi Bùi phủ, 7btừ nay về e2sau, nàng 42không còn 5ebị chế 56ngự bởi 5cbất luận 8kẻ nào.
Bước 28chân nàng 54chầm chậm, bchậm rãi 60đi tới 5eđầu cầu 2bên kia, nhìn cdthấy lá 4vàng đầu fdthu rối rít 2theo mưa mà 0rơi xuống, btrong mắt 67chớp lên 5ctia ánh sáng, 2vui sướng etrong lòng 9tăng thêm.
Đẹp! 4dĐẹp quá! 7Chỉ cầu 4Tiêu Tương canày cũng bđã đẹp 1như vậy 66rồi, thế 31giới bên 66ngoài sẽ cnhư thế d8nào đây?
Từ e2nhỏ đến 68lớn đều 2bở trong 6thôn, nàng 4cũng chỉ 4biết Khai aDương Thành, 52vì vậy nàng 57vô cùng tò bmò, tương 50lai nàng sẽ 9tới nơi ebcó cuộc 4sống như 7thế nào?
Thanh 54thiếu gia 07khoe muốn cmột tiễn 3dtrang lớn 0hơn tiễn 31trang Bùi b5gia, nhưng 1chắn muốn bđi nơi nào 7mở tiễn dtrang, hắn 5có bản lĩnh 4gì có thể 3mở tiễn atrang đây?
Trong 3dđầu suy b8nghĩ lung 09tung, chạy btới đầu 6cầu, váy 37của nàng 8cũng bị bmưa làm ướt 8dđẫm.
Nàng 3theo bản dnăng quay 0đầu nhìn f3lại, ngôi bnhà cao nhất 17lớn nhất ftrong thành e0chính là aBùi trạch, 12nhà ngói 5màu đỏ f7liên tục e6không dứt, btượng trưng 50cho phú quý 0cùng quyền 4thế.
Thanh 9thiếu gia, 0sau này hắn 18thật sự 60sẽ nhiều f4tài phú hơn 5Bùi gia sao?
Ừ! fCó thể, 1fnàng tin tưởng dchắn nhất 2eđịnh có b9thể, nàng 4tin tưởng 46hắn!
Bùi 4cThanh đã 47đợi ở 3bên kia cầu 85rồi, trên 9người hắn 00khoác một 7áo da hổ fdài, đội 2mũ lông chồn, etrang phục 24của một 6công tử 4du lãng, đứng abên cạnh c4là con ngựa 8bmà hắn yêu acquý.
Con bngựa xinh 20đẹp mà 72kỳ lạ kia 7có một cái 2bờm dài 5trắng muốt f1mà phong nhuận, fctên của anó là Liệt 47Nhi, Bùi Thanh 4luôn cùng c1nó như hình dvới bóng.
“Cát fbTường!” 5Nhìn thấy c5nàng, trái 06tim Bùi Thanh ađang lơ blửng cuối ffcùng cũng 1rơi xuống.
Hắn fbrất sợ anàng đổi 2ý không 8bđến, như ffvậy hắn b7rời đi sẽ amang theo tiếc enuối vô 95cùng, có bdnàng đồng 09hành, trong 5lòng hắn 7crất ổn 00định, cũng 54tin chắc bhết thảy 1bđều sẽ 5không như 9vậy.
“Chúng 8ta đi nhanh c8đi!” Hắn 0clấy bọc 5quần áo e3trên tay nàng, 9đeo trên 69lưng.
Tiếp, fhắn bất 95ngờ ôm lấy anàng, bế 3lên cao, để 51cho nàng ngồi 3trên yên 1ngựa, bản 3thân chợt 8tung người, 0nhảy lên blưng ngựa.
Đây f0là lần đầu 07tiên trong 7ađời nàng 7cưỡi ngựa, 8ngựa này 4thế nào b1lại cao và 7lớn như 7bvậy, hắn c6vừa thế e9nào leo lên? 73Sao không ethấy hắn 7có động 0tĩnh gì, 43đã vững 4vàng ngồi 87ở phía 2bsau nàng rồi?
“Uy ethiếu gia……” c6Cát Tường 74mở to mắt c2nhìn Bùi cUy, nàng rất 4bất an, trong 97lòng không 1engừng đập 8mạnh.
Không 74phải là clão gia phái fTam thiếu b8gia tới bắt 0fnàng trở 53về chứ? faNàng là gia 4nô bán mình, adnhư vậy cbtự tiện 74rời đi chủ 85nhà là có 0tội.
“Làm 0sao ngươi 6lại đến?” e2Bùi Thanh enhướng mày, 4không có esợ hãi, 4ngược lại 0hắn nhìn 46Bùi Uy mệt dmỏi, không chiểu hắn c3vì sao cũng 88mang theo bọc d5vải?
Bùi 3Uy ghìm dây 0acho ngựa bdừng lại, 54hắn thở 1dhổn hển 6cnói: “Nhị fca, ta muốn 55cùng huynh 1ra ngoài xây 1dựng sự f5nghiệp, để echo nương 9của ta nửa 1đời sau 71có thể dựa 91vào!”
Trong 96ấn tượng ccủa hắn, c9Tam di nương 2coi Bùi Uy 4elà sinh mạng, 28trước khi dvào Bùi phủ, febà là hồng bbài của 60Mị Hương 4Lâu, xinh 53đẹp quyến 0rũ, nhưng 7bởi vì thân cphận thấp 7kém, giống efnhư bị Bùi 47lão phu nhân 2coi thường, 5trong phủ decũng không 38người nào efđể ý tới.
“Là bnương của c2ta khích lệ 50ta tới tìm 7huynh!” Bùi eUy trong gió 0đêm vù b0vù lớn tiếng 75nói: “Nương f7ta nói, huynh 15đi rồi, dngười đại 80nương muốn 0đối phó 6chính là c9ta, nếu cha 9mất đi, a6mẹ con chúng 93ta ở Bùi bdgia chắc 8echắn sẽ bckhông sống 23yên ổn, 8dnương nói, 78thay vì ở 0blại trong cbphủ để 7ađại nương c3bày kế hãm 68hại, không 2bằng theo 0huynh ra ngoài athử thách 7một lần, 4bà chờ ta 2công thành 0danh toại 2trở về 9phụng dưỡng 2bà!”
Dây dđàn tư aeniệm mẫu 24thân trong dlòng Bùi 6fThanh đã b8bị động 74tới rồi, cvào lúc này, anương của fhắn cũng c6ở trên 3trời nhìn e5hắn? Có 1phải sẽ 57phù hộ hắn 8fsau khi ly akhai Bùi gia fhết thảy 3dsẽ thuận elợi?
“Uy fđệ, ta eethật sự 9hâm mộ ngươi, bccó một mẫu 28thân suy nghĩ 0cho ngươi.” 80Hắn xúc 65động nói.
Hai 10huynh đệ 01vui vẻ cười 4to, chỉ có 5Cát Tường eđỏ bừng e2mặt.
*******
Ngựa 62đi không 1ngừng nghỉ, 59vài ngày 4bsau, Bùi Thanh, eCát Tường accùng Bùi 6Uy đi tới 4thành Thương 74Hoài.
Dọc atheo đường eđi, bọn fhọ nghe nói 0Thương Hoài ethành là 6một địa 8dphương hoàng akim, người 84Trung Nguyên* eavà Cao Ly**
*Trung beNguyên: vùng 3trung hạ 55du sông Hoàng aaHà, bao gồm 8khu vực Hà 91Nam, phía 00tây Sơn Tây, bfphía nam Hà e1Bắc và Sơn 20Tây.
**Cao 2aLy: nay là cnước Triều 0bTiên.
“Chúng bdta trước 94tìm một f9chỗ ăn cơm 4fđi.” Bùi d5Thanh lo lắng b7nhìn Cát 2aTường, sắc 1mặt của 6nàng rất c0yếu ớt, a9hơn nữa 61lại luôn c4ho khan.
Mấy 5ngày nay bôn 3fba liên tục, 68nàng rõ ràng 3gầy đi nhiều, b0cố ý dẫn 50nàng ra khỏi 6eBùi phủ, fđồng thời bhắn đáng 4chết không 14có suy tính 98đến nàng alà cô nương 36gia, mặc 2dù thân là 4người làm, 33nhưng bởi 0vì Bùi Văn cluôn yêu e2thích nàng, 6dnàng có người 4enhờ cậy, 3căn bản 9không có 9bị khổ.
“Được, cđược! 65Ta cũng sắp 79đói chết d8rồi.” Bùi 7Uy la hét.”Đừng c4nói người, 5ngựa của 8fchúng ta cũng 96cần nghỉ 1ngơi, nếu 99tiếp tục 56chạy nữa, 3bọn chúng ecũng sẽ 6mệt chết.”
Ba engười đang 7lúc bụng dsôi ùng ục 8cliền tìm cmột tửu bquán ngồi 32xuống, tiểu 8cnhị rất 73nhanh đưa 8tới ít thức 9ăn cùng 73một bình 9trà nóng, 0cBùi Văn ăn cfnhư hổ đói.
Nàng 78cũng không f2biết thì 52ra mình lại f8không thể echịu khổ, 6khi còn nhỏ, dcha mẹ mất 4đi, đều 8là nàng chiếu 8cố các muội 11muội, thế 78nào sau khi 1đến Bùi begia làm nô 13tỳ, ngược elại trở a0nên vô dụng 29như vậy, 24nàng rất 6sợ mình 05sẽ liên dclụy Bùi 01Thanh.
“Nô 6tỳ không esao.” Cảm dfgiác được 2lại muốn 2ho, Cát Tường cevội vàng 8nếm hớp 0trà, đè 6xuống trận aho.
Nàng 4không muốn 5chắn vì b4loại chuyện cnhỏ này 0bận tâm, abọn họ 5thật vất fvả đi tới aThương Hoài, 11cũng muốn dbbắt đầu 7etìm ra hướng 3đi, nàng 32không thể 7trở thành 90vật cản 3huynh đệ dbọn họ.
“Nhưng dsắc mặt 50của nàng 96rất yếu.” 43Hắn chớp 6cũng không 8chớp nhìn 4nàng, nàng abộ dạng d7yếu ớt, 5ethật là 16mở mắt cdnói mò.
“Ta 89chỉ là 2fngủ không fđủ, chỉ 9cần tối 5nay tìm quán dtrọ, ngủ 2một giấc 28sẽ không 1dcó chuyện 88gì.” Nếu ffnhư tìm 8đại phu, 7bhắn sẽ fphải hao 20tâm tổn bsức chăm 37sóc nàng, a5nàng không 76nên như fvậy.
“Cát 0dTường nói 8đúng, chẳng 6bqua là ngủ efkhông ngon, 3cta là nam enhân, cũng 7mệt mỏi, 70huống chi 37là nàng?” 1cBùi Uy xen 43vào nói 2nói.
“Ngươi dclà nam nhân csao?” Bùi 0Thanh xoa 5xoa đầu 96của hắn,cảm fthấy buồn f1cười. ”Ngươi 9còn là một 37tiểu quỷ dcái gì cũng ckhông hiểu, 28thật không bbiết Tam 6adi nương 3thế nào 65lại yên 4tâm để 1cho ngươi 0eđi theo ta?”
Bùi aUy năm nay d8mới mười cfhai, bộ fdáng thực abkhông thật c3thà.
Trong 8phủ, không bai quản 3lý Bùi Uy, 3hắn bên 8bngoài mặc 2sức tiêu 09bạc khoe adgiàu, kết 43giao không 27ít bằng 77hữu hư ahỏng xu 04nịnh, cũng 30vì vậy 8còn nhỏ dtuổi đã 4gây không fít họa, athường 72để cho 7bTam di nương d3luôn hoang b0mang lo sợ, 83khóc sướt 5amướt.
Ha, 0hắn đột 8nhiên cảm 2thấy hai 67người bọn afhọ thật ađúng là 9bgiống nhau, bfcũng bởi 6vì ở Bùi bgia không dđược quan dtâm, không a9thể làm 7gì khác edhơn là ra 51bên ngoài 3aphát triển.
“Ta 7là tiểu 71quỷ? Vậy 35Cát Tường?” eBùi Uy giả 60mặt quỷ 01châm chọc 9nói: “Nàng d5chỉ hơn fhai tuổi, 5cũng là cftiểu quỷ? 18Vậy huynh 2làm sao lại 1thích một 00tiểu quỷ?”
“Uy 2thiếu gia, 98xin người ađừng nói 2vậy!” aCát Tường 63đỏ mặt, enàng tự 43biết tự dtiện theo 9dBùi Thanh e8xuất phủ 2đã là làm 0atrái lễ 37giáo, nhưng 4cnghe Bùi 8Uy nói như 3vậy, trong 97lòng nàng afvẫn là 1không ổn 4định.
“Cái b2gì mà Uy 04thiếu gia, 1đã rời 2đi Bùi gia, 9ta đã sớm f2không phải blà cái gì 7thiếu gia.” bBùi Uy phất 33tay một 6cái, rất asảng khoái 7nói: “Ngươi 46kêu ta A 7Uy đi!”
Cát e9Tường lắc 3đầu.”Như 1vậy sao 30được? 7Người là bfTam thiếu 43gia, nô tỳ fachẳng qua 4là người alàm, không 49thể gọi f7thẳng tục 5danh của 9người.”
“Theo aA Uy nói e2đi.” Bùi b5Thanh nhìn 42dung nhan 4tú nhã của 0nàng, lông 2mi dài, đôi 9mắt sáng engời cùng 1cái miệng afkhéo léo, f3trong lòng f3của hắn cmột hồi 96rung động, bhắng giọng brồi nói b6tiếp: “Nếu 09như cứ ethiếu gia 6dài thiếu 7fgia ngắn, dcngược lại 40dễ dàng 0để người dchú ý, dẫn dđến phiền 6toái không 6cần thiết, 5không chỉ bvới Uy đệ, bvới ta cũng 46vậy, không c3cần gọi fthiếu gia 3nữa, nàng 1gọi ta Thanh 1ca đi.”
Bùi deThanh hai 77tay mở ra, 1vô lại anói: “Như fvậy, chúng c4ta không 2thể làm 31gì khác 74hơn là ra c3vẻ một 0dđôi vợ 17chồng, nàng 6kêu ta tướng 7ccông, ta 4kêu nương 3tử.”
“Oa 9ha ha ha ! 78Nhị ca, 4huynh thật fgiảo hoạt!” c7Bùi Uy cười 3lớn. “Nhanh enhư vậy f3đã muốn a2đem Cát d1Tường chiếm dethành của dmình, huynh e0sợ là đại bca đuổi 3theo đem 1dCát Tường 2đòi lại 5ccó phải 9chay không?”
Bùi 4Thanh không bđể ý tới fBùi Uy, hắn 6khiêu mi e9nhìn Cát dTường, 2nhàn nhạt 5chỏi: “Như 2thế nào? 8Suy nghĩ 42kỹ chưa? 18Nếu như f0nàng không cgọi ta Thanh 4ca, sẽ phải 07gọi ta tướng 7công, Thanh dca hay là 5tướng công, 8nàng tự ebchọn một.”
Hôm 8cnay hắn 67không phải 6alà phải 8sửa đổi 1cách gọi 5của nàng, 6nếu như 4đã rời 03khỏi Bùi aphủ, hắn 4không muốn 9nàng tiếp d7tục gọi a7Nhị thiếu a5gia, khoảng 1cách chủ c0tớ kia thật 02xa, hắn 59muốn vượt 9qua hàng 2rào kia.
Hắn 1làm sao vô 7lại như e8vậy, bất 45kể gọi fcái gì, 81nàng thật 85sự cũng 43không gọi 0ra miệng 57được.
“Tự 45nàng suy 6dnghĩ một 6chút, nếu anhư cứ dluôn miệng d1kêu chúng 4ta thiếu e1gia, lại 29tự xưng 3dnô tỳ, 2engười bên dngoài sẽ 8nghĩ sao? 3aTưởng chúng 02ta là thiếu fbgia có tiền, afcoi chúng 40ta như dê efbéo, tới 0làm thịt 16chúng ta 5thì sao?” 1fBùi Thanh 20chính nghĩa d2nói.
Vì 5suy nghĩ f0cho bọn 8ahọ, nàng 7nhất định esẽ phải f3khuất phục, 3enghĩ đến 5từ trong 4miệng nàng f0nghe được 5hai chữ 2cThanh ca, 4hắn đã 9rất vui 51vẻ.
Cát 7dTường chần 9chừ thật 53lâu, rốt 86cục nói: 85“Vậy được 6rồi, trước eengười, 0nô tỳ gọi 8hai vị Thanh 2ca, Uy đệ, 9bnơi không 61có người, 3nô tỳ gọi 0cnhị vị 0thiếu gia.”
Lão 4Thiên, vừa 0enghĩ tới cbphải gọi 29hắn Thanh 3ca, tim nàng 5liền đập 42rộn lên, 67huyết dịch 3sôi trào, 3fnàng thật 9không dám enghĩ, gọi fra miệng fdsẽ như e0thế nào.