Cặp Đôi Luôn Diễn Kịch

Chương 6: .

Trước Sau

break

"Con đường này đúng là không bằng phẳng lắm, em cẩn thận nhé."

Lục Yến nắm lấy tay Ninh Noãn Noãn, làm cô cảm thấy bước chân mình như đang bay bổng. Ông xã nắm tay mình rồi! Tương lai bọn mình sẽ sinh mấy bé nhỉ? – Cô ngẩn ngơ nghĩ.

"88~" Trong tiếng Trung, 88 phát âm là "bābā", gần giống với "bye bye" (tạm biệt).

Ninh Noãn Noãn lưu luyến vẫy tay chào, dõi theo xe của Lục Yến chạy xa dần cho đến khi khuất hẳn.

"Anh ơi~" – Về đến nhà, thấy đôi giày của anh trai trước cửa, cô phấn khích reo lên.

"Em về rồi."

"Anh à, anh thấy em nên mặc váy cưới trễ vai hay váy cưới cổ chữ V sâu đây? Nếu Yến Yến nhà chúng ta thoáng tính, em muốn mặc váy cổ chữ V sâu hơn. Dáng đẹp thế này mà không khoe thì phí quá!"

Ninh Lăng Trần: "…"

"Anh ta đẹp trai đến mức nào mà làm em mừng phát cuồng thế?" – Anh liếc nhìn cô.

Ninh Noãn Noãn tắm xong liền nhào lên giường, cầm điện thoại xem Lục Yến có nhắn tin cho mình không.

Nhắn rồi này! [Anh về đến nhà rồi, báo em một tiếng cho yên tâm.]

Chu đáo quá, còn nhắn tin báo bình an nữa chứ, đúng là người đàn ông ấm áp dịu dàng. – Ninh Noãn Noãn vùi mặt vào gối cười thích thú.

Cô còn chưa kịp trả lời thì Lục Yến đã gửi thêm một tin nhắn thứ hai. [Noãn Noãn, ngày mai em có bận gì không? Hôm qua anh đến Vọng Giang Các, ở đó có món cá hấp ngon lắm, muốn mời em đi ăn thử.]

Yeahhh! Ninh Noãn Noãn phấn khích lăn lộn trên giường. Lục Yến mời cô đi hẹn hò kìa!

[Vâng, được chứ~] [Món em thích nhất là cá hấp đấy~]

Người bạn thân A Sương, tên thật là Tống Văn Sương, gọi điện tới, hỏi ngay lập tức: "Tiểu Noãn, cậu thật sự chia tay với Từ Viễn Châu rồi à? Anh ấy đang ở Maldives uống rượu suốt ngày, hai người có chuyện gì vậy?"

"Từ Viễn Châu? Ai cơ?" – Ninh Noãn Noãn giả vờ. "À, bạn trai cũ của mình ấy à. Ôi trời, chia tay rồi. Anh ta uống rượu hay tán gái thì liên quan gì đến mình."

"Ôi trời! Hai người bị làm sao thế? Cậu không buồn chút nào à?"

Ninh Noãn Noãn ngẫm nghĩ một lúc: "Buồn thì không, chỉ hơi ghê tởm thôi…"

Dù sao cô cũng đã thấy cơ bụng của khá nhiều trai đẹp, mà lông trên bụng của Từ Viễn Châu khéo còn nhiều hơn tất cả bọn họ cộng lại. Nghĩ đến thôi là mắt cô đã tối sầm lại.

"Ôi trời ạ, hai người đúng là điên thật rồi!" – Tống Văn Sương gào lên rồi cúp máy cái rụp.

Ninh Noãn Noãn không hiểu sao Tống Văn Sương lại bực mình. Cô và Từ Viễn Châu chia tay thì liên quan gì đến A Sương chứ?

Ninh Noãn Noãn không ngờ vận số của mình lại xui xẻo đến vậy, đụng trúng ngay kẻ thù Hồ Hinh tại Vọng Giang Các.

Phải nói, Hồ Hinh chính là "antifan chính hiệu" của Ninh Noãn Noãn.

Ba năm trước, Ninh Noãn Noãn phải lòng một anh chàng đẹp trai, người này lại là nam thần trong mắt Hồ Hinh. Anh ta là sinh viên khoa văn, nổi tiếng tài hoa, từng viết cả tập thơ tặng cô. Sau đó, Ninh Noãn Noãn cảm thấy chán nên đổi đối tượng, khiến anh ta bị tổn thương nặng nề rồi đột ngột "bẻ lái" sang yêu đương với nam thần khoa tài chính mà Hồ Hinh đang thầm thương trộm nhớ.

Hồ Hinh vốn là một cô gái mũm mĩm. Sau hai lần tổn thương liên tiếp, dù đã cố gắng giảm cân suốt 23 năm không thành, tháng trước cô ta lại gầy đi đột ngột, từ đó lấy việc "trả thù" Ninh Noãn Noãn làm mục tiêu sống.

"Ôi, không phải là 'hoa hồng dại' Ninh Noãn Noãn đây sao? Đổi đối tượng nhanh thật, mới chia tay Từ Viễn Châu có mấy ngày thôi mà."

Ninh Noãn Noãn đỏ mắt, lén lút lùi về phía sau Lục Yến. Khuôn mặt trắng như tuyết trông thật đáng thương, hệt như một chú thỏ nhút nhát.

Hồ Hinh ghét nhất là nhìn Ninh Noãn Noãn giả vờ đáng thương, nhưng đàn ông lại cứ thích kiểu này, điều đó khiến cô ta tức đến dậm chân. "Ninh Noãn Noãn, cứ giả bộ đi! Dù sao cuối cùng cũng chẳng có tên đàn ông nào chọn cô đâu!" "Này anh Lục, đừng bị cô ta lừa nhé, cô ta chính là 'trà xanh sen trắng' đấy."

Lục Yến mỉm cười nắm lấy tay Ninh Noãn Noãn: "Noãn Noãn không phải người như vậy, cô hiểu lầm rồi."

"Anh đúng là đồ ngốc!" – Hồ Hinh tức muốn phun máu. "Ngốc vô cùng! Cô ta chỉ thích trai đẹp! Cô ta chỉ nhìn trúng cái mặt đẹp trai của anh thôi, còn tưởng cô ta yêu anh thật sao!"

Lục Yến dịu dàng mỉm cười: "Thật ra, tôi cũng thích gái đẹp."

Hồ Hinh tức đến trợn mắt, trong lòng mắng chửi một lượt rồi dậm mạnh gót giày bỏ đi.

"Em không phải như cô ta nói…" – Ninh Noãn Noãn đáng thương giải thích, mắt đỏ hoe.

"Anh biết em không phải như vậy. Được rồi, lên lầu thôi."

Lục Yến hoàn toàn không bị ảnh hưởng, anh nắm tay Ninh Noãn Noãn dẫn cô đi về phía thang máy.

Thật dịu dàng! Anh tin tưởng mình… Anh còn tin mình hơn cả chính mình nữa, làm mình suýt tin rằng mình là người tốt thật sự. – Ninh Noãn Noãn mơ màng đi theo, chỉ cảm thấy bàn tay Lục Yến thật ấm, thật lớn, mang lại cảm giác đặc biệt an toàn.

Món cá hấp ở Vọng Giang Các quả thật rất tươi ngon.

Trong lúc ăn, Ninh Noãn Noãn đi vào nhà vệ sinh. Khi cô vào trong, điện thoại để trên bàn bỗng đổ chuông. Màn hình hiển thị một số điện thoại quốc tế bắt đầu bằng mã vùng 00960***, thuộc về Maldives.

Điện thoại nằm ngay trước mặt Lục Yến. Anh nhìn thấy, thản nhiên cầm lên, dùng ngón tay cái từ chối cuộc gọi rồi thêm số này vào danh sách chặn.

"Vừa rồi có một cuộc gọi quốc tế từ Maldives, anh đã từ chối và chặn số rồi. Chắc chắn là cuộc gọi lừa đảo từ nước ngoài. Bây giờ loại này rất nhiều. Anh có một người bạn cũng bị lừa qua điện thoại, mất hơn một triệu đấy." – Lục Yến cười nói.

Maldives? Ninh Noãn Noãn ngờ ngợ nghĩ đó có thể là cuộc gọi của bạn trai cũ Từ Viễn Châu, nhưng rồi cũng kệ.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc