Cao Tăng Có Chút Tà

Chương 15: Trạch Li

Trước Sau

break

Lần đầu đi ra khỏi viện sau thời gian dài, A Thu nhìn cái gì cũng cảm thấy mới mẻ. Lý Đại Thạch ở cạnh nhìn mà trong lòng cảm thấy đau, hắn vốn dĩ không muốn cầm tù nàng.
Chính là trong lòng hắn bất an, hắn không dám mạo hiểm mà để đánh mất nàng.Trong giây phút thấy thấy nàng lần đầu tiên , bầu trời trong mắt hắn cũng sáng bừng hơn, về sau hắn suy nghĩ lại nhiều lần tâm mình lúc đó tại sao lại cảm thấy như vậy, thì ngộ ra rằng thì ra cái này chính là từ mà trong miệng người khác hay nói chính là vừa thấy đã yêu, rốt cuộc hắn không bỏ xuống được.

Hắn muốn cho nàng cuộc sống tốt đẹp, nhưng chính hắn cũng không tự mình dối người được là nàng không cần , đới với hắn những điều hắn cho nàng là điều tốt nhất, có lẽ trong mắt nàng cái gì cũng không đáng giá, có lẽ………..

Nhưng Lý Đại Thạch biết mọi việc dính đến hài tử, nàng đều sẽ thỏa hiệp.

Vì đứa bé…………

Chính là tâm hắn hiện tại rất đau đớn, bị cự tuyệt mà thống khổ.

Hắn đối với nàng như vậy là có tội, vậy tội này dùng cả đời hắn để đền bù đi.

Đi một đoạn đường, chân A Thu đau nhức chịu không được.

Từ khi nàng bị nam  nhân này mua về nhà liền không ra khỏi cửa, bình thường ở nhà cũng không sai bảo nàng làm bất cứ việc nặng nào, dùng cách nuông chiều mà dưỡng nàng. Hơn nữa sau khi sinh con thì thân thể vốn cũng chưa hoàn toàn như lúc đầu, thể lực kém cũng là điều đơn nhiên.

A Thu trước giờ chưa bao giờ tự mình đi đường dài như vậy, liền tính lúc đầu nam nhân mua nàng về nhà cũng là hắn cõng nàng.

Bước chân nàng chậm lại , thỉnh thoảng dùng tay đấm bóp hai chân. Dù mệt nhưng nàng vẫn không cầu nam nhân giúp đỡ, nàng không muốn nhận mình sai , nàng không nguyện ý.

Tuy rằng quan hệ hai người bên giờ lại càng khó để tách ra, nhưng lòng nàng vẫn như cũ mà cự tuyệt hắn.

Nói nhiều lần cũng thế, nàng chính là không nguyện ý.

Nàng được giáo dưỡng tỉ mỉ thận trọng, trong xương đã hình thành kiêu ngạo, Chỉ là hiện tại đã bị hiện thực mài mỏng đến chỉ còn một chút tôn nghiêm. Bên mời không khỏi nhếch lên nụ cười cay đắng.

Mệnh , có lẽ là mệnh.

Ai cũng không chạy thoát.

Lý Đại Thạch nhìn thấy động tác nhỏ này của nàng, thì bất động thanh sắc đem con từ trên lưng chuyển tới trước ngực.

Hắn đi đến phía trước A Thu, che chở hài tử trước ngực mà ngồi xổm xuống nói: “ Lên đi “.

A Thu sững sờ nhìn nam nhân đang ngồi xổm trước mặt mình, nàng thực không ngờ là hắn lại tỉ mỉ như vậy, thời điểm này trong lòng nàng cũng không biết dùng từ ngữ nào mà biểu đạt.

Bản năng của nàng là bài xích hắn.

Nàng chỉ đúng đấy không động đậy lẳng lặng mà nhìn nam nhân ngồi xổm trước mặt, vô thanh vô thức mà cự tuyệt.

Lý Đại Thạch ngồi xổm nửa ngày mà không thấy động tĩnh ở sau lưng, nên nói: “ Lên đi, nàng mà mệt, nếu nhi tử đói bụng ai cho nó uống sữa”.
Lý Đại Thạch biết mọi thứ nếu liên quan đến nhi tử thì nàng sẽ thỏa hiệp. Nhưng sao tâm của hắn giống như bị nàng dùng dao cùn mà cứ qua cứa lại, rất đau đớn, hắn đối tốt với nàng nhưng nàng vẫn luôn cự tuyệt hắn.

Quả nhiên, như hắn suy nghĩ, người  phía sau nghe xong lời này, ngoan ngoãn ghé vào trên lưng hắn .

Hắn cảm giác được thân mình  nàng  cứng đờ, tay nàng cầm lấy y phục trên bả vai hắn , mà không phải thân mật ôm cổ hắn, mâu trung của Lý Đại Thạch hiện lên một tia mất mát.

Chờ bọn họ tới chùa , đã nghe được tiếng người ồn ào từ mọi phía.

A Thu được Lý Đại Thạch đặt ở trên mặt đất.

Nàng ngẩng đầu, phía trước là một dãy cầu thang rất dài cũng rất cao.

Tuy rằng  nhiều người, nhưng chùa lại rất an tĩnh, còn có thể nghe được tiếng gõ mõ .

Bất giác tâm A Thu cũng yên lặng, nàng bước một đi tớ phía trước, Lý Đại Thạch cũng theo ở phía sau .

A Thu nhớ tới  thân nhân bị thất lạc, không biết bọn họ hiện giờ ở đâu , có còn sống  không?

Nàng quỳ gối xuống quạt hương bồ thượng, thành kính bái Phật.

Bái xong Phật, A Thuđi ra, Lý Đại Thạch đi lên  đón.

Hắn biết nàng nhất định nghẹn hỏng rồi, hắn nhớ rõ  hậu viện của chùa này có phong cảnh không tồi, có lẽ khi nàng nhìn thấy ,  tâm tình có lẽ sẽ tốt lên rất nhiều.

Lý Đại Thạch nói: “Nghe nói  hậu viện của chùa này có cảnh sắc không tồi, ta dẫn nàng đi xem.”

Hắn thực tự nhiên mà dắt tay nàng, nàng cũng không có cự tuyệt.

Tuy rằng Trạch Li thánh tăng giảng đạo vào giờ ngọ, nhưng rất nhiều người buổi sáng đều đã tới, muốn tìm cho mình một vị trí tốt.

Cho nên lúc này ngày cả hậu viện của chùa cũng có  người rất nhiều.

Không chỉ có dân chúng bình dân tới, mà còn có một ít quan to quý tộc cũng tới.

Trạch Li thánh tăng cũng không chỉ là thánh tăng nơi này , mà là thánh tăng của toàn bộ Trung Nguyên .

Tuổi bất quá cũng chỉ hai lăm.

Hắn từ nhỏ đã ở dưới mắt của Phật mà lớn lên, rất có linh tính, lại một lòng một tâm hướng Phật, hiện giờ sự hiểu biết cũng đã rất thâm sâu.

Sở dĩ sẽ đến ngôi chùa  nho nhỏ này , bất quá là do một năm trước, hắn tính ra  tình kiếp của hắn tới rồi.

Mà qua kiếp này, hắn mới  chính thức thành Phật.

Chỉ là có nhiều điều mà hắn không tính trước được.

Hắn nghĩ , đời này của hắn sẽ đều cùng Phật có quan hệ tương liên, mà tình yêu làm sao lại có thể địch nổi  Phật ở trong lòng hắn .

Hắn tới nơi này cũng được một năm, mỗi ngày đều dốc lòng học tập Phật pháp.

Hiện tại , hắn mỗi ngày đều như nhau mà ở thiện phòng mà niệm kinh Phật.

A Thu không biết như thế nào liền cùng Lý Đại Thạch lạc đường rồi, chùa rất lớn, không giống như chùa mà một  ŧıểυ địa phương này có thể xây được, cảm giác không đúng lắm làm người ta cũng có chút nghi hoặc .

Nàng cũng đã từng nghe danh tiếng của Trạch Li thánh tăng, nghĩ lại chắc có thánh tăng đến nên mới cho tu sửa lại ngôi chùa cho khang trang hơn. 

Chính nàng cũng không rõ , sao Trạch Li thánh tăng  lại phải rời chốn kính thành mà tới nơi hẻo lánh này mà giảng kinh.

Nhưng mà điều này thì có quan hệ gì với nàng ? A Thu lắc đầu, nghiêm túc tìm đường .

Cuối cùng sau nỗ lực đi qua bảy tám ngọn núi đá , rốt cuộc nghe được tiếng mõ cùng tiếng niệm kinh .

Cái này đại biểu cho nơi này có người, có người đại biểu cho có thể nhờ người đem nàng đi ra ngoài.

Không thấy nàng,  nam nhân kia hẳn là rất sốt ruột đi?

Còn có hài tử sau khi ra cửa liền vẫn chưa uống sữa, đói bụng khóc thì làm sao bây giờ?

Nàng thở hổn hển hai ha hơi, đi lên  phía trước, gõ cửa.

“Ai?”

Trong phòng truyền ra một đạo thanh âm, tựa như băng tuyết cũng như âm thanh tiếng nước róc rách ở khe suối mát lạnh, lại rất ôn hòa.

A Thunói : “Đại sư, tôi lạc đường, ngài có thể mang tôi đi ra ngoài không?”

Bởi vì thiện phòng bên cũng không có ŧıểυ tăng đi ra hỏi trước nên A Thu chỉ đem  người bên trong trở thành một  hòa thượng bình thường.

A Thunghe bên trong vọng ra một tiếng A Di Đà Phật, sau đó cửa đóng chặt liền kẽo kẹt một tiếng mở ra.

A Thunghe được thanh âm thì ngước mắt nhìn.

Cái liếc mắt này của nàng đã khiến nàng ngây ngẩn cả người.
Ánh mặt trời chiếu lên người nọ như đang tạo ra một vầng sáng thanh nhã bao trùm lên người , hắn ánh mắt lại nhàn nhạt lại mang theo từ bị như Phật.

A Thu sợ run, nàng trong phút chốc còn lầm tưởng mà mình gặp được  Phật thật.

Thẳng đến khi con ngươi nhàn nhạt kia cùng nàng đối diện, A Thu mới từ kinh diễm  vừa rồi phục hồi tinh thần lại.

Hành vi vừa rồi của nàng đúng là đã mạo phạm vị đại sư này .

Không đợi nàng mở miệng nói chuyện, hòa thượng đã mở miệng trước một bước đã .

“Nữ thí chủ, mời theo bần tăng .”

A Thu không dám lại ngẩng đầu nhìn, nàng cảm thấy chính mình liếc nhìn  hòa thượng này một cái cũng là mạo phạm.

Nàng quy quy củ củ mà đi theo  phía sau hắn.

Qua bảy tám ngã rẽ, thi A Thu liền gặp  được Lý Đại Thạch cũng đang tìm nàng .

Nhìn thấy A Thu, Lý Đại Thạch khẩn trương mà lôi kéo tay nàng, “A Thu, vừa rồi đi đâu? Có bị thương  hay không ?”

A Thu nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

Xác định A Thu thật sự không tổn hao gì, Lý Đại Thạch tầm mắt hương về người đang đứng bên cạnh là Trạch Li nói.“Đa tạ đại sư.”

Nàng lần đầu tới nơi này, khẳng định không quen thuộc đường đi, vừa rồi có lẽ là lạc đường, cho nên  hòa thượng này đã mang A Thu tới tìm hắn, hắn là thiệt tình cảm tạ.

“A di đà Phật.”

Trạch Li chắp tay hành lễ.

“Nếu thí chủ đã tìm được thân nhân, bần tăng cũng xin phép đi trước”

Mà sau khi Trạch Li đi xa thì hai người họ mới phát hiện là đều chưa hỏi pháp hiệu của vị đại sư kia.

Lý Đại Thạch nắm  tay A Thu, “Về sau ta thường xuyên đến chùa để quyên chút tiền nhan đèn.”

A Thu gật gật đầu nói một tiếng “Vâng”.

Lý Đại Thạch: Nam chủ đã ra sân, rống rống rống, hưng phấn. Các bạn đọc giả có mong chờ như mình không?

 

break
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc