Vòng tay qua ôm lấy vùng giữa lưng và mông của Cẩm Uyên, Đăng tiếp tục chầm chậm mà đưa lưỡi liếʍ lên cái bụng, còn bàn tay bên dưới thì chà sát thật mạnh vào âʍ ɦộ rồi ấn nhẹ nhẹ vào bên trong cái khe âʍ đa͙σ.
Mới làm có chút xíu nhưng khiến cho cô bé không chịu được nữa, toàn thân giật giật lên, dâm thủy ở trong khe âʍ đa͙σ cũng dần dần mà tuôn ra làm ướt ngón tay của Đăng.
Ấn nhẹ cái ngón tay giữa vào khe âʍ đa͙σ, cậu nói: "Nước nhờn của em đã chảy ra rồi đây này! Ướt cả tay anh rồi."
"Híc… em cũng không kìm nén được anh ạ… em cảm thấy tê hết cả người lên rồi đây này… híc híc sướиɠ…" Nàng sướиɠ rên khe khẽ.
Đăng cười bảo nàng: "Em ngồi xuống giường rồi banh hai chân ra để anh chiêm ngưỡng âʍ ɦộ của em nào."
Cẩm Uyên đỏ mặt làm theo lời Hải Đăng, nàng ngồi trên giường theo chiều ngang chiếc giường rồi ngả người ra phía sau, hai khuỷu tay chống xuống giường, hai chân gập lại dạng rộng ra theo chữ M. Nhờ ánh đèn phòng chiếu vào, Đăng mới thấy rõ cái mu âʍ ɦộ căng pUyên làm cho cậu mê mẩn.
Mu âʍ ɦộ của nàng non Uyên nhô cao trông đẹp đẽ, lông mu đen mượt mọc lưa thưa lan nhẹ từ trên xuống bên dưới cái khe âʍ đa͙σ. Đưa ngón tay chạm vào âʍ đa͙σ thì Đăng cảm nhận dòng nước nhờn trong đó chảy ra.
Ấn nhẹ ngón tay vào bên trong khe âʍ đa͙σ thì Cẩm Uyên cũng khẽ dạng chân của mình ra một chút để Đăng thoải mái ấn ngón tay vào. Đầu ngón tay vừa đi vào bên trong thì cậu đã cảm nhận được sự khít chặt của âʍ đa͙σ. Cậu cảm giác cô bé vẫn còn là gái tơ.
Ngón tay của cậu chui vào trong lỗ âʍ đa͙σ một chút thì Cẩm Uyên cũng cong người lên mà rên khẽ khẽ: "Ui đã quá… thích không chịu được nữa rồi đây này… híc híc... sao mà sướиɠ thế anh ơi… anh mân mê như thế làm em không chịu nổi được nữa…"
"Có gì mà không chịu nổi được cơ chứ! Cứ bình tĩnh là chịu được thôi mà bé." Đăng cười cười.
Tiếp tục ấn cái ngón tay vào bên trong âʍ đa͙σ thì Cẩm Uyên càng cong người lên mà hưởng thụ. Rồi bỗng có thứ gì đó chặn ngón tay của Đăng tiến vào, cậu biết ngay là nàng vẫn còn trinh, cậu mừng như bắt được thứ quý giá nhất, cậu liên tục chọt chọt vào cái màng trinh để xem biểu cảm của Cẩm Uyên, cô bé nhăn mặt kêu đau khe khẽ đến tội nghiệp.
Khi nước nhờn của nàng đã chảy ra khá là nhiều rồi thì Đăng mới chầm chậm mà bảo nàng: "Bây giờ thì anh liếʍ cái chỗ đấy nhé."
Nàng ngạc nhiên: "liếʍ cái chỗ đấy hả anh! Nhưng mà em thấy làm sao đó, bẩn bẩn kiểu gì ấy…"
Đăng nói: "Không sao đâu mà, yên tâm đi anh sẽ làm cho em sướиɠ như phát điên lên cho mà coi…"
Nói xong thì cậu quỳ cúi xuống để dễ thực hiện màn bú mυ"ŧ âʍ ɦộ gái tơ. Lông ở bên dưới cái khe thì cũng không nhiều lắm, tuy nhiên nước nhờn cũng đã chảy ra thật là nhiều làm cho cái khe âʍ đa͙σ trơn bóng lên rồi. Nhìn cái khe như vậy thì Đăng cũng lấy hai tay giữ hai bên đùi cô bé rồi đưa lưỡi của mình ra mà liếʍ.
Mùi vị thoang thoảng ngai ngái thoát ra từ lỗ âʍ đa͙σ làm cho Đăng cảm thấy không khó chịu mấy nhưng do hơi thở của cậu phả vào nhè nhẹ thôi cũng khiến cho nàng cong người mình lên mà hưởng thụ rồi.
Hôn đúng cái khe âʍ đa͙σ rồi Đăng từ từ đưa cái đầu lưỡi ra quét lên đám lông mu thì Cẩm Uyên lại càng dạng hai chân của mình ra mà nói: "Ui thích… em không ngờ cái cảm giác được liếʍ vào chỗ đấy nó lại sướиɠ như vậy đâu đấy anh ạ… thích quá đi mất thôi… a a… sướиɠ quá…"
Đăng hôn đánh chụt một cái, đúng ngay vào cái lỗ âʍ đa͙σ của nàng mà nói: "Rên nhỏ thôi kẻo phòng bên cạnh nghe thấy đấy."
Vừa dứt lời, phòng bên cạnh vang lên tiếng kêu la thất thanh của cô nàng Cẩm Tú: "Ui... ui... a... a... Nhẹ thôi anh... em đau quá... hu hu..."
Tiếng của ông chú Đình Trung đáp lại: "Thì ra... em... vẫn... còn trinh... anh thật... may mắn..."
Kèm theo đó thì tiếng da thịt vùng háng cả hai va chạm bạch bạch bạch kêu lên rất lớn, Hải Đăng thì cười trừ, còn Cẩm Uyên đỏ mặt như trái gấc, nàng ngượng ngùng lắp bắp: "Anh cứ liếʍ đi… em thích lắm..."
Đăng: "Được rồi, thế em dạng chân của mình ra nữa đi để anh liếʍ tiếp nào."
Càng cố dạng chân của mình ra thì hai cánh môi âʍ ɦộ của Cẩm Uyên càng hở rõ ra một chút. Ngồi giữa cái háng, Đăng chầm chậm lấy tay vạch hai âm môi ra mà đưa lưỡi liếʍ nhè nhẹ. Lần này thì cậu đã cảm nhận được sự ấm nóng của hai âm môi và mùi nồng nồng của nước nhờn chảy ra.
Đẩy cái đầu lưỡi đúng vào cái âm hạch, Hải Đăng gảy gảy thì Cẩm Uyên càng cong người của mình lên mà sung sướиɠ. Nước nhờn không lâu sau thì cũng đã chảy ra hết bên ngoài rồi. Cậu mới chầm chậm liếʍ nước nhờn còn bám dính quanh âʍ ɦộ, rồi quay sang liếʍ nhè nhẹ lấy hai bên đùi Cẩm Uyên làm nàng sướиɠ rơn.
Một lúc sau thì Hải Đăng bảo nàng: "Bây giờ thì em mυ"ŧ của anh nhé!"
Nàng ngượng ngùng: "Nhưng mà em chưa mυ"ŧ kiểu đó bao giờ cả! Không biết có làm được không. Có gì anh chỉ em nhé."
"Nhưng mà có đau lắm không anh?" Nàng nói với vẻ lo lắng vì tiếng rên la thảm thiết của Cẩm Tú và tiếng bạch bạch bạch chan chát vẫn vang dội tới đều đều khiến Cẩm Uyên có chút sợ sệt.
Đăng ra sức trấn an nàng: "Không đâu, anh sẽ làm nhẹ, nếu đau thì cứ nói thì anh sẽ ngừng ngay."
Nghe thấy êm tai, nàng gật đầu nhẹ một cái, còn Đăng thì mừng húm.