Đầu của Lãnh Kỳ Dạ bị kéo vùi vào cổ Mục Trừng, mái tóc đen dài theo chuyển động rơi xuống rối tung.
Tổng giám đốc toát ra một mùi hương gỗ lạnh lẽo, xen lẫn mùi rượu nồng nặc, giống như thuốc kích thích tình dục, khiến Mục Trừng nhìn có chút mơ hồ, khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên vì du͙© vọиɠ.
Cảm nhận được phản ứng chủ động của cô, Lãnh Kỳ Dạ cúi đầu hôn cô càng say đắm.
“ân……um……”
Như thể mọi yếu tố ham muốn trong cơ thể anh đều bị đốt cháy, chiếc lưỡi đỏ tươi của anh liếʍ vào làn da trắng mịn bên cổ cô một cách thỏa mãn, hút ra một chuỗi vết hôn đỏ mơ hồ. Mục Trừng sốt ruột quay mặt đi, thở ra một hơi nhanh chóng, dần dần chìm vào ham muốn du͙© vọиɠ.
“xoạt—“
Phần thân dưới đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, Mục Trừng kinh hãi phát hiện váy của mình bị bàn tay to lớn của đối phương đẩy lên đến thắt lưng, lộ ra hình dáng của xương mu đầy đặn, tròn trịa, đáng yêu. và hai đôi môi giống như bánh bao hấp đang áp vào sự ẩm ướt. Chất liệu đồ lót xuyên thấu đang đóng mở và run rẩy.
Bàn tay to lớn của Lãnh Kỳ Dạ sờ dọc theo mép quần lót của cô, những ngón tay khớp xương sắc bén thường cầm bút ký giấy tờ của anh lướt qua bộ phận kín đáo nhất của Mục Trừng, vuốt ve khe hở vốn đã đầy nước của cô, lúc này vô tình chạm vào bộ phận nhạy cảm. Khi lõi thịt lộ ra, Mục Trừng không khỏi ngẩng đầu lên hét lên.
“À, không……”
Cô không biết bàn tay của ông chủ lại có thể mang đến cho cô cảm giác dễ chịu như vậy. Những ngón tay hơi chai sạn cào vào âm vật sưng tấy và tắc nghẽn, vuốt ve lên xuống, trái phải, dịch nhờn ục ục vì khoái cảm phóng túng khi người đàn ông vuốt ve l*и mình, một âm thanh nhớp nháp của nước khuấy động trong quần lót.
"Em yêu...em ra thật nhiều nước.." giọng anh khàn khàn thì thầm.
Lãnh Kỳ Dạ vừa liếʍ ngực vừa xoa âm hộ cô, anh dường như muốn hôn sâu hơn vào khe ngực của cô, nhưng lại bị quần áo của cô chặn lại, nên anh chỉ có thể hôn cô một cách vụng về ở da bị lộ phần cổ áo chưa cài vài nút..
Mục Trừng lơ đãng túm tóc anh, đưa ngón tay luồn vào trong.
Hai chân cô vô thức ôm chặt lấy vòng eo thon gọn và rắn chắc của người đàn ông, khóe mắt hiện lên nước mắt, cô sốt ruột nâng hông lên cọ vào tay anh.
"Mau...cho tôi... chịu nổi nữa rồi..."
Đôi mắt của Lãnh Kỳ Dạ tối sầm lại, anh dùng một tay cởi thắt lưng, cởi quần, thả ra vật nóng và cứng đã kìm nén bấy lâu.
Côn thịt đã sẵn sàng di chuyển tung lên không trung, phô trương một cách uy nghiêm trước mặt cô. dươиɠ ѵậŧ dài đến đáng sợ, dài khoảng hai mươi lăm centimet, quy đầu tròn vểnh lên cao, sưng tấy tím đỏ do tắc nghẽn, trên thân dươиɠ ѵậŧ nổi lên những đường gân dày màu xanh lục, trông đặc biệt hung dữ.
Không được , mình chắc chắn sẽ chết nếu bị con cặ© to lớn này xuyên thủng...
Mục Trừng hiếm khi bị dọa sợ, đến mức muốn rút lui.
Nhưng ngay lúc cô chuẩn bị cử động, eo cô đã bị một bàn tay to có giữ chặt bị cưỡng bức kéo ra khỏi giường và cố định lại, với một âm thanh xé rách, bàn tay to đó xé toạc chiếc quần lót bên trong của cô. đường đi, để lộ lỗ hoa ướt át và tuyệt đẹp của cô. Lộ ra trước mặt người đàn ông.
Bộ phận mu trắng nõn mịn màng có độ cong hơi tròn, hai bên lông thưa và mỏng rải rác, khiến cho hai đôi môi đầy thịt run lên vì bị cọ xát, vuốt ve trước đó, lộ ra chút hồng hồng và dịu dàng đầy cảm xúc. Vùng nước nhớp nháp rộng lớn tựa như bông hoa xinh đẹp đẫm sương.
Hơi thở của Lãnh Kỳ Dạ trở nên nặng nề hơn. Anh ôm lấy con cặ© gần như nghẹt thở cho đến khi nó nổ tung. Không cần màn dạo đầu anh liền một lượt xuyên qua lỗ hoa chật hẹp và ẩm ướt.kia
"Ah--!!"
Vòng eo Mục Trừng bỗng nhiên mềm nhũn, nước mắt sinh sinh trào ra trong mắt.