"Hu hu hu! Mẹ ơi, rốt cuộc con có phải một đứa trẻ dâm dãng không... hu hu hu...."
"Con nói cái gì vậy, đương nhiên không phải rồi! ŧıểυ Ngọc là đứa trẻ ngoan!"
"Cha vừa lại cưỡng gian con! Hắn còn nói... hu hu hu, hắn nói con là đứa trẻ dâm dãng.... Nếu con không phải đứa trẻ dâm dãng thì vì sao cha lại muốn ȶᏂασ con? Con không phải đứa trẻ dâm dãng thì làm sao lại bị luân gian lần nữa? Con còn hại mẹ bị những tên đàn ông đó xâm phạm! Đều do con! Đều là con sai! Hu hu hu...."
"Con không phải! Đều là cha con sai, đều là những tên đàn ông đó sai, con không sai!"
Dư Nguyệt Nguyệt ôm chặt ŧıểυ Ngọc, nhẹ nhàng vỗ sau lưng an ủi cô, đợi đến khi cảm xúc ŧıểυ Ngọc ổn địnhm hai người đỡ nhau đi tắm rửa.
Biết được chồng của mình lại xâm phạm con gái, Dư Nguyệt Nguyệt rất tức giận, bà định tính sổ Chu Thành cho ra lẽ, sau đó đưa theo con gái rời khỏi hắn, tính là ly hôn cũng đúng, cũng không thể để hắn gần con gái. Mặc dù Dư Nguyệt Nguyệt rất yêu Chu Thanh, nhưng mà con gái vẫn quan trọng hơn, Chu Thành đã có thể xuống tay với con gái, đã không phải người chồng hứa hẹn sẽ trung thủy trước khi kết hôn. Chu Thành cưỡng gian con gái xong cũng không biết lái xe đi đâu, điện thoại cũng không gọi được, vì thế Dư Nguyệt Nguyệt chỉ có thể chờ đến ngày mai lại tìm hắn.
Kết quả ngày hôm sau, Dư Nguyệt Nguyệt và con gái nhìn thấy hắn trên TV. Tin tức sáng sớm đưa, phóng viên nói một tên đàn ông không rõ thân phận cưỡng gian mấy cô gái ở trên đường, sau đó lại lẻ vào trường học nữ sinh ( chỉ dành cho nữ), cưỡng gian liên tiếp nữ sinh và cô giáo, bây giờ nghi phạm đã bị cảnh sát bắt, đang điều tra thân phận. Lần này người bị hại đa số là xử nữ, cho nên tính chất trở nên nặng nề hơn. Mà bên cạnh tin tức còn có hình ảnh của nghi phạm, mặc dù chỗ đôi mắt đã bị đánh mã, nhưng mà Dư Nguyệt Nguyệt và Chu ŧıểυ Ngọc liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra, đó chính là Chu Thành.