“Năm đó khi cô ấy là học sinh của trường ta, tôi đã rất thích ȶᏂασ cô ấy, ŧıểυ bức kia chặt muốn chết, thật là vừa hồng vừa múp nha! Cô ấy muốn thoát khỏi tôi, không đi đại học A, học đại học sư phạm, cuối cùng thành giáo viên, tôi liền vận dụng quan hệ để cô ấy bị phân phó đến trường học của chúng ta, rồi thành cấp dưới của tôi, xem cô ấy còn chạy đi đâu!”
“Tôi không có việc gì là lại ȶᏂασ cô ấy, ŧıểυ huyệt của cô ấy vẫn chặt chẽ mềm mại như vậy. Cuối năm nay cô ấy sẽ kết hôn với thầy Lưu lớp 5, thầy Lưu còn lén khoe khoang với tôi, nói ŧıểυ huyệt của vị hôn phu trên vừa mềm trên giường lại da^ʍ đãиɠ, ha ha ha, hắn còn không biết, vợ hắn là một tay tôi dạy dỗ mới thành dâm phụ như vậy đâu!"
"ŧıểυ Ngọc ngoan! Em cũng trở thành vợ của tôi đi! Ha ha ha, em quá đẹp, tư vị của ŧıểυ huyệt em quá sướиɠ rồi, ȶᏂασ em làm tôi liền không quên được em, để thầy hiệu trưởng tôi tới yêu thương em thật tốt đi!"
Thầy hiệu trưởng nói ȶᏂασ ȶᏂασ bất tuyệt, trong lúc này ŧıểυ Ngọc bị đâm đến không biết cao trào bao nhiêu lần rồi, thầy hiệu trưởng ôm đùi cô, hung hăng đâm vào hạ thể, dươиɠ ѵậŧ cứ như thế từng đợt đi vào cơ thể, thầy hiệu trưởng cũng nhìn thấy rõ, còn không quên tự nhiên xoa âm đế cô.
"Không cần a! Không cần a hiệu trưởng! Ô ô ô ô không cần đâu mà!! Ưm ưm ưm! Ưm ~ ~ a! Đâm tới rồi đâm tới rồi! Quá sâu! Tư thế này đâm quá sâu a ~ ~ ~"
Thầy hiệu trưởng cất dươиɠ ѵậŧ mặc xong quần, từ giá sách lấy một bộ đồng phục hoàn toàn mới ném cho ŧıểυ Ngọc.
"Lúc về nhớ uống thuốc tránh thai, đừng mang thai. Bộ đồng phục này là đền bù cho bộ đã bị xé nát của em, nhưng đồ lót của em tôi rất thích, tịch thu! Không có đồ mới trả cho em, tự em nhìn mà làm đi!"
Cô nghĩ thâm, thầy hiệu trưởng và thầy Trương làm sao đều thích giữ đồ lót của cô, là đàn ông đều như vậy sao? ŧıểυ Ngọc run rẩy đứng dậy, chậm rãi mặc xong đồng phụ, thầy hiệu trưởng dường như đã vào chế độ hiền giả, tùy tiện đã tống cổ cô đi rồi. ŧıểυ Ngọc đành phải khóc lóc đi vào WC, đi vào một buồng lau hạ thể.