Tô Cảnh chở Lục Tri Hạ đến trường học, nhưng lại không có thời gian dẫn cô đi dạo, cuối cùng gọi điện thoại cho học sinh của mình, một nam sinh cao gầy, tên là Trương Hằng, bảo cậu dẫn Lục Tri Hạ tham quan một vòng quanh trường, bản thân hắn còn phải xử lí công việc trong văn phòng.
"Đi dạo xong thì trở lại văn phòng tìm tôi." Tô Cảnh nói với cô.
Biết được Tô Cảnh không dẫn cô đi làm quen với trường, trong lòng Lục Tri Hạ có chút thất vọng, trong lòng cô, anh rể có sự tồn tại rất đặc biệt, cô rất thích gần gũi với anh rể, chỉ là cơ hội ít càng thêm ít, hôm nay khó khăn lắm mới ở cùng một chỗ, nhưng lại bị sắp xếp như vậy.
Nhưng cô vẫn là cười đáp: "Được."
Sau đó, Lục Tri Hạ liền theo Trương Hằng rời khỏi tòa nhà văn phòng, đi bộ đến sân trường.
Trương Hằng là một nam sinh khéo nói, cùng Lục Tri Hạ vừa đi vừa nói cười, dường như đã quen thuộc, cậu lái chiếc xe điện, đưa cô đi xem vài tòa nhà, Lục Tri Hạ học khoa tiếng Trung, khai giảng xong sẽ học tại các tòa nhà đó.
"Có muốn đi xem kí túc xá nữ không?" Trương Hằng hỏi Lục Tri Hạ.
Trước đi chị cô đã từng nói, nhà cách trường không xa lắm, bảo Lục Tri Hạ ở nhà thì hơn, không cần trọ ở trường, hơn nữa trong nhà còn có mấy chiếc xe ô tô để đó không dùng, Lục Tri Hạ có bằng lái, bình thường tự mình lái xe đi học là được, không thể phủ nhận, đề nghị này của chị cô vô cùng hấp dẫn Lục Tri Hạ, có điều cô lại phát hiện chị gái và cha chồng cô ấy nɠɵạı tình, cô có chút do dự.
"Có thể lúc đó em phải học nɠɵạı trú, không cần xem." Lục Tri Hạ nói.
"Vậy anh dẫn em đi xem thư viện." Trương Hằng nhiệt tình nói.
Lục Tri Hạ đáp ứng, kết quả vừa tới thư viện, Trương Hằng nhận được một cuộc gọi từ nhà, nói có chuyện gấp bảo cậu nhanh đi về một chuyến, Trương Hằng cúp điện thoại, hơi khó xử nhìn Lục Tri Hạ, nói: "Xin lỗi, anh phải về nhà một chuyến, em muốn tiếp tục đi dạo hay là để anh chở về tòa nhà hành chính."
Lục Tri Hạ nhìn đồng hồ, cảm thấy còn sớm, anh rể bên kia chắc chưa làm xong, liền nói với Trương Hằng: "Anh có việc thì về trước đi, chỗ này cách tòa hành chính không xa, em sẽ tự quay về sau."
Trương Hằng lại liên tục nói vài tiếng xin lỗi, rồi vội vàng rời đi.
Lục Tri Hạ đứng trên bậc thang ở cửa ra vào thư viện, ngẩng đầu nhìn bầu trời, buổi sáng trời chỉ có nhiều mây, giờ trên trời xám xịt lại đầy mây đen, có lẽ là trời sắp mưa.
Sau khi đi dạo thêm một vòng nữa, nhìn thấy sắc trời càng ngày càng tối, Lục Tri Hạ lúc này mới vội vàng chạy về phía tòa nhà hành chính chỗ anh rể, bầu trời mùa hè vốn như vậy, thay đổi thất thường, muốn mưa liền mưa, khi cô ấy sắp đến tòa nhà văn phòng, mưa lớn bất chợt đổ xuống rầm rầm.
Hai bên đường rợp bóng cây, nên không có chỗ tránh mưa, Lục Tri Hạ vội vàng chạy, nhưng lúc cô đến dưới tòa nhà, quần áo trên người đã hoàn toàn dính ướt. Lục Tri Hạ lau nước mưa trên mặt, gọi điện thoại cho Tô Cảnh, nói rõ tình hình của mình, Tô Cảnh bảo cô lên lầu ba, đến phòng làm việc của hắn.
Còn một thời gian nữa mới khai giảng, trong tòa hành chính hầu như không có người, hôm nay Tô Cảnh đến, là muốn chỉnh sửa vài tài liệu, làm xong thì có thể trở về.
Hắn đang nhìn tài liệu, thì nghe có người gõ cửa, hẳn là Lục Tri Hạ tới, Tô Cảnh đi qua mở cửa, liếc mắt liền thấy Lục Tri Hạ bị mưa to giội ướt sũng.
Hôm nay Lục Tri Hạ mặc một chiếc váy màu trắng hai dây, bởi vì dây áo nên cô không mặc áo ngực, mà là dán miếng dán lên núm vυ", giờ váy ướt đẫm, áp sát vào trên da, cặp vυ" với miếng dán ngực, cứ như vậy như ẩn như hiện lộ ra trước mắt Tô Cảnh.
Nhận thấy được ánh mắt của Tô Cảnh, Lục Tri Hạ vô thức ôm lấy ngực của mình, kết quả cái ôm nàytạo ra một đường rãnh sâu giữa hai vυ", rãnh sâu phối hợp một nửa nhũ thịt, nhìn càng thêm gợi cảm dụ hoặc.
Hầu kết của Tô Cảnh mất tự nhiên trượt xuống một cái.