Lục Tri Hạ từ phòng thay đồ của chị gái đi ra, có chút ngượng ngùng dùng một tay che ngực, một tay khác kéo váy, váy này thật sự quá ngắn, kéo lên một chút, thì bờ mông lộ ra, kéo thấp một chút, thì bộ ngực lộ ra, thật không thể chu toàn hết được, trên dưới chỗ nào cũng hở, quá đáng hơn là, do mặc váy quá ôm, sợ lộ ra mép qυầи ɭóŧ sẽ không đẹp, chị cô còn ép cô mặc quần chữ T, sau khi mặc vào, dây quần liền dán sát vào khe mông của cô, cảm thấy thật sự rất không tự nhiên.
Tô Cảnh từ trong thư phòng đi ra, nhìn thấy bộ dạng vô cùng gợi cảm này của Lục Tri Hạ, không khỏi ngẩn người, nhìn thấy mái tóc đen nhánh của cô xõa trên bờ vai, trên người mặc một chiếc váy da nhỏ nhắn, nửa người trên được thiết kế dạng ống, lộ ra phần lớn nhũ thịt và vai, nửa người dưới là váy ngang hông, chiều dài vừa vặn phủ ngang dưới mông, cử động mạnh hơn chút, có thể nhin thấy hình bóng mập mờ giữa hai chân.
"Anh rể......" Nhìn thấy Tô Cảnh, Lục Tri Hạ càng cảm thấy ngượng ngùng, đây là lần đầu tiên cô mặc cái váy gợi cảm như thế, cảm giác giống như không mặc quần áo.
Lúc này chị gái cũng từ trong phòng thay đồ đi ra, chiếc váy trên người cô ấy không khác Lục Tri Hạ là bao, nhưng lại có màu đỏ rực bắt mắt, cô ấy không rụt rè giống Lục Tri Hạ, mà là ngẩng đầu ưỡn ngực, tự tin phô ra vóc dáng của cô ấy, trên tay cô ấy cầm một áo sơ mi vải tuyn màu đen, đưa cho Lục Tri Hạ, nói: "Nếu em nghĩ nó quá hở hang, thì mặc cái này vào đi, nhưng chị thấy dáng người em đẹp, chân dài thế này, phải nên khoe ra."
Lục Tri Hạ vội vàng lấy áo mặc vào, mặc dù xuyên thấu, nhưng nhiều hơn một lớp áo, vẫn cảm thấy an tâm hơn.
Tô Cảnh vốn muốn nói gì đó, thấy Lục Tri Hạ mặc thêm một lớp, lại không nói nữa, xoay người đi thay quần áo.
Sau đó Tô Cảnh lái xe, chở hai chị em đến quán bar của người bạn.
Không gian quán bar mới khai trương rất tốt, trang trí rất xa hoa, ánh đèn rực rỡ, không giống với quán bar tối tăm như trong ấn tượng của Lục Tri Hạ, sau khi bước vào, vốn là chị gái ôm tay anh rể đi ở phía trước, Lục Tri Hạ đi theo phía sau, nhưng Tô Cảnh ngoảnh lại nhìn cô một cái, nói với cô: "Nhiều người quá, em có thể ôm cánh tay của tôi." Nói xong, hắn nâng cánh tay kia lên một chút, ra hiệu cho cô khoác lên.
Lục Tri Hạ có chút ngượng ngùng, liếc mắt nhìn chị gái ở bên cạnh, chị cô cười nói: " y dà, vị tiên sinh này đêm nay thực sự rất có phong độ đó, cho anh một Like! Tri Hạ, em nắm chặt một chút, để tránh bị tách ra, chúng ta có thể sắp phải giúp chào hỏi khách khứa một tay, em cứ đi theo sát anh rể, biết không?"
Lục Tri Hạ do dự một lúc, mới tiến lên hai bước, vươn tay ôm lấy cánh tay người đàn ông, Tô Cảnh nghiêng đầu qua nhìn cô, trong mắt hiện lên tia sáng như ẩn như hiện, hắn thu lại cánh tay đang đưa ra, cả người Lục Tri Hạ liền áp vào người hắn, cơ thể kề sát cơ thể, Lục Tri Hạ thầm đỏ mặt xấu hổ, chị cô ở ngay bên cạnh, bên kia cô và anh rể lại cử xử thân mật, mập mờ ái muội.