[CAO H] Cạm Bẫy Thù Hận Hóa Yêu Thương (P1)

Chương 29

Trước Sau

break

Trung tâm thương mại Sanriatal.

 

Thẩm Dược Phi cho Rafael vào một cái túi lớn, rồi cùng Rafael đi vào bên trong trung tâm thương mại. Cô dạo một vòng hết cửa hàng này đến cửa hàng khác để mua sắm thỏa thích, mà không hề để ý đến có người của Tư Điểu đang theo dõi cô. 

 

Cô dành cả một buổi sáng để đi mua sắm bên trong trung tâm thương mại, đến gần trưa, khi mà Sở Lệ Thâm gọi cho cô. 

 

“Biết mấy giờ rồi không?” 

 

“Tôi biết rồi, giờ chuẩn bị về đây.” 

 

“Cô đang ở đâu? Tôi sẽ đến đó.” 

 

“Sanriatal.” - Cô nhỏ giọng đáp. 

 

“Ừ, ở yên đấy… tôi sẽ đến đó.” 

 

Hắn vừa dứt lời, liền tắt máy ngang khiến cô cau mày nhăn mặt, nói nhẩm trong miệng: “Cái đồ bất lịch sự mà.” 

 

Trong lúc đợi hắn đến đón, cô cùng Rafael đi dạo một vòng tầng trên cùng của trung tâm thương mại, chợt đi ngang qua cửa hàng của thương hiệu Vacheron Constantin. Có một chiếc đồng hồ nam khá đẹp, đang treo quảng cáo bên ngoài, cô có chút hiếu kỳ và tò mò đi vào trong xem thử. 

 

“Dạ chào chị ạ, chị mua đồng hồ cho nam hay nữ ạ?” - Nhân viên cửa hàng niềm nở hỏi. 

 

“Dạ cho em hỏi chiếc đồng hồ nam bên ngoài quảng cáo, giá bao nhiêu vậy ạ?” 

 

“Dạ là chiếc Solaria Ultra Grand Complication La Première 6.422.298,00 Eur ạ.” - Nhân viên đáp. 

 

“Có mẫu sẵn ở đây không ạ?” 

 

“Dạ có ạ, để em lấy cho chị xem.” 

 

“Dạ em cảm ơn.” 

 

Trong lúc đợi nhân viên lấy mẫu sản phẩm, cô ngắm nghía xung quan thì thấy được một chiếc đồng hồ khác dành cho nữ, màu tím khá đẹp. Thẩm Dược Phi tròn xoe mắt thích thú muốn sở hữu. Cô vội hỏi một nhân viên khác. 

 

“Mẫu này giá bao nhiêu ạ?” 

 

“Dạ mẫu này là mẫu Égérie Moon Phase ạ, có giá 46.026,47 Eur ạ.” 

 

“Nhìn đẹp thật, mẫu màu tím này… chắc là phải mua thôi.” 

 

Khi cô đang ngắm nghía chiếc đồng hồ màu tím mà bản thân thích, thì nhân viên nữ đem mẫu đồng hồ nam ra cho cô xem. Cô muốn mua cả hai cái, nhưng hiện giờ đã mua sắm lố số tiền trong thẻ rồi. Thẩm Dược Phi thở dài, cô nói với nhân viên: “Em lấy mẫu dành cho nam ạ, còn mẫu màu tím này… chắc là hẹn lần sau đến.” 

 

Cô nhìn chiếc đồng hồ mà bản thân thích, nhưng lại không thể mua được, có chút tiếc nuối mà chu môi phụng phịu. Sau khi thanh toán xong, thẻ của hắn, cô cũng đã xài cạn kiệt tiền, Thẩm Dược Phi cầm chiếc đồng hồ trên tay, khẽ cười nói thì thầm trong miệng: “Chắc là Sở Lệ Thâm sẽ thích nó.” 

 

Khi đi xuống tầng sảnh của trung tâm thương mại, cô vội đi vào khu vệ sinh, để chỉnh trang lại lớp trang điểm, để lát nữa Sở Lệ Thâm đón cô. 

 

Nhưng khi vừa đi vào trong được một chút, cô đã không để ý đến phía sau có người theo dõi và đi theo cô. Từ phía sau, một gã đàn ông to lớn bặm trợn ôm lấy cô, dùng chiếc khăn đã tẩm sẵn xuống thuốc mê bịt ngang mũi của cô. Chỉ vài giây ngắn ngủi, đôi mắt của cô dần nhòe đi, tầm nhìn không còn được rõ ràng nữa, toàn bộ cơ thể không còn chút sức lực nào. 

 

Cánh tay của cô thả lỏng, túi xách đựng Rafael cũng rơi xuống, túi đồng hồ của anh cũng rơi xuống đất. Rafael nhận biết được rằng cô đang gặp nguy hiểm, nó vồ đến để cắn lấy gã đàn ông đó, liền bị một tên khác ở phía sau khống chế. 

 

Sau một hồi dằn co với nhau. Bọn chúng đông hơn, vẫn chiếm ưu thế hơn, nhanh chóng đưa Thẩm Dược Phi rời đi, Rafael lần theo mùi của cô chạy đến bãi đậu xe của trung tâm thương mại. Nhưng bọn chúng đã lên xe và chạy đi mất, Rafael vẫn ngậm chắc chiếc túi quà mà cô mua tặng cho Sở Lệ Thâm. 

 

 

Khi hắn lái xe đến, ở bãi đậu xe gọi cho cô rất nhiều cuộc, nhưng cô vẫn không nghe máy. Trong lòng dâng lên một chút cảm giác bất an, vội xuống xe đi vào trong trung tâm để tìm cô. 

 

Bên trong tầng sảnh khá loạn, mọi người đều hoảng hốt khi phát hiện có một con sói hoang đang đứng gầm gừ ở trước khu vệ sinh nữ.

 

Lời bàn tán xôn xao truyền đến tai của hắn, Sở Lệ Thâm liền chạy đến thì thấy túi xách lẫn điện thoại của cô ở đó, Rafael thì đứng chắn phía trước đồ dùng của cô, như thể nó đang bảo vệ những đồ vật của cô. 

 

Hắn liền tiến lên phía trước, Rafael liền nhận ra mùi hương của hắn, chậm rãi lùi về sau không còn gầm gừ nữa. Hắn nhặt túi xách và vài túi đồ mà cô đã mua, kiên nhẫn hỏi nó: “Thẩm Dược Phi đâu?” 

 

Nó gầm gừ một tiếng, liền xoay người chạy đi. Thấy thế, hắn cũng hiểu ý của nó, liền chạy theo nó ra bên ngoài bãi đậu xe phía sau của trung tâm. Sở Lệ Thâm cau mày, liền rút điện thoại ra gọi cho Dục Ngang Khuynh. 

 

“Cậu đến Sanriatal đi, Thẩm Dược Phi bị người của Tư Điểu bắt đi rồi.” 

 

“Đã rõ thưa ngài.” 

 

Hắn quăng tất cả đồ của cô lên xe, cùng với đó là đưa Rafael lên xe của hắn, trong xe hắn nhìn nó, ánh mắt sắc lạnh của hai kẻ đầu đàn nhìn nhau. Sở Lệ Thâm nhướng mày hỏi nó: “Có mấy người?” 

 

Nó liền gầm gừ lên hai tiếng. Hắn liền hiểu ý nó nói. 

 

Sở Lệ Thâm vo tròn lòng bàn tay, đập mạnh lên vô lăng. Ngay cả Rafael cũng nhận biết được rằng hắn đang tức giận, nên ngoan ngoãn hạ mình nằm xuống. Hắn đảo mắt sang nhìn nó, tuy nó nằm xuống ngoan ngoãn, nhưng hai chân trước vẫn đặt lên một túi đồ, hắn liền với tay lấy túi đồ đó lên xem. 

 

Bên trong là một chiếc hộp màu đen khá sang trọng, có tên thương hiệu được điêu khắc lên phía trên. Hắn tò mò mở ra xem, thì thấy bên trong là chiếc đồng hồ dành cho nam. 

 

“Chậc! Cô ấy của cho tao sao?” 

 

Rafael ngước nhìn hắn, rồi lạc giọng gầm gừ nhẹ, như thể cho hắn biết rằng… đây là quà cô mua cho hắn. 

 

“Vớ vẩn thật.” - Hắn lơ đễnh nói. 

 

Gương mặt của hắn vẫn một sắc thái lạnh như băng đấy, nhưng hành động lại khác. Chậm rãi lấy chiếc đồng hồ từ bên trong hộp ra, đeo lên tay của mình. 

 

“Chỉ vừa rời mắt một chút thôi, đã loạn lên rồi. Phiền thật đấy!” - Hắn trầm giọng nói. 

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc