Sau khi đưa con dâu trở về phòng, Lý Thừa Quân quay lại phòng bếp thu dọn sạch sẽ, đi đổ rác, sau đó về nhà tắm rửa đi ngủ.
Sáng hôm sau hắn thức dậy nấu cơm, đóng gói đồ ăn cẩn thận để trong lò vi sóng cho Mộng Dao, kế đó mới đi làm.
Sau ngày đầu tiên đau bụng khó chịu, sang ngày thứ hai Mộng Dao đã cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Cô dậy hơi muộn, lúc tỉnh giấc thì Lý Thừa Quân đã đi làm từ lâu, chỉ còn một mình cô ngồi thưởng thức bữa sáng.
Ba chồng luôn nói hắn nấu ăn không tốt, nhưng Mộng Dao lại có thể cảm nhận được sự tỉ mỉ nghiêm túc của hắn. Nhớ lại đêm qua, cô càng ăn vui vẻ hơn.
Ở nhà dọn dẹp lại một chút, sau đó ra ngoài đi siêu thị mua sắm đồ đạc, đến chiều thì đọc sách và làm công việc riêng của mình, một ngày đã trôi qua trong nháy mắt.
Đến tối lúc Mộng Dao chuẩn bị nấu cơm thì nhận được tin nhắn của Lý Thừa Quân nói tối nay hắn không về nhà ăn cơm.
Mộng Dao cảm thấy buồn cười, người chồng danh chính ngôn thuận của cô thì suốt ngày không thấy bóng người, trong khi đó ba chồng cùng cô sống chung dưới một mái nhà thì mỗi ngày đều thông báo hành tung. Có đôi khi cô lại nghĩ, giá như ba chồng là chồng của cô thì tốt rồi.
Buổi tối chỉ có một mình cô cho nên Mộng Dao cũng không nấu ăn nữa, cô tuỳ tiện ăn một ít đồ ăn vặt, dùng laptop xem phim điện ảnh. Đến lúc mệt mỏi thì cô đi tắm rửa, ngâm mình cho sảng khoái.
Tắm xong Mộng Dao mới đột nhiên phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng. Cô quên mang quần áo vào phòng tắm!
Đúng lúc này cô nghe thấy tiếng mở cửa truyền tới, đoán là ba chồng đã trở về, Mộng Dao cắn môi đưa ra một quyết định táo bạo!
...
Hôm nay Lý Thừa Quân vừa đến giờ tan tầm thì gặp được một bệnh nhân có tình huống phức tạp, hắn phải lập tức thực hiện ca mổ suốt mấy tiếng đồng hồ. Trên đường về nhà hắn còn lo lắng không biết hôm nay Mộng Dao đã khoẻ mạnh hơn chưa. Ngoài ra không thể ăn tối cùng cô khiến hắn có chút áy náy, thế là vội vàng trở về nhà.
Người đàn ông ngoài bốn mươi tuổi không bao giờ có thể tưởng tượng được tình huống đang chờ đón hắn. Lúc hắn vừa mở khoá cửa, mới cởi giày ra, ngẩng đầu lên đã nhìn thấy một hình ảnh chói mắt.
Con dâu của hắn cả người trần trụi bước ra từ trong phòng tắm, trên người không có một mảnh vải, nước ấm vẫn còn đang trượt dài trên thân thể cô.
Hai người nhìn nhau, không khí trong nháy mắt đông cứng lại. Dáng người xinh đẹp của cô ánh vào trong mắt hắn, đường cong cơ thể mềm mại uyển chuyển, đặc biệt là hai viên tròn trịa trước ngực kia, vừa trắng vừa mềm đến chói mắt.
"A! Ba!"
Lý Thừa Quân vội vàng cúi đầu xuống, ai ngờ ánh mắt lại xẹt qua đôi chân dài trắng nõn của cô. Mộng Dao xấu hổ hét toáng lên, luống cuống dùng hai tay che lại bộ ngực đẫy đà, khiến hai quầng vυ" bị đẩy lên trông càng tròn trịa hơn.
Tình huống cực kỳ xấu hổ này khiến người đàn ông không dám nhiều lời, hắn giả bộ ho khan một tiếng, hoảng loạn quay người chạy về phòng mình, dáng vẻ giống như chạy trối chết.