Cảm mến không sợ muộn

Chương 38 - Chương 30

Trước Sau

break
Hiệu suất làm việc của Cục Dân Chính cực kỳ cao, trước khi tan làm còn kịp hoàn thành thủ tục cho đôi vợ chồng trẻ, Trần Uyên Sam hăng hái kéo Nghiêm Thấm Huyên xuống cầu thang, Nghiêm Thấm Huyên đi theo phía sau anh nhận lấy ánh mắt đầy hâm mộ của bao người đi đường, cảm thấy hai mươi mấy năm qua bao nhiêu tình buồn quyến luyến cũng không thể sánh nổi với giờ khắc này.

Lên xe Trần Uyên Sam nghiêng người sang giúp cô cài dây an toàn, nhìn cô cầm giấy chứng nhận mà mặt mày hớn hở, vuốt vuốt tóc cô, Bà xã.

Nghiêm Thấm Huyên quay đầu lại nhìn khuôn mặt anh tuấn của anh, trong lòng tràn đầy ngọt ngào, chỉ cảm thấy như muốn chìm đắm ở trong ánh mắt của anh, hồi lâu mới thẹn thùng đáp lại, Ông xã .

Trần Uyên Sam chẳng nói đúng sai khóe môi khẽ nhếch lên, tâm tình cực kỳ tốt, đưa tay ôm lấy bả vai dịu dàng hôn cô, Vốn là muốn đợi đến tháng sau thời điểm tròn một năm chúng ta quen nhau rồi, thế nhưng anh không thể chờ được nữa rồi.

Tác giả có lời muốn nói: Áo muội dạo này ôm vợ vui mừng nhiều quá, ta phải nghĩ biện pháp ngược hắn mới được. . . 【 không cần ném đá ta】

Trần Thế Phương ở Tokyo vừa nhận được điện thoại của con trai, tâm tình rất tốt sờ sờ đầu tiểu công chúa đang ngồi một bên làm bài tập, Lúc nào thì cử hành hôn lễ?

Trần Uyên Sam cầm điện thoại đứng ở trước cửa sổ sát đất trong phòng làm việc ngắm nhìn khung cảnh bên dưới, thản nhiên nói, Không phải bây giờ.

Trần Thế Phương trầm mặc, trong mắt đều là sự khôn khéo lão luyện sắc sảo của những năm tháng lăn lộn trong cuộc đời tạo dựng lên, Nhớ làm cho tốt, đừng làm khó Thấm Huyên.

Quan hệ cha con trong Trần gia luôn luôn hòa thuận, cũng phụ cũng hữu (thân thiết như bạn bè), Trần Uyên Sam nghe thấy thì nhướng mày, Nếu ba thực sự không muốn làm khó người ta thì hãy mau trở về quản công ty đi.

Trần Thế Phương nhìn sang Phùng Khanh đang ngồi bên cạnh vẽ tranh, áo trắng tao nhã, tỉnh táo lạnh lùng, trong mắt từ từ hiện lên nụ cười dịu dàng, Chính con còn ngồi ôm con dâu như vậy, cũng đến lúc phải nhường cho con công việc vất vả, ta cũng nên về hưu rồi.

Trong lòng Trần Uyên Sam suy nghĩ cái người này mới nghỉ ngơi chưa được bao lâu mà đã muốn về on hưu rồi, Ba thân thể cường tráng, lại về hưu sớm như vậy, ba là muốn cho con lao lực mà chết sao? Trần Thế Phương bật cười, đột nhiên người trong điện thoại lại nói tiếp, Cũng đến thời điểm đi thắp hương cho mẹ rồi.

Nụ cười của Trần Thế Phương nhất thời ngưng lại, Ừ, lần này con dẫn Thấm Huyên tới đây, chúng ta cùng đi.

******

Trần Uyên Sam tiền trảm hậu tấu, qua vài ngày mới dẫn bà xã về nhà mẹ đẻ, Nghiêm Khải cùng với Cao Nhạn đã sớm cho anh vượt qua bài kiểm tra nên cũng không phản đối gì, thân làm mẹ nhìn con gái mình được gả cho người tốt tất nhiên rất vui mừng, thế nên Cao Nhạn lập tức chuẩn bị một bàn đầy thức ăn để chúc mừng.

Bốn người ngồi vây quanh bên bàn ăn, Nghiêm Thấm Huyên như một đứa bé cầm giấy chứng nhận kết hôn phe phẩy ở trước mặt, Cao Nhạn thấy thế thì phì cười, cầm đũa gõ gõ đầu của cô, Làm vợ người ta, sắp làm mẹ rồi, sao lại giống như trẻ con vậy chứ. Trần Uyên Sam cưng chiều nhìn cô, cười cười với Cao Nhạn, Mẹ yên tâm, nếu có thêm đứa bé, con sẽ chăm sóc cả hai.

Lần trước Nghiêm Thấm Huyên nghĩ về việc anh luôn dùng các biên pháp an toàn, đoán chừng anh là người bảo thủ, cô muốn danh chính ngôn thuận sinh con, nhưng cũng không nói lại chuyện đó với anh, lần đó ầm ĩ chỉ vì lý do vớ vẩn, nhưng là cô lại sâu sắc lĩnh hội được giữa hai người đang yêu nhau quan trọng nhất là sự tin tưởng, anh làm gì tất nhiên sẽ có lý do của anh, cô mặc kệ chân tướng như thế nào, trong lòng nhất định phải kiên trì tin tưởng anh.

Trò chuyện với nhau, Cao Nhạn nghe thấy con rể chững chạc gọi một tiếng Mẹ , cảm thấy rất vui tai, quay đầu lại nhìn Nghiêm Khải, lúc vui vẻ như vậy mà ông cũng chỉ nghiêm mặt, Sầu Vân Thảm Đạm (ảm đạm) cúi đầu ăn cơm không nói lời nào, người tính khí luôn luôn dịu dàng như bà cũng không chịu nổi.

Lão Nghiêm, ông sao lại thế này, con gái lập gia đình mà sao ông lại bày ra bộ dạng không quan tâm vậy hả! Cao Nhạn nhẹ nhàng để đũa xuống, cau mày nói, Lúc nào ông cũng bày ra vẻ mặt này, con gái thì không nói, bây giờ Tiểu Sam cũng ở đâu, ông mặt nặng mặt mày nhẹ với tôi, cũng muốn cho bọn nó nhìn luôn hả?!

Nghiêm Khải nghe lời bà nói mới có phản ứng, thấy ba ánh mắt đang nhìn ông, vừa định nói gì đó, đột nhiên cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm lại, chiếc đũa trên tay lập tức rơi xuống mặt đất.

Ba ——!

*******

Trong phòng bệnh mơ hồ truyền đến tiếng nức nở khe khẽ, Nghiêm Thấm Huyên đứng ở bên cạnh giường bệnh nhìn khuôn mặt không có chút tia máu của Nghiêm Khải, bên tai truyền đến tiếng khóc của Cao Nhạn, nhắm mắt lại cố gắng nhẫn nhịn đi những đau đớn trong lòng.

Đang vui vẻ ăn tối, Nghiêm Khải lại đột nhiên bị hôn mê bất tỉnh, dọa cho cô với Cao Nhạn sợ đến choáng on váng, chỉ có Trần Uyên Sam vẫn giữ được bình tĩnh gọi xe cứu thương, sau đó lập tức tiến lên kiểm tra hô hấp của Nghiêm Khải, cho đến khi người ta đưa ông lên trên xe cứu thương, Nghiêm Thấm Huyên mới ý thức được chuyện gì vừa xảy ra.

Trần Uyên Sam mở cửa phòng bệnh đi vào, ngồi xuống bên cạnh Cao Nhạn thấp giọng nói, Mẹ, bác sĩ nói là do làm việc quá độ, cộng thêm uống rượu, gan xảy ra vấn đề. Cao Nhạn vert mặt không thể tin được nhìn anh, run rẩy nói, Gan. . . . . .Sẽ bị ung thư gan sao?

Con sẽ mời bác sĩ giỏi nhất tới, thật may là phát hiện sớm, bệnh còn chưa có chuyển biến, hiện tại phải tĩnh dưỡng. Dừng một chút, anh nhàn nhạt nói, Mẹ, gần đây ba đang phiền não về vấn đề gì sao? Bác sĩ nói trong lòng ông đang đè nén đến cực độ, mới dẫn đến vấn đề càng thêm nghiêm trọng.

Cao Nhạn đưa tay lên che mặt, nước mắt từ trong kẽ tay tràn ra, Mẹ cũng không biết, ông ấy không chịu nói. . . . . . Chuyện của công ty hiện tại ông ấy không để cho mẹ biết, về nhà đều lao vào uống rượu, không ngăn cản được. . . . . .

Nghiêm Thấm Huyên ở một bên nghe bọn họ nói chuyện, mày nhíu lại rất sâu, Trần Uyên Sam an ủi Cao Nhạn thêm mấy câu, đứng dậy đi tới nhẹ nhàng nắm lấy bả vai của cô, cô nghiêng tầu tựa vào ngực anh, không nói một lời.

Trần Uyên Sam vỗ về lưng cô, đưa tay tới trước mặt cô, không ngoài dự đoán, có chút ẩm ướt của nước mắt. Anh khẽ thở dài, nhẹ
break
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc