Tiếng cười thật thấp truyền ra, anh hai nắm eo nhỏ của cô, mạnh mẽ để cô giạng chân ở trên đùi của anh, Bảo bối, anh thật sự là đau lòng em. Nói xong, ngón tay dài dò vào nơi ướt át, dằng dặc xen kẽ.
Cô không khống chế được ôm lấy đầu anh hai, cong eo lên, ưỡn ngực, tế tế rêи ɾỉ giãy dụa, cảm giác vật cứng kia mới vừa rồi vẫn còn ở trong cái miệng nhỏ nhắn của cô mà tùy ý dao động nay đã ở gần bên đùi cô di động làm thân thể cô ê ẩm, chân như nhũn ra, từ từ hướng nguồn nhiệt kia mà ngọ nguậy, ma sát.
Anh hai cười ha ha, nâng cằm của cô lên, vừa đốt lửa nóng vừa hôn, Làm sao vậy? Qủa bóng nhỏ, muốn sao?
Cô vô ý thức gật đầu một cái, rầm rì lên tiếng: Ngô. . . . . . Miên Miên. . . . . . Muốn. . . . . .
Anh hai không buông tha cô, chống đỡ trán của cô, hỏi: Bảo bối ngoan, nói cho anh hai nghe, em muốn gì?
Cô hừ hừ bừa bãi giãy giụa eo ếch, Muốn, anh hai. . . . . . Muốn anh hai đi vào. . . . . . Miên Miên muốn vật lớn của anh hai đi vào. . . . . .
Anh hai buông thanh âm buồn bực cười một tiếng, Như em mong muốn. Nói xong, vật nóng bỏng thẳng tắp kia liền xông vào trong địa phương ẩm ướt kia mà tùy ý hoành hành.
Thoải mái không? Anh hai nắm quả châu nhỏ đỏ ửng kia, nhẹ nhàng hô tức, thật thấp hỏi.
A. . . . . . Cô nắm lấy vai anh hai, tóc dài tuông xõa ra theo chuyển động của anh hai mà từ trên xuống dưới, phiêu phiêu nổi nổi. Mái tóc kia đón gió nhẹ nhàng bay lên, mang theo nồng đậm tình ý.
Đột nhiên, cô nhạy cảm phát hiện tay của anh hai đi tới nơi tiếp hợp, bắt đầu từ từ lục lọi, thăm dò, làm cô thật thấp run lên. Cả người không ngừng run rẩy. Thấy thế, anh hai hài lòng cười một tiếng, bàn tay mới thăm dò đến nơi cánh hoa khin khít tràn đầy kia, đè lại hai bên cánh hoa nhỏ, rồi lật mở ra ngoài, sau đó ngón tay dài nhẹ nhàng vuốt ve lên trước thăm dò vào, đi theo vật nóng rực kia cùng nhau hướng tới chổ sâu trong ŧıểυ huyệt mà đâm tới.
Lời anh hai vừa nói xong, giống như ánh đèn thắp sáng bóng đêm, làm cho cõi lòng đang bất an của cô trở nên an ổn lại, Ngô. . . . . . Nhẹ một chút. . . . . . Ngô. . . . . . A. . . . . .
Một cây, hai cây, ba cây, anh hai tiến hành theo chất lượng, gia nhập ba ngón tay dài từ từ theo nhiệt thiết kia bắt đầu ra sức đụng vào, thăm dò, mỗi một lần xâm nhập đều làm cho cô không kìm hãm được thét chói tai ra tiếng, sau đó trong một tia sáng thoáng qua, cô chìm vào hương vị ngọt ngào mà hôn mê.
Trong lúc giật mình, thanh âm anh hai xuyên thấu qua bóng đen truyền đến, Em cho rằng ngất xỉu, anh sẽ bỏ qua cho em sao? Thật là một đứa bé ngây thơ.
Một đêm ấy, cô trong cơn hỗn loạn, mơ mơ màng màng, đi theo bước chân anh hai ngao du về phía chân trời, cho tới khi cô quên cả sự tồn tại về thời gian, quên cả sự tồn tại của cha và dì nhỏ. Nép người ở bên dưới anh hai, bị che đi đôi mắt, không thấy rõ bộ dáng anh hai, chỉ có thể dựa vào thính giác nhạy bén cùng khứu giác còn có vật to lớn vững vàng chiếm cứ bên trong thân thể kia, cảm thụ nhất cử nhất động của anh hai, cảm thụ ấm áp của anh hai. . . . . .
Hi vọng trận hoan ái cuồng dã này, cùng nhau đốt lên nhiệt độ của đối phương để có thể đuổi hết rét lạnh thấu xương trong nội tâm của cô.