CHƯƠNG 6
Tôi ra về tâm trạng tốt hơn hẳn, nhanh chóng tôi thu thập thêm thông tin mà Anh Thư đã cho tôi biết, nhanh chóng gửi cho Bảo Đăng, anh gửi ngay cho các cổ đông mỗi người vài bản. Họ biết được vô cùng tức giận, liền lập chuyên án khởi kiện cả hai.
Tôi nghe thông tin của hai người đó tiếp theo đã là mấy tháng sau, tôi đang nghỉ mát bên nước ngoài, họ đều đã bị bắt giam để điều tra. Tử Kỳ mất ghế, lại vướng vào tù tội, tài sản của anh ta bị đem đi thế chấp để trả nợ thì anh ta mới thoát án tù.
Tôi vô cùng hả dạ, tiếc là tôi không thể đứng trước mặt Tông Chân Chân biết tôi góp phần đưa cô ta vào tù, trả thù cho đứa con của tôi bị cô ta xúi giục Anh Thư s.á.t hại.
Tôi trở thành cổ đông lớn nhất, đã đến lúc tôi về rồi. Nhờ năng lực của mình tôi đã giúp công ty vực dậy, tôi làm việc hăng say, bù đắp cho gần 2 năm ở nhà nội trợ.
Hai năm sau công ty ngày càng lớn mạnh hơn, trong thời gian đó tôi đã nhận lời tỏ tình của Bảo Đăng, tôi vô cùng hạnh phúc. Lúc anh đưa tôi đến nhà hàng ăn mà anh đã đặt từ trước, tôi vô tình trông thấy bóng dáng quen thuộc, là Tử Kỳ anh ta đang bán hàng live ngoài đường, khi nhìn thấy tôi anh ta sững người lại.
Tôi nghe nói mẹ anh ta giờ phải ở nhà để bán rau, anh ta không tìm được việc do từng phạm pháp nên giờ phải đi bán đồ live kiếm sống qua ngày. Anh ta nhìn thấy tôi thì bối rối, vội vàng cúi xuống. Tôi bước đến sạp hàng của anh ta, đưa điện thoai quét qua mã QR cho anh ta 500 vạn, rồi tôi nói.
“Chúng ta hết nợ”
Tôi quay lưng bước đi, có lẽ anh ta không biết răng năm xưa nhờ 50 vạn mà anh ta cho tôi, đã giúp mẹ tôi sống được thêm một thời gian ngắn giờ tôi trả lại cho anh cả vốn lẫn lãi, tôi không thích nợ nần.
PN TỬ KỲ
Tôi thấy tài khoản được cộng thêm 500 vạn, cô ấy nói tôi với cô ấy hết nợ, tôi nhìn bóng lưng cô ấy ôm tay Bảo Đăng mà lòng đau như cắt, tôi hối hận vô cùng, chỉ mong có thể gây dựng lại sự nghiệp để một lần nữa ngang hàng với cô ấy.
Kể từ khi gặp Anh Thư tôi như bị mê hoặc, cô ta hấp dẫn tôi, tôi chìm vào trong những lời đường mật đó. Rồi cô ta lại giúp tôi làm quen với Tống Chân Chân giúp tôi rửa tiền cho những khoản làm ăn phi pháp, thấy lợi nhuận tôi càng yêu thích cô ta hơn.
Dần dần tôi có sự so sánh cô ta với tiểu Vy, cô ấy mang thai nên trở lên xấu béo hơn trước, cô ấy ăn nhiều hơn và thường hay cãi nhau với tôi về Anh Thư.
Tôi thấy cô ấy như một mụ đàn bà chanh chua, tôi gần như không muốn chạm vào cô ấy, nhưng tôi chưa bao giờ có ý định bỏ cô ấy, kể cả khi Anh Thư có thai tôi sẽ nuôi con cô ta dưới dạng ngoài dã thú.
Giờ này nhìn cô ấy xinh đẹp tự tin như một bông hoa mới, tôi càng hối hận hơn, nếu tôi không sa đà như vậy thì có lẽ tôi với cô ấy cùng con của chúng tôi đã là một gia đình hạnh phúc rồi. Nhưng trên đời làm gì có ‘giá như’.