Cửa phòng vừa được mở ra, cảnh tượng trong phòng quán bar đã phơi bày trước mắt Khâu Thiếu Trạch và Bạch Tiên Nhi.
Quần áo nam nữ rơi vương vãi khắp nơi trên sàn nhà, ga giường cũng lộn xộn, và trên chiếc giường lớn quản lý Lý toàn thân đều là mỡ với chiếc bụng bia đang thở hổn hển, đè lên làn da trắng như tuyết của Đường Du Nhiên vận động trước sau.
Đường Du Nhiên không một mảnh vải che thân, cơ thể của cô thực sự rất đẹp đang hướng lưng về phía cửa phòng, âm thanh phát ra có vẻ như Đường Du Nhiên đang rất hưởng thụ.
Ước chừng hai người sắp đạt đến cao trào, cửa phòng bị đá mở gây động tĩnh lớn như vậy, giám đốc Lý cũng không thèm quay đầu mà tiếp tục khai thác trên người Đường Du Nhiên.
Gương mặt Bạch Tiên Nhi thỏa mãn nhướng mày khi chứng kiến một màn hết sức ướt át như vậy, trong lòng đã sớm vui đến nở hoa.
Đường Du Nhiên ơi là Đường Du Nhiên, không nghĩ đến cô cũng có ngày hôm nay!
Không phải lúc trước cô rất đắc ý sao? Còn hại Khâu Thiếu Trạch chia tay với tôi! Bây cô đã là người đàn bà dâʍ đãиɠ như vậy, e rằng Khâu Thiếu Trạch sẽ không thể để cô vào mắt được nữa.
Nghĩ đến đây Bạch Tiên Nhi vội quay sang nhìn Khâu Thiếu Trạch ở bên cạnh, quả nhiên sắc mặt Khâu Thiếu Trạch đã tồi tệ đến cực điểm, mây đen đã che kín đôi mắt, mười ngón tay buông thõng bên người nắm chặt thành quyền, bộ dạng giống như hận không thể giết chết người!
Bạch Tiên Nhi thật sự không có nhìn nhầm!
Khi Khâu Thiếu Trạch lần đầu nhìn thấy cảnh tượng trong phòng suy nghĩ đầu tiên chính là muốn giết người!
Đáng chết!
Anh ta còn chưa chạm vào Đường Du Nhiên, nhưng đây giờ Đường Du Nhiên lại quan hệ với người đàn ông khác ở quán bar!
Quả nhiên đáng chết, tất cả đều đáng chết! Anh ta tuyệt đối không thể chịu được!
Khoảnh khắc tiếp theo, Bạch Tiên Nhi còn chưa kịp phản ứng lại đã thấy Khâu Thiếu Trạch đột nhiên di chuyển nhanh đến chiếc giường lớn bên trong phòng.
Anh ta không nói lời nào hung hăng giơ một quyền lên đánh xuống đầu tên giám đốc Lý vẫn đang vận động kia.
Nắm đấm chứa cơn thịnh nộ từ một người trưởng thành như Khâu Thiếu Trạch lực đa͙σ đương nhiên sẽ không nhẹ, chỉ nghe thấy một tiếng ôi chao vang lên thảm thiết, cơ thể mập mạp của giám đốc Lý đồng thời bị một quyền đánh ngã xuống giường lớn, ôm chặt đầu không ngừng kêu đau đớn.
Ngay sau đó là một giọng nữ hét lên kinh ngạc: “A!”
Đường Du Nhiên trần như nhộng vừa mới bị giám đốc Lý đè trên người hoảng loạn xoay người lại, sợ hãi kéo chăn trên giường quấn chặt lấy bản thân.
Tiếng hét này cũng đồng thời làm cho Khâu Thiếu Trạch và Bạch Tiên Nhi chết sững tại chỗ.
Khoảnh khắc trước đó khuôn mặt Bạch Tiên Nhi còn dương dương tự đắc nhưng ngay sau đó đã lập tức đông cứng lại.
Đôi mắt mở to không tin vào mắt mình, ngơ ngác nhìn giám đốc Lý ở trên giường cùng với Đường Du Nhiên đang hoảng loạn bên cạnh.
Không! Người phụ nữ kia căn bản không phải là Đường Du Nhiên!
Không đúng! Tất cả đều không đúng! Người vừa bị giám đốc Lý hung hăng đè trên người không phải là Đường Du Nhiên!
Người phụ nữ vẫn luôn quay lưng lại với Bạch Tiên Nhi và Khâu Thiếu Trạch trước đó, hình dáng trông rất giống.
Nhưng bây giờ quay người lại rồi, Bạch Tiên Nhi và Khâu Thiếu Trạch mới phát hiện người phụ nữ đó căn bản không phải là Đường Du Nhiên!
Không hề giống một chút nào!
Đường Du nhiên có ngũ quan tinh xảo, vẻ đẹp vừa lộng lẫy vừa diễm lệ, còn người phụ nữ đang quấn quanh chăn trên giường trông thật bình thường, trên mặt còn trang điểm cầu kỳ.
Rốt cuộc… rốt cuộc chuyện này là sao? Là chỗ nào có vấn đề!
Tại sao có thể không phải là Đường Du Nhiên được!
Rõ ràng phải là Đường Du Nhiên là mới đúng!
Lý Nhược Tuyết nói rõ ràng tận mắt nhìn thấy giám đốc Lý mang Đường Du Nhiên đi.
Người không có tiền đồ như Lý Nhược Tuyết căn bản sẽ không dám nói dối trước mặt cô ta!
Huống hồ gì Đường Du Nhiên đã uống loại thuốc mà cô ta đã đặc biệt vì cô mà chuẩn bị, một khi thuốc xảy ra tác dụng, Đường Du Nhiên đến đi còn không đi được, căn bản không có khả năng thoát được!
Vài năm trước Đường Du Nhiên đều ở nhà, không có nhiều quan hệ với người ngoài, và cũng sẽ không thể đột nhiên có bạn đến cứu Đường Du Nhiên được!
Bạch Tiên Nhi càng nghĩ toàn thân càng phát lạnh, ánh mắt không nhịn được mà liếc nhìn giám đốc Lý đang ôm đầu hét lớn trên giường.
Tuy là giám đốc Lý đang ôm đầu, nhưng Bạch Tiên Nhi vẫn mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt mỡ và tai to của ông ta đầy vết bầm tím, trên mặt còn có cả vết máu, bộ dạng thê thảm này đủ để biết người ra tay đã độc ác đến mức nào.
Khâu Thiếu Trạch vừa chỉ đánh có một quyền, không thể để lại hậu quả như vậy được.
Bạch Tiên Nhi hung hăng cắn môi! Trong lòng lập tức hiểu ra!
Vì vậy Đường Du Nhiên đáng chết kia đã được cứu rồi!
Quả nhiên đáng chết! Kế hoạch kỹ lưỡng một công ba việc của cô ta đã phá hủy!
Rốt cuộc là ai đã cứu Đường Du Nhiên ra?
Bạch Tiên Nhi nghĩ đến toàn bộ người Đương Du Nhiên quen biết nhưng cũng không nghĩ ra được rốt cuộc là ai đã cứu Đường Du Nhiên.
Trong lúc Bạch Tiên nhi đang chết lặng thì người phụ nữ trong chăn vừa bị dọa cho chết khiếp hét lên với Bạch Tiên Nhi và Khâu Thiếu Trạch: “Hai người các người là ai! Đột nhiên xông vào phòng chúng tôi định làm gì!”
Giám đốc Lý vừa chịu một cú đấm cũng lập tức từ trên giường trèo xuống, không nói lời nào căm phẫn nhào đến Khâu Thiếu Trạch đấm một quyền.
Vừa rồi Khâu Thiếu Trạch vẫn còn chết lặng chưa kịp phản ứng lại đã hứng chọn một đấm của ông ta.
Giám đốc Lý béo như vậy, lực đa͙σ đương nhiên cũng không ít, lực đa͙σ của nắm đấm vừa rồi thậm chí còn mạnh hơn cả cú đấm mà Khâu Thiếu Trạch đấm ông ta.
Đánh đến nỗi mắt thường có cũng có thể nhìn thấy nhanh vết bầm tím trên má của Khâu Thiếu Trạch.
Khuôn mặt giám đốc Lý lạnh lùng, hung ác nhìn Khâu Thiếu Trạch, không khách khí mà chửi hẳn vào mặt anh ta: “Khâu Thiếu Trạch cậu điên rồi sao! Có phải đầu cậu có vấn đề hay không? Đột nhiên dẫn người xông vào phòng tôi phá hỏng chuyện tốt của tôi thì đã đành, cậu còn đánh tôi là sao!”
Quan hệ xã hội ở Diệu Thành rộng như vậy, giám đốc Lý cũng đã gặp qua hai người Khâu Thiếu Trạch ở bữa tiệc.
“Ông đây vừa mới ký giấy vay tiền với công ty các cậu, cậu không đến cảm ơn tôi, còn dám đánh tôi! Tôi nói cho cậu biết Khâu Thiếu Trạch! Công ty các cậu sau này đừng nghĩ đến chuyện vay tiền ở ngân hàng của chúng tôi! Đơn vay ngân hàng vừa được ký kia sẽ lập tức bị vô hiệu! Đừng nghĩ đến chuyện công ty các cậu có thể vay được một xu nào của chúng tôi!”
Giám đốc Lý nói xong còn giơ nắm đấm lên định đánh Khâu Thiếu Trạch lần hai.
Khâu Thiếu Trạch vẫn đang chết lặng, không kịp tránh nên đã ăn trọn cú đấm thứ hai, cả người loạng choạng suýt chút nữa đã ngã xuống đất.
Bạch Tiên Nhi nhìn thấy Khâu Thiếu Trạch bị đánh như sợ hãi hét lên, vội vàng chạy về phía Khâu Thiếu Trạch, vừa định giơ tay ra dìu Khâu Thiếu Trạch thì không ngoài dự đoán Khâu Thiếu Trạch đến nhìn cũng không nhìn cô ta, mất kiên nhẫn mà trực tiếp đẩy mạnh Bạch Tiên Nhi ra.
Khâu Thiếu Trạch giơ tay lau vết máu trên khóe miệng, cố nhịn lửa giận trọng trong lòng bất đắc dĩ cười với giám đốc Lý: “Giám đốc Lý, xin lỗi, chỉ là hiểu lầm mà thôi! Là tôi đã nhận nhầm người, chuyện hôm nay đều là lỗi của tôi, hôm sau tôi nhất định sẽ đích thân xin lỗi giám đốc Lý!”