Giọng nói dịu dàng của Khâu Thiếu Trạch khiến Bạch Tiên Nhi bình tĩnh hơn một chút.
Bạch Tiên Nhi cố gắng đè ép sự ghen tức trong lòng mình, trên mặt miễn cưỡng nở nụ cười với Khâu Thiếu Trạch, gật gật đầu, vô cùng lưu luyến mà đưa tay ôm lấy cổ anh ta. Bạch Tiên Nhi dựa lên vai Khâu Thiếu Trạch, si mê dùng mặt cọ cọ lên ngực anh ta.
Cô ta thâm tình từ từ mở miệng nói: “Thiếu Trạch, không sao, em yêu anh, em không cần anh bù đắp gì cả, em chỉ cần anh là được rồi.”
Về những chuyện khác, Bạch Tiên Nhi sẽ tự mình nghĩ cách, cô ta nhất định phải sinh con cho Khâu Thiếu Trạch! Và cũng chỉ có một mình Bạch Tiên Nhi cô ta có thể sinh!
Nghĩ đến đây, trong mắt của Bạch Tiên Nhi loé qua một tia sáng âm u.
Đường Du Nhiên cách một bức tường không hề muốn nghe nội dung cuộc đối thoại buồn nôn của Bạch Tiên Nhi và Khâu Thiếu Trạch chút nào!
Cô đã lấy chăn che qua đầu rồi, nhưng hiệu quả cách âm của các phòng thật sự là tệ.
Mặc dù Đường Du Nhiên đã biết Khâu Thiếu Trạch là tên đàn ông cặn bã từ lâu rồi, nhưng cô lại không ngờ anh ta có thể cặn bã đến mức này!
Miệng nói yêu cô, đối xử tốt với cô, muốn bù đắp cho cô, nhưng không phải sau lưng lại vẫn ra sức lăn giường với Bạch Tiên Nhi sao?
Thật không biết Khâu Thiếu Trạch lấy đâu ra tự tin cho rằng Đường Du Nhiên cô sẽ bằng lòng sinh con cho anh ta!
Còn Bạch Tiên Nhi nữa, có thể nói cô ta kỳ lạ thật đấy. Khâu Thiếu Trạch đối xử với cô ta như vậy rồi, thế mà cô ta vẫn có thể im lặng tiếp tục ở bên cạnh anh ta, lại còn cam lòng làm người thứ ba trong bóng tối.
Hai người này đúng là trời sinh một cặp mà! Nếu không thể ở bên nhau thì thật là đáng tiếc!
Bạch Tiên Nhi rất thích ghi thù, ngày thứ hai sau khi hồi phục sức khoẻ, đến công ty đi làm, việc cô ta làm đầu tiên là dạy dỗ Hứa Lạp Lạp trong tối và ngoài sáng một trận, người đã đắc tội với cô ta ở đảo Bali,.
Hứa Lạp Lạp chỉ là quản lý của bộ phận nhân sự, không hề có thực quyền gì, cũng không có quan hệ gần gũi với Khâu Thiếu Trạch, nên không thể làm gì Bạch Tiên Nhi, chỉ có thể cắn răng nuốt cục tức này xuống.
Dạy dỗ Hứa Lạp Lạp xong, tâm trạng của Bạch Tiên Nhi tốt hơn một chút, đương nhiên, cô ta vẫn chưa quên con nhỏ Đường Du Nhiên kia!
Nếu không phải vì con nhỏ Đường Du Nhiên đó, quan hệ của cô ta và Khâu Thiếu Trạch cũng sẽ không đến bước này, và lúc ở đảo Bali, cô ta cũng sẽ không phải lấy tính mạng của mình ra uy hiếp Khâu Thiếu Trạch!
Đường Du Nhiên hại cô ta thảm như vậy, Bạch Tiên Nhi hạ quyết tâm sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô!
Bạch Tiên Nhi không hề ngốc, cô ta biết rõ bây giờ Khâu Thiếu Trạch đang rất thích Đường Du Nhiên. Vì vậy, nếu như cô ta tự mình ra tay, cho dù là dạy dỗ được Đường Du Nhiên, nhưng sau đó nếu bị Khâu Thiếu Trạch điều tra ra, sợ là anh ta sẽ chỉ càng thêm chán ghét cô ta mà thôi.
Vì vậy, cô ta không thể đối phó trực tiếp với Đường Du Nhiên như đối phí với Hứa Lạp Lạp được, cô ta phải tính kỹ hơn.
Cả buổi sáng, Bạch Tiên Nhi đều suy nghĩ xem làm sao để đối phó với Đường Du Nhiên, Không ngờ, đến buổi chiều, một cơ hội tốt đã tự mình đến.
Bạch Tiên Nhi là quản lý của bộ phận tài vụ. Bởi vì quan hệ thân mật giữa Bạch Tiên Nhi và Khâu Thiếu Trạch nên trước giờ anh ta đều rất tin tưởng cô ta, vì vậy các giao dịch tài chính này nọ đều do cô ta chịu trách nhiệm.
Thời gian trước, Khâu Thiếu Trạch vừa mới ký kết một dự án hợp tác lớn với Tập đoàn Thời Thị. Khâu Thiếu Trạch rất xem trọng dự án này, bây giờ công ty gần như bỏ hết tất cả vốn lưu động vào dự án hợp tác với Tập đoàn Thời Thị.
Nhưng công ty vẫn còn những dự án hợp tác khác, cũng cần một số tiền lớn để xoay chuyển, nhưng bây giờ trên sổ sách của công ty đã không còn vốn lưu động nữa.
Chỉ trong một buổi chiều hôm nay đã có mấy người phụ trách các dự án cầm tài liệu đến để đưa cho Bạch Tiên Nhi ký tên, tất cả đều là đến lấy tiền.
Bạch Tiên Nhi không còn cách nào khác, đành phải gọi điện thoại cho Khâu Thiếu Trạch.
Khâu Thiếu Trạch rất nhanh đã nghe điện thoại. Bạch Tiên Nhi nói với anh ta về tình hình tài chính của công ty, không kìm được sự lo lắng mà nói nhiều một câu: “Thiếu Trạch, sau khi anh nhận dự án hợp tác lớn như vậy của Tập đoàn Thời Thị, trong lòng em luôn thấy không yên ổn. Hơn nữa anh bỏ hết tất cả tiền vốn của công ty vào dự án này có phải là mạo hiểm quá rồi không?”
Khâu Thiếu Trạch nghe thấy lời Bạch Tiên Nhi nói, đột nhiên không vui nhíu mày. Bây giờ anh ta ôm tham vọng rất lớn đối với dự án hợp tác với Tập đoàn Thời Thị, làm gì nghe lọt tai những lời khiến anh ta không vui của Bạch Tiên Nhi chứ, giọng nói của anh ta không vui nói: “Thật là người phụ nữ tầm thường, em biết cái gì chứ! Tập đoàn Thời Thị là Tập đoàn lớn, con mắt đầu tư của Thời Ngọc ȶᏂασ lại càng chính xác, trước giờ chưa từng làm ăn lỗ vốn bao giờ. Đi theo anh ta, chúng ta chắc chắn chỉ có lợi không có hại! Đây là cơ hội mà anh không dễ gì mới đợi được, một khi dự án hợp tác này thành công, nói không chừng công ty chúng ta sẽ có thể bước lên một tầm cao mới!”
Bạch Tiên Nhi nghe thấy Khâu Thiếu Trạch nói cô ta như vậy, không nhịn được mà phản bác: “Nhưng nếu dự án hợp tác của Tập đoàn Thời Thị tốt như vậy, tại sao họ lại tìm đến công ty chúng ta chứ?”
“Công ty chúng ta không thể đem lại bất kỳ lợi ích gì cho Thời Thị, người thông minh như anh Thời làm sao có thể tự nhiên cho công ty chúng ta một cơ hội tốt như vậy chứ! Thiếu Trạch, hay là chúng ta suy nghĩ lại về dự án hợp tác với Tập đoàn Thời Thị…”
Bạch Tiên Nhi còn chưa nói xong thì đã bị Khâu Thiếu Trạch nghiêm giọng cắt ngang: “Đủ rồi! Bạch Tiên Nhi! Bây giờ em nghe cho rõ đây, anh không dễ gì mới đợi được dự án hợp tác với Tập đoàn Thời Thị! Mặc kệ đầu tư bao nhiêu tiền thì anh cũng không quan tâm!”
“Hoãn lại những dự án hợp tác khác, dự án hợp tác với Thời Thị phải đặt lên hàng đầu!”
“Còn vấn đề tiền vốn, anh sẽ chuyển hai mươi triệu tiền vốn vào tài khoản của công ty trước, em ứng phó những cái gấp trước. Còn những lỗ hổng khác thì em hãy đi làm thủ tục vay vốn từ ngân hàng tư nhân lần trước cho chúng ta vay.”
Bạch Tiên Nhi hiểu rõ một khi Khâu Thiếu Trạch đã quyết định thì sẽ rất cố chấp, không thể dễ dàng thay đổi ý định của anh ta được.
Bạch Tiên Nhi không còn cách nào với Khâu Thiếu Trạch, chỉ đành làm theo, bóp bóp ấn đường nói với Khâu Thiếu Trạch: “Được, em biết rồi Thiếu Trạch. Anh yên đi, chuyện vay vốn em sẽ xử lý.”
Cúp điện thoại, Bạch Tiên Nhi lấy điện thoại ra, mở danh bạ điện thoại, lúc nhìn thấy ba chữ “giám đốc Lý” phía trên một dòng số, Bạch Tiên Nhi đột nhiên cảm thấy đau đầu bóp bóp ấn đường.
Lần trước cô ta liên lạc với giám đốc Lý này đã là một năm trước, Lúc đó công ty có lỗ hổng tiền vốn, những ngân hàng tư nhân bình thường đều không đồng ý cho vay, cho dù có cho thì cũng không cho vay một số tiền lớn như vậy.
Bạch Tiên Nhi không còn cách nào khác, chỉ đành đi tìm giám đốc của ngân hàng tư nhân đó.
Cuối cùng tiền thì đã đến tay, nhưng cũng vì vậy mà Bạch Tiên Nhi đã phải trả một cái giá không nhỏ.
Giám đốc Lý tai to mặt lớn, có cái bụng bia và vẻ ngoài xấu xí này là một người vô cùng háo sắc!
Lần đầu gặp Bạch Tiên Nhi, tay ông ta đã đưa vào trong váy cô ta mà sờ mó.
Lúc đó, bởi vì một quyết định sai lầm của Khâu Thiếu Trạch mà công ty đã tổn thất một số tiền lớn!
Nếu như lúc đó Bạch Tiên Nhi không nhận được số tiền đó thì công ty sẽ phải đối mặt với việc phá sản.
Lúc đó, Bạch Tiên Nhi quả thật là không còn sự lựa chọn nào khác, vì giúp Khâu Thiếu Trạch vượt qua khó khăn mà cắn chặt răng làm một giao dịch với giám đốc Lý. Cuối cùng, kết quả là cô ta đi thuê phòng với ông ta, và ông ta đồng ý cho công ty vay một số tiền không nhỏ.
Đương nhiên là Khâu Thiếu Trạch không hề biết đến chuyện này. Lúc này, Bạch Tiên Nhi nghĩ đến tên giám đốc Lý háo sắc đó, trong lòng xoay chuyển, ánh mắt đột nhiên sáng lên. Trong nháy mắt, kế hoạch một công ba việc hiện lên trong đầu cô ta.