“Khâu Thiếu Trạch, anh còn có lương tâm không? Em ở bên cạnh anh suốt hai năm, em cứ như vậy sống với anh hai năm không danh không phận, cái gì cũng đều không cần cả!”
“Bây giờ anh yêu Đường Du Nhiên rồi, anh nói không cần em thì một cước đá em đi! Khâu Thiếu Trạch, anh thật sự quá tàn nhẫn!”
Khâu Thiếu Trạch nhìn bộ dạng không khoan nhượng của Bạch Tiên Nhi, lông mày nhíu lại nói: “Bạch Tiên Nhi, anh đã nói rồi anh sẽ bồi thường cho em.”
Lời của Khâu Thiếu Trạch vừa dứt, Bạch Tiên Nhi đã kích động vươn tay đoạt lấy thẻ ngân hàng trong tay Khâu Thiếu Trạch trực tiếp bẻ làm đôi không chút do dự ném vào thùng rác.
“Khâu Thiếu Trạch! Em không cần tiền! Anh biết rõ em căn bản không quan tâm đến tiền chút nào! Em chỉ cần anh thôi! Em yêu anh, không có anh em làm sao sống được chứ! Anh đừng chia tay với em được không!”
Bạch Tiên Nhi nói xong giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, vươn tay nắm chặt lấy cánh tay của Khâu Thiếu Trạch cầu xin: “Thiếu Trạch, lời anh nói đêm nay em xem như chưa từng nghe thấy, hai chúng ta quay về như trước được không anh?”
Thế nhưng Bạch Tiên Nhi không biết, đàn ông một khi đã hạ quyết tâm thì sẽ trở nên tàn nhẫn hơn bất cứ thứ gì!
Khâu Thiếu Trạch mặt không chút thay đổi đẩy Bạch Tiên Nhi đang nắm chặt tay mình ra, nhìn cô ta nói: “Tiên Nhi, anh đã quyết định rồi, chia tay chính là cái kết tốt đẹp nhất cho hai chúng ta.”
“Nếu em chê tiền còn ít thì bây giờ anh cho em thêm một trăm vạn nữa, tổng cộng là bốn trăm vạn.”
Bạch Tiên Nhi bị lời nói của Khâu Thiếu Trạch chọc cho toàn thân run rẩy! Bốn trăm vạn với một căn hộ thì đáng bao nhiêu tiền chứ?
Cô ta sẽ cho phép mình bị người ta vứt bỏ như lúc nhỏ sao?
“Khâu Thiếu Trạch! Em không cần tiền! Em chỉ cần anh thôi.” Bạch Tiên Nhi nghiến răng nén cơn giận ngút trời trong lòng mình xuống, nét mặt khổ sở nhìn Khâu Thiếu Trạch cầu xin: “Khâu Thiếu Trạch, anh thích Đường Du Nhiên cũng được, không ly hôn với cô ta cũng không sao, em sẽ không ép buộc anh nữa.”
“Anh chỉ cần để em bên cạnh anh là được rồi, miễn là thỉnh thoảng anh có thể nhớ tới em, em cũng thấy thỏa mãn rồi, đừng chia tay với em, Khâu Thiếu Trạch, xin anh đó, không có anh em không thể sống nổi.”
Đường Du Nhiên ở căn phòng bên cạnh bị lời nói của Bạch Tiên Nhi sợ cho ngây người!
Đường Du Nhiên không thể hiểu nổi trong đầu Bạch Tiên Nhi đang nghĩ cái gì nữa!
Cô ta vậy mà có thể nói ra những lời kinh tởm như vậy!
Bạch Tiên Nhi thực sự yêu Khâu Thiếu Trạch! Can tâm làm người tình bí mật không biết xấu hổ, thật sự là không còn gì để nói!
Khâu Thiếu Trạch nhìn bộ dạng đau khổ cầu xin của Bạch Tiên Nhi, trong lòng có chút dao động nhưng trong đầu lại hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Du Nhiên. Khâu Thiếu Trạch nhíu mày nhìn Bạch Tiên Nhi nói: “Tiên Nhi, như vậy đối với cả em và Du Nhiên đều không công bằng, hai người chúng ta vẫn là nên tách nhau ra thôi.”
Bạch Tiên Nhi không nghĩ tới lần này Khâu Thiếu Trạch lại cương quyết như vậy!
Cô ta đến cả tôn nghiêm cũng không cần, cứ như vậy đau khổ cầu xin anh ta, nhưng cuối cùng Khâu Thiếu Trạch vẫn lựa chọn Đường Du Nhiên.
Cơn phẫn nộ ngút trời của Bạch Tiên Nhi lập tức chìm xuống đáy cốc.
Khâu Thiếu Trạch nghĩ cứ như vậy mà dễ dàng vứt bỏ cô ta ư? Hừ! Nghĩ cũng đừng nghĩ!
Bạch Tiên Nhi bây giờ đã không còn gì nữa rồi, Khâu Thiếu Trạch chính là chỗ dựa duy nhất của cô ta!
Cô ta tuyệt đối sẽ không buông tay!
Khâu Thiếu Trạch là của cô ta! Vị trí bà Khâu này chỉ có thể là của Bạch Tiên Nhi cô!
Ánh mắt Bạch Tiên Nhi trầm xuống, toàn thân u ám, sắc mặt lạnh lùng, nhìn Khâu Thiếu Trạch nói từng câu từng chữ: “Khâu Thiếu Trạch, cho nên bây giờ anh nhất định phải chia tay với em đúng không?”
“Ừm, Bạch Tiên Nhi, em còn yêu cầu nào khác thì có thể đề cập.”
“Khâu Thiếu Trạch, vậy em cũng nói cho anh biết, em tuyệt đối không đồng ý chia tay đâu!”
Ngay khi giọng nói kiên quyết của Bạch Tiên Nhi cất lên, lông mày Khâu Thiếu Trạch nhíu lại, không để cho anh ta có cơ hội nói chuyện, giây tiếp theo, Bạch Tiên Nhi đột nhiên bổ nhào về bàn trà nhỏ bên cạnh.
Khâu Thiếu Trạch chưa kịp phản ứng, Bạch Tiên Nhi đã cầm lấy dao gọt hoa quả để trên bàn trà nhỏ, nhìn Khâu Thiếu Trạch không chút do dự trực tiếp cắt vào cổ tay cô ta.
Bạch Tiên Nhi thực sự quá tàn nhẫn với bản thân, một dao cắt xuống, trong tích tắc máu điên cuồng tuôn ra.
“Khâu Thiếu Trạch, trừ phi em chết, nếu không em tuyệt đối không đồng ý chia tay.”
Khâu Thiếu Trạch nhìn cổ tay đầy máu tươi của Bạch Tiên Nhi, nhất thời bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.
Anh ta chỉ muốn cùng Bạch Tiên Nhi chia tay cũng không muốn làm ầm ĩ đến nỗi xảy ra án mạng.
“Tiên Nhi! Em thả dao xuống trước đã! Anh nghe em, tất cả đều nghe theo em.” Khâu Thiếu Trạch thực sự bị Bạch Tiên Nhi điên cuồng như thế dọa đến.
Ngay sau đó chỉ nghe thấy một tiếng phịch nhỏ, con dao gọt hoa quả trong tay Bạch Tiên Nhi rơi xuống.
Bởi vì mất máu quá nhiều sắc mặt Bạch Tiên Nhi tái nhợt, trong nháy mắt toàn thân không chút sức lực nào ngã xuống.
Khâu Thiếu Trạch thấy thế vội vàng chạy lại ôm lấy Bạch Tiên Nhi, gấp đến nỗi trán đổ đầy mồ hôi: “Tiên Nhi, em đừng dọa anh! Anh lập tức mang em đến bệnh viện!”
Tiếng nói vừa dứt, Đường Du Nhiên ở bên này nghe thấy tiếng bước chân lộn xộn từ phòng bên cạnh.
Nghe được tiếng bước chân ở hành lang bên ngoài, Đường Du Nhiên lặng lẽ mở cửa, chỉ để lộ khe cửa nhỏ, nhìn thấy Khâu Thiếu Trạch đang hoảng sợ ôm lấy Bạch Tiên Nhi đang hôn mê vào lòng, sắc mặt tái nhợt, đang đi nhanh về phía thang máy.
Máu chảy khắp hành lang.
Đường Du Nhiên nhìn thấy vết máu chảy đầy trên mặt đất mà cảm thấy đau, không thể không bội phục Bạch Tiên Nhi, cô ta đối với bản thân mình đúng là quá tàn nhẫn.
Với tình hình của Bạch Tiên Nhi thì đoán chừng tối nay Khâu Thiếu Trạch sẽ rất bận rộn.
Đường Du Nhiên đang nghĩ ngợi thì một bàn tay to không thành thật ôm lấy eo cô.
Đường Du Nhiên đang muốn giãy ra thì Thời Ngọc ȶᏂασ ở sau lưng giữ cô lại và ôm chặt vào lòng.
“Đường Du Nhiên, tối nay ở lại đây đi, đêm nay Khâu Thiếu Trạch bận chuyện của Bạch Tiên Nhi không thể trở về được đâu.”
Đường Du Nhiên nghe thấy lời của Thời Ngọc ȶᏂασ không khỏi nhíu mày, nhếch khóe môi, đang muốn tìm lý do từ chối thì giây tiếp theo, môi mỏng của Thời Ngọc ȶᏂασ đã hung hăng hôn lên môi cô.
Nụ hôn của Thời Ngọc ȶᏂασ vừa mãnh liệt vừa tàn nhẫn, vô cùng bá đa͙σ, làm cho Đường Du Nhiên không thể tránh được chỉ có thể bị động tiếp nhận.
Thời Ngọc ȶᏂασ đối với cơ thể của Đường Du Nhiên đã sớm hiểu rõ như lòng bàn tay, dễ dàng trêu chọc những điểm mẫn cảm trên người cô.
Hai người làm từ trên sofa đến giường lớn rồi từ giường lớn đến phòng tắm.
Rõ ràng đêm nay Thời Ngọc ȶᏂασ dự định đòi lại đủ từ người cô, bồi thường cho mấy đêm trống vắng ngày trước.
Lúc này Đường Du Nhiên không thể không thừa nhận thân thể của cô và Thời Ngọc ȶᏂασ thực sự hòa hợp.
Sau khi màn ân ái kết thúc, toàn thân Đường Du Nhiên mềm nhũn, một chút sức lực cũng không có, miễn cưỡng quấn lấy cái khăn tắm thì đã bị Thời Ngọc ȶᏂασ ôm ra khỏi phòng tắm.