Người đến là An Lâm, cũng chẳng trách những người vừa rồi đứng ở cửa sảnh tiệc kinh ngạc đến mức thốt lên thành tiếng.
Nhưng các vị ở đây đều là những người có quyền có thế, sau khi nhất thời kinh ngạc thì mọi người đã trở lại bình thường, họ trò chuyện qua lại với người bên cạnh vô cùng sôi nổi.
Đối với những người bình thường, việc nhìn thấy đại minh tinh quả thật là chuyện rất đáng để ngạc nhiên, nhưng với đám người giàu sang có quyền có thế không thiếu tiền như họ mà nói, thậm chí không ít người còn bao nuôi cả đại minh tinh, vì vậy chuyện này cũng không có gì quá tò mò.
Ánh mắt của Đường Du Nhiên vẫn dừng lại trên người An Lâm vừa mới bước vào, hôm nay An Lâm đột nhiên xuất hiện ở đây đã khiến cô rất ngạc nhiên, nhưng điều khiến Đường Du Nhiên càng ngạc nhiên hơn chính là người đàn ông xa lạ có dáng người cao lớn đang đứng bên cạnh An Lâm.
An Lâm vẫn đang khoát lấy cánh tay của người đàn ông đó, bộ dạng của hai người trông rất thân mật.
Ánh mắt của Đường Du Nhiên không nhịn được vô thức liếc nhìn khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông xa lạ đó với vẻ tò mò.
Advertisement
Thoạt nhìn, theo bản năng Đường Du Nhiên sững sờ mười mấy giây, Đường Du Nhiên không thể giải thích được cảm giác kỳ lạ về khuôn mặt có chút quen thuộc của người đàn ông xa lạ đó…
Nhưng cô không nói ra được cảm giác kỳ lạ đó rốt cuộc xuất phát từ đâu…
Thời Ngọc ȶᏂασ bên cạnh cũng nhìn thấy An Lâm và người đàn ông xa lạ bên cạnh An Lâm, lông mày của Thời Ngọc ȶᏂασ khẽ cau lại, anh không ngờ rằng buổi bán đấu giá từ thiện lần này An Lâm cũng đến tham dự!
Hai người Thời Ngọc ȶᏂασ và Đường Du nhiên đều đang trầm ngâm, họ cũng không phát hiện ra Mẹ Thời đang đứng bên cạnh họ, khi nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông xa lạ đang đứng bên cạnh An Lâm, sắc mặt của Mẹ Thời hơi tái nhợt, đột nhiên trong mắt bà ấy lóe lên một tia kinh ngạc, theo bản năng những ngón tay đang cầm cái ly trong tay cũng siết chặt lại.
Trôi qua mấy chục giây, sắc mặt của mẹ Thời mới trở lại bình thường.
Advertisement
Mẹ Thời quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy khuôn mặt của con trai mình đã trầm xuống mấy phút rồi, ngay cả nụ cười trên khuôn mặt của Đường Du Nhiên cũng đã vụt tắt.
Mẹ Thời có chút bất lực, hạ thấp giọng nói với hai người: “Mẹ không mời An Lâm cũng đến đây, không ngờ rằng lần này con bé lại đến tham gia ở một nơi công chúng như vậy.”
Mẹ Thời biết việc An Lâm đã trở về nước rồi, nhưng bây giờ Thời Ngọc ȶᏂασ đã yêu người khác, Mẹ Thời cũng tự giác giữ khoảng cách với An Lâm, tránh bị một số người quan tâm lợi dụng chuyện này để rêu rao, thổi phồng.
Đoán chừng lần này An Lâm đi vào cùng người đàn ông xa lạ bên cạnh với tư cách là bạn gái.
Các khách nam nhận được thiệp mời đều có thể dẫn theo một người bạn gái đến dự tiệc.
Ba người bên này đều có suy nghĩ khác nhau, ở bên kia, An Lâm và Aker vừa đi vào sảnh tiệc cũng đã nhìn thấy ba người Thời Ngọc ȶᏂασ, Đường Du Nhiên và Mẹ Thời đang ăn mặc lộng lẫy đứng giữa đám đông.
Khi An Lâm nhìn thấy Đường Du Nhiên đang khoát lấy cánh tay Thời Ngọc ȶᏂασ, hai người họ nói chuyện vô cùng thân thiết và đứng bên cạnh Mẹ Thời, đồng tử của cô ta co rút lại, một tia oán hận sâu sắc nhanh chóng lướt qua đáy mắt cô ta.
Năm ngón tay bấu chặt vào chiếc túi xách tay đẹp đẽ.
Này, xem ra Thời Ngọc ȶᏂασ thật sự rất yêu Đường Du Nhiên này rồi, thời gian mới được bao lâu chứ, vậy mà đã gấp rút dẫn Đường Du Nhiên đến gặp phụ huynh rồi!
Hơn nữa, xem ra Mẹ Thời cũng rất thích Đường Du Nhiên đấy!
Đường Du Nhiên chết tiệt này thật sự là có chút thủ đoạn đấy! Khiến hai mẹ con Thời Ngọc ȶᏂασ đều mê muội đến mức đầu óc rối mù!
Hôm nay An Lâm vốn dĩ có cảnh quay ở đoàn làm phim, nhưng Aker đã gọi điện thoại cho cô ta, nói rằng muốn cô ta cùng mình tham gia buổi đấu giá từ thiện, đây cũng là lần đầu tiên Aker lộ diện trong cộng đồng giới kinh doanh Diệu Thành.
An Lâm vốn dĩ không vui lòng, cô ta cắn chặt răng, trong lòng vô cùng căm hận, nhưng giọng nói trời sinh đầy u ám của Aker lập tức vang lên bên tai: “Đi thôi, chúng ta đi gặp lại bạn cũ của cô.”
Ngay khi giọng nói của Aker vừa dứt thì anh ta lập tức đi về phía của Đường Du Nhiên và Thời Ngọc ȶᏂασ.
Chỉ mười mấy bước chân ngắn ngủi, chưa đầy hai phút, Aker đã đi đến trước mặt ba người Thời Ngọc ȶᏂασ.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của An Lâm nở một nụ cười không chê vào đâu được, đôi mắt biết cười của cô ta nhìn lướt qua ba người Thời Ngọc ȶᏂασ, Đường Du Nhiên và Mẹ Thời, lúc này cô ta mới nói với Mẹ Thời: “Bác gái.”
Mẹ Thời khẽ gật đầu với An Lâm, còn chưa kịp lên tiếng thì lại nghe thấy giọng nói của An Lâm vang lên: “Bác gái, mấy ngày trước cháu bận nhiều việc quá, vì vậy chưa kịp đích thân đến thăm hỏi bác.”
“Không sao đâu, chờ hôm khác cháu có thời gian rồi đến thăm bác cũng được thôi.” Cho dù thế nào đi chăng nữa, người ta đã mỉm cười với mình rồi thì mình cũng không thể thờ ơ hời hợt được, suy cho cùng An Lâm cũng là người mà Mẹ Thời trông coi từ nhỏ đến lớn, Mẹ Thời cũng không nhẫn tâm quá thờ ơ với An Lâm, vì vậy bà ấy mỉm cười nhìn An Lâm và nói: “Dạo này cháu vẫn khỏe chứ? Trở về nước đã thấy quen chưa?”
“Tất cả đều khá tốt, bác gái không cần lo lắng cho cháu đâu ạ.”
Mẹ Thời nghe thấy An Lâm nói như vậy, bà ấy mỉm cười gật đầu, ánh mắt lập tức dừng lại ở người đàn ông xa lạ đang đứng bên cạnh An Lâm, lúc này Mẹ Thời nói với An Lâm: “An Lâm, vị này là ai vậy? Hình như bác chưa gặp qua.”
Lần này không đợi An Lâm lên tiếng, Aker bên cạnh An Lâm đã cong môi cười như không cười với Mẹ Thời, đưa tay phải trắng bệch có chút khác thường đến trước mặt Mẹ Thời, giọng nói trời sinh đầy u ám chậm rãi vang lên: “Xin chào phu nhân Thời, theo lý mà nói thì trước đây chúng ta đã gặp nhau một lần rồi, nhưng thời gian qua quá lâu, phu nhân Thời bận nhiều việc nên hẳn là bà đã quên rồi.”
Khi Mẹ Thời nghe thấy giọng nói khiến người khác có chút không thoải mái của Aker, lông mày nhất thời không nhịn được đã nhíu lại, nhìn thấy nụ cười đầy ẩn ý trên khóe môi của Aker, thêm khuôn mặt quen thuộc mà không thể giải thích được đó của Aker, với những lời không sao nói rõ được mà Aker vừa nói, trong lòng Mẹ Thời không thể không hồi hộp, đột nhiên dâng lên một linh cảm không quá tốt.
Theo bản năng bà ấy hé môi, định lên tiếng, nhưng không ngờ Aker lại đột ngột cắt ngang lời mà Mẹ Thời còn chưa kịp nói, anh ta lập tức nhìn Mẹ Thời cười như không cười rồi nói tiếp: “Thật xin lỗi, phu nhân Thời, tôi quên tự giới thiệu với bà, tôi tên Aker.”
Mặc dù sự nghi ngờ trong lòng Mẹ Thời đối với Aker càng ngày càng sâu đậm, nhưng ngoài mặt bà ấy chỉ sững sờ vài giây rồi nhanh chóng hoàn hồn trở lại, không để lộ ra một chút khác thường nào, bà ấy nắm lấy tay Aker và mỉm cười: “Hóa ra là cậu Aker, nhà giàu mới nổi của Diệu Thành trở về nước, vô cùng cảm ơn cậu Aker có thể đến tham dự buổi đấu giá từ thiện lần này.”
Vừa nói ra tên thì Mẹ Thời nhớ ra ngay, không ngờ rằng tướng mạo của anh ta hoàn toàn là người Trung Quốc vậy mà lại có một cái tên của người nước ngoài.
Ánh mắt của Mẹ Thời dán chặt vào khuôn mặt của Aker với vẻ ung dung thản nhiên, càng nhìn thì trong lòng bà ấy càng kinh hãi, lông mày của Mẹ Thời nhất thời cau lại sâu hơn một chút, bà ấy nhìn Aker không nhịn được và hỏi theo bản năng: “Cậu Aker, mạo muội hỏi cậu một câu, nhìn cậu giống như người Trung Quốc, vậy tại sao lại lấy tên của người nước ngoài vậy?”
Ngay khi giọng nói của Mẹ Thời vừa dứt, nụ cười có chút kỳ quái trên khóe môi Aker bỗng trở nên sâu hơn, im lặng gần một phút, bầu không khí đột nhiên trở nên khó xử.
Ngay khi Mẹ Thời nghĩ rằng Aker sẽ không trả lời câu hỏi này, giọng nói trời sinh đầy u ám đó đột ngột vang lên và chậm rãi nói: “Phu nhân Thời, rất nhiều người đã hỏi tôi câu hỏi này rồi.”
“Nếu phu nhân Thời đã tò mò, vậy đương nhiên tôi nên biết gì nói nấy, nói thì sẽ nói hết rồi.”
“Phu nhân Thời quả thực nói không sai, tôi là người Trung Quốc, nhưng khi tôi lên bảy tuổi, tôi và mẹ tôi đã bị cha của tôi bỏ rơi.”
“Vì một lần chịu cú sốc ấy, tính tình của mẹ tôi thay đổi hẳn, một người mẹ vốn rất yêu thương tôi, đột nhiên trở nên nghiện rượu, một khi uống rượu say thì động một tí lại đánh đập, mắng chửi tôi, sau đó bà ấy lại còn nghiện ma túy, mỗi ngày cả người đều mơ mơ màng màng, chưa được hai năm, bà ấy đã chết vì hít ma túy quá liều.”
“Còn tôi, sau đó cũng bị đưa vào trong cô nhi viện, cuối cùng được một cặp vợ chồng người Mỹ nhận nuôi và đi sang Mỹ.”
Mặc dù Aker nói những lời này rất nhanh, nhưng anh ta lại nói nhấn rõ từng chữ nên từng câu từng từ đều truyền đến tai Mẹ Thời, Thời Ngọc ȶᏂασ, Đường Du Nhiên và An Lâm hết sức rõ ràng.
An Lâm đã sớm bảo Lâm Hiểu Hiểu sắp xếp cho thám tử tư điều tra Aker, sáng sớm hôm qua, thám tử tư của cô ta cũng đã gửi cho cô ta tài liệu về thân thế của Aker.
Vì vậy khi cô ta nghe thấy những lời Aker nói, trong lòng An Lâm cũng không ngạc nhiên lắm, hơn nữa An Lâm biết rằng những lời mà Aker vừa nói đã che giấu đi rất nhiều chuyện.
Những gì mà Aker thật sự đã trải qua còn thê thảm hơn những lời mà Aker vừa mới nói.
Theo tài liệu thám tử c ung cấp cho thấy, sau khi mẹ của Aker đã chịu cú sốc bởi việc bị người đàn ông mình yêu thương nhất bỏ rơi, tinh thần bà ấy trở nên rất khác thường, có khuynh hướng bạo lực rất rõ ràng.
Những người hàng xóm trước đây ở cùng một nơi với hai mẹ con họ đều nhìn thấy vào ban ngày mẹ của Aker thường xuyên đánh đập Aker, mỗi lần Aker xuất hiện thì trên người anh ta đều là vết thương.
Điều đáng ghét hơn là mẹ của Aker không những không cho Aker đi học, mà ngay cả cơm cũng không cho Aker ăn.
Ban ngày sau khi lấy Aker ra trút giận, bà ấy căn bản không quan tâm đến sống chết của Aker, khi trời tối thì bà ấy lấy tiền đi đến quán bar uống rượu say khướt, mỗi lần đều uống bán sống bán chết đến buổi sáng hôm sau mới quay về, ngủ đến chiều thức dậy rồi bắt đầu lấy Aker ra trút giận.
Dường như mẹ của Aker đã chuyển hết tất cả sự thù hận với người đàn ông đã bỏ rơi hai mẹ con họ sang người Aker.
Aker có thể sống ngoài việc dựa vào cái mạng lớn của mình ra thì toàn bộ đều dựa vào lòng đồng cảm khi có khi không của những người hàng xóm xung quanh, những người hàng xóm đó có khi sẽ cho Aker một bát cơm thừa, có khi sẽ lấy cho Aker vài cái bánh bao màn thầu, nhưng mặc dù như vậy, phần lớn thời gian Aker chịu đói vẫn nhiều hơn, vì vậy khi Aker bảy tám tuổi, lúc đó anh ta gầy như khỉ, mặt mày vô cùng xanh xao.
Sau đó, tình hình của Aker càng trở nên tệ hơn, mẹ của Aker ở quán bar đã quen với một tên côn đồ trộm cắp chơi bời lêu lỏng.
Tên côn đồ đó thấy mẹ của Aker rất có tiền, tinh thần lại có chút không bình thường, rất dễ dàng lừa gạt, ngày thứ hai sau khi quen nhau, tên côn đồ đó đã chuyển thẳng vào nhà Aker, ăn cơm của mẹ Aker, dùng tiền của mẹ Aker.