Cẩm Dao

Chương 31: Thi vòng ba

Trước Sau

break

Vòng thi thứ ba là làm văn.

Chu Vu đang định ra đề thì nghe Ngụy Ngọc nói: "Ta có một thỉnh cầu, mong Chu tế tửu chấp thuận."

"Nói thử xem."

Chu Vu liếc nhìn Thái tử rồi mới nói.

"Cảnh đại công tử từng theo học ở Quốc Tử Giám, coi như là học trò của Chu tế tửu. Ta tuy biết Chu tế tửu xưa nay công bằng chính trực, nhưng vẫn hy vọng bài văn vòng này không cần ký tên, như vậy dù có thua cũng khiến ta tâm phục khẩu phục." Ngụy Ngọc nói.

"Nhưng Chu tế tửu hẳn là rất quen thuộc với bút tích của Cảnh đại công tử, cho nên ta thỉnh cầu vòng này do thư đồng của mỗi người chép lại." Ngụy Ngọc lại nói.

Điều kiện này không quá đáng, hơn nữa đối với Chu Vu lại rất có lợi.

Cho dù cuối cùng ông ta phán ai thắng, cũng sẽ không đắc tội với ai.

Chu Vu không có ý kiến phản đối, sau khi xin ý kiến Thái tử liền đồng ý: "Được."

Đúng lúc này, Kiều Yến Lâm đột nhiên lên tiếng: "Tế tửu đại nhân, không biết ngài ra đề tài gì?"

Kiều Yến Lâm cũng từng là học trò của Quốc Tử Giám, chỉ là xưa nay hắn không hứng thú với văn học. Nếu nói Cảnh Thời Khanh là niềm tự hào của Quốc Tử Giám, thì Kiều Yến Lâm có thể nói là một con sâu làm rầu nồi canh của Quốc Tử Giám.

Cũng chính vì vậy, khiến Chu Vu trong số hàng ngàn học trò lại có ấn tượng rất sâu sắc với hắn.

Chu Vu liếc hắn một cái, nói: "Kiều công tử có đề nghị gì hay sao?"

Kiều Yến Lâm phe phẩy chiếc quạt giấy, vẻ cà lơ phất phơ nói: "Hay thì không dám nhận, nhưng đề nghị thì có một."

"Hôm nay là lễ cập kê của Chử Ngũ cô nương, trận thi đấu này của Cảnh đại công tử và Ngụy thế tử cũng liên quan đến Chử Ngũ cô nương, chi bằng ra đề là 'Kiều Nga', cũng coi như hợp thời hợp cảnh."

Lời vừa dứt, xung quanh vang lên một tràng bàn tán.

"Nói như vậy, đề tài này quả thực không tệ."

"Đúng vậy, nếu đã là vì Ngũ cô nương, đề tài này không thể thích hợp hơn."

"Nghe Kiều công tử nói vậy, ta cũng có một đề nghị, chi bằng vòng cuối cùng này do Tế tửu đại nhân và Chử Ngũ cô nương cùng nhau chấm điểm." Một vị công tử khác cũng hùa theo.

"Ê, không tệ không tệ, đề nghị này rất hay."

"Đúng vậy, vốn dĩ đã liên quan đến Ngũ cô nương, chi bằng cứ làm như vậy."

"Nhưng... nếu thật sự như vậy, Tế tửu đại nhân và Ngũ cô nương chọn những bài văn khác nhau, chẳng phải là hòa sao."

"Cũng đúng, ê, vậy thì thêm một người nữa là được, lấy đa số thắng thiểu số, như vậy thì dù thế nào cũng không thể hòa được."

Chu Vu thấy đám công tử trẻ tuổi ở dưới hứng khởi bàn luận, không khỏi nhìn về phía Thái tử: "Thái tử điện hạ, ngài thấy sao?"

Tiêu Hoài Thần liếc nhìn những vị con cháu thế gia vừa lên tiếng, im lặng một lát rồi thản nhiên nói: "Nếu các vị đều hứng thú như vậy, vậy thì cứ làm thế đi."

"Vâng."

Vị trí cuối cùng đương nhiên thuộc về Thái tử.

Nhang đã đốt, vòng thi thứ ba chính thức bắt đầu.

Vì là chép thay, lần này khoảng cách giữa hai người phải xa hơn một chút.

Nhưng Cảnh Thời Khanh vẫn tự mình cầm bút, đợi viết xong mới cho tùy tùng chép lại một lần.

Ngụy Ngọc thì ôm đầu, khuỷu tay chống lên bàn, bản thân chỉ phụ trách nói, thư đồng ở bên cạnh thì hăng hái viết.

Vì khoảng cách xa, mọi người chỉ có thể nhìn thấy đại khái, chứ không thể nghe rõ Ngụy Ngọc rốt cuộc đã nói những gì.

Thời gian rất nhanh đã đến.

Cả hai bên đều đã buông bút.

"Để ta thu, để ta thu." Chu Vu đang định cho người đi thu bài thì thấy Chử Dung đột nhiên xông ra, chạy như một cơn gió về phía hai người.

Tuy hắn tuy không hiểu, nhưng hắn có những suy tính riêng của mình.

Người khác không phân biệt được bài văn của ai, nhưng người thu bài thì lại rõ, để đề phòng bất trắc, việc này vẫn là hắn làm thì thích hợp nhất.

Sau khi Chử Dung thu xong hai bài văn, còn quay lưng lại với mọi người, nhanh tay nhanh chân xáo trộn thứ tự, lúc này mới giao bài văn cho Chu Vu.

Chu Vu tiện tay đánh số thứ tự cho hai bài văn, rồi đưa cho Thái tử.

Lúc Tiêu Hoài Thần nhận lấy, ánh mắt cố ý vô tình lướt qua thị vệ bên cạnh, rồi lại giả vờ nghiêm túc đọc qua một lần, sau đó nhận lấy bút chu sa và giấy trắng do thái giám thân cận đưa tới, viết số thứ tự rồi úp ngược tờ giấy trắng lại vào khay.

Đến lượt Chu Vu, sau khi đọc xong hai bài văn, vẻ mặt ông ta cứng lại một cách gần như không thể nhận ra.

Cuối cùng, sau nhiều lần do dự mới hạ bút.

"Xem ra Ngụy thế tử cũng có chút bản lĩnh đấy, lại khiến Chu tế tửu phải khó xử như vậy."

"Đúng vậy, chỉ khi trình độ hai bài văn tương đương nhau mới khó lựa chọn."

"Nói không chừng, hôm nay thật sự để Ngụy thế tử thắng rồi cũng nên."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc