Cạm Bẫy Tình Yêu

Chương 10: Thầy hãy dạy em… (H)

Trước Sau

break

Lục Thời Duyên duỗi tay ôm Trình Triệt ngồi lên đùi mình, tay kia thì cầm lấy giấy và bút. “ Em nghe cho rõ, anh chỉ nói một lần thôi.”

Trình Triệt ngồi trong lòng anh, lưng dựa vào ngực anh, nhìn bàn tay mảnh khảnh đang cầm bút viết viết vẽ vẽ trên giấy, trong khoang mũi cô tràn ngập mùi xà phòng thanh mát trên người anh, sao mà nghe tiếp thứ gì được nữa. Vì vậy, khi Lục Thời Duyên hỏi cô: "Hiểu chưa?", cô cứ lắc đầu một hồi lâu, quay đầu lại nhìn vào khuôn mặt anh “Không hiểu.”

Lục Thời Duyên bị ánh mắt giả vờ ngây thơ vô tội đó của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ, một tay anh ôm lấy eo cô rồi từ từ di chuyển chậm rãi xuống, qua làn váy hai tay anh đặt bên hông cô đang bóp chặt du͙© vọиɠ cháy bỏng của anh. Trái tim sáng sớm bị cô khiêu khích ngứa ngáy, dòng điện ngầm trong lòng đã kìm chế cả ngày nay rồi. Lúc này, hương thơm ngào ngạt ấm áp đã tràn ngập trong lòng, chẳng có lý do gì để đè nén thêm nữa.

“Vậy anh chỉ có thể làm mẫu cho em thôi.” Giọng nói được hạ thấp truyền đến tai cô, bàn tay nóng ran của anh từ từ thăm dò vào váy cô, vuốt ve từng vòng từng vòng ở bắp đùi. Trình Triệt bị kĩ thuật lão luyện tình trường của anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến toàn thân rực lửa, cô vốn đang ngồi trên đùi anh chẳng thể làm được gì, chân còn chạm không tới mặt đất, chỉ có thể mặc anh tùy ý vuốt ve.

Bàn tay Lục Thời Duyên đặt trên mông cô xoa nắn chậm rãi, cách lớp vải qυầи ɭóŧ mỏng manh vuốt ve phần thịt non nớt mẫn cảm và mọng nước ở giữa. Anh còn chuẩn xác sờ đến vị trí cái huyệt nhỏ sau lớp qυầи ɭóŧ ấy, phủ tay lên, cảm giác được sự ướt át ẩn trong đó. Anh kéo qυầи ɭóŧ qua một bên lộ ra một khe hở nhỏ, quả nhiên đúng như mong đợi, mật dịch ấm nóng đã chảy ra từ huyệt hoa. Cái khe hở mềm mại khít chặt đó đã ướt đẫm.

Thanh âm của Trình Triệt đã có phần mê loạn “Ưm...thầy dạy em...”

“Em ướt quá.” Như nghe thấy giọng nói vừa thuần khiết vừa đầy du͙© vọиɠ của cô ấy khi rêи ɾỉ trên giường, Lục Thời Duyên bây giờ chẳng còn muốn làm màn dạo đầu, chỉ muốn nhanh chóng tiến thẳng vào trong. Anh cởi quần của mình ra, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ căng cứng thẳng đứng kia, tách chân Trình Triệt ra, chống đỡ cô từ từ đi xuống.

“Ưm...ưm...a” Trình Triệt gắt gao cắn môi, , anh khóa chặt cánh tay cô để cô không thể trốn tránh.

Đi sâu vào phía dưới, vật cứng to lớn xâm nhập vào khiến Trình Triệt chịu không nổi bắt đầu thở dốc, bàn tay nắm chặt mặt bàn lạnh ngắt, vách tường non nớt  mẫn cảm chặt chẽ được lấp đầy, đau đớn tràn đầy kɧoáı ©ảʍ.

“Ưm, anh Lục...nó lớn quá...” Trình Triệt nhỏ giọng rêи ɾỉ, hoa huyệt khít chặt bao quấn lấy anh, giống như có vô số cái miệng nhỏ hút chặt lấy vật cứng đó của anh vậy.

Mặc dù thời gian màn dạo đầu không nhiều, nhưng cơ thể cô rất nhanh đã tiếp nhận được tốc độ của anh, một sự kết hợp vừa vặn đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Trình Triệt uốn éo eo theo nhịp điệu của anh, anh tiến vào rồi ngồi xuống, sau đó rút ra rồi phối hợp nâng hông lên, Lục Thời Duyên kéo gấu áo của cô ra khỏi chiếc váy xếp li, bàn tay to lớn luồn vào, tay cởi cúc áo ngực, nắm lấy vòng một tròn trịa. Trình Triệt thấy áo sơ mi trước ngực nhô cao, tay Lục Thời Duyên di chuyển xuống bên dưới. Cô đỏ mặt xấu hổ định gỡ tay anh ra, nhưng lại bị Lục Thời Duyên đã nắm lấy cổ tay cô, xoay ngược tay cô ấn trở lại bầu ngực căng tròn.

Anh năm lấy tay cô, vuốt ve khuôn ngực của cô.

“Có d-cup* sao?” Lục Thời Duyên thấy cô thẹn thùng, ác ý trêu đùa.

* CUP D: độ lớn của ngực bắt đầu được coi là "ngực khủng"

Hạ thân Trình Triệt cố ý hung hăng một chút, Lục Thời Duyên bị kẹp chặt đến tê cứng, thở ra luồng khí lạnh. Anh chậm rãi vén váy Trình Triệt lên.

“Xem em kìa, bị anh chơi như thế nào”

Trình triệt cúi đầu như bị mê hoặc, môi dưới đầy đặn bị tách ra nhiều lần, mềm nhũn ra, dịch hoa đã thấm ướt những sợi lông mềm mại, cánh hồng non giữa ŧıểυ huyệt ẩn dưới lớp lông tơ bị mở ra đến tròn trịa, nuốt chửng lấy vật cứng to lớn, hút lấy rồi co rút, tiết ra dịch yêu lấp lánh. Lục Thời Duyên vươn tay nhéo vào âm vật của nàng, bóp thật mạnh, kɧoáı ©ảʍ bén nhọn lan từ giữa chân đến tứ chi, anh không ngừng nhào nặn nụ hồng non nớt, chỉ có thể khiến nàng thét lên, cao trào từ từ đạt đến cực điểm.

Trình triệt đứng trước hành động làm càn không thể phản kháng, những thanh âm rêи ɾỉ hòa cùng tiếng thở dốc đứt đoạn “Không được, không được, anh Lục, em không muốn làm nữa.”

Đỉnh nhọn của Lục Thời Duyên khiến cô không chịu nổi, hạ thân không bị khống chế, không ngừng trào ra mật dịch đã chảy xuôi xuống dưới thấm ướt quần áo của anh.

“Thả lỏng.” Giọng nói bức bách truyền đến, Trình Triệt khóc lóc cầu xin anh “Đừng mà, em thật sự không muốn.”

“Thả lỏng sẽ khiến em thoải mái.” Lục Thời duyên chẳng chút lưu tình nào, cử động phần eo, cứ đâm vào một lần rồi hai lần, mỗi lúc sâu hơn.

“Sâu quá...aaa..! Ô..ô sẽ hỏng mất...”

Hai mắt Trình Triệt hoàn toàn mất tiêu điểm, không thể phân biệt ánh sáng và bóng tối. Từng đợt từng đợt kɧoáı ©ảʍ cao trào kéo đến, dồn dập với tốc độ kinh người. Trình triệt không biết rằng hóa ra làʍ t̠ìиɦ lại là chuyện hủy thiên diệt địa gây nghiện như thế này.

Bể dục chìm nổi, cô là một chiếc thuyền nhỏ bé, chỉ có thể phiêu lưu cùng anh.

“Còn nói không muốn, cái môi dưới của em cắn anh khít chặt hơn bất kì ai.” Lục Thời Duyên hạ giọng trêu chọc bên tai cô, “Tự xoa nắn ngực mình cho anh xem.”

Cơ thể Trình Triệt mềm nhũn ngồi không vững, phải dựa vào lòng Lục Thời Duyên, hạ thân mở rộng, mặc anh công kích mạnh mẽ “anh Lục.” Cô vô thức nũng nịu mà nói “Anh muốn ăn không?”

Nếu như cô biết Lục Thời duyên lúc này đang rất gắng sức khắc chế, cô sẽ không dám nói mấy lời như thế này.

Lục Thời Duyên ôm cô vào lòng, hạ thân hai người tạm thời tách ra, mật dịch ấm nóng chảy xuống. Không đợi Trình Triệt phản ứng, Anh xoay người cô lại, mặt đối mặt.

Tiếp theo sau đó tiến vào càng sâu hơn. Trình Triệt khe khẽ rên rĩ, “Thoải mái quá...” Nhìn thấy hai bầu ngực mình bị anh ngậm lấy, liếʍ láp, hai nhũ hoa non nớt bị lôi kéo biến dạng, nhô cao chót vót, trên đỉnh hoa trơn bóng óng ánh nước.

Trình triệt giơ tay ôm lấy cổ anh “anh Lục, anh ôm em đi, ôm em đi mà...”

Lục Thời Duyên vươn tay ôm trọn lấy cô, kéo cô sát lại, sự dịu dàng đó khiến cô hoàn toàn mê đắm.

Tốc độ của Lục Thời Duyên chậm rãi hơn, một chút một chút thả lỏng mà kiên định. Trình Triệt cảm thấy tiết tấu như thế này rất thoải mái, mỗi lần anh đi vào cô lại rên lên mổ tiếng, hai bầu ngực theo đó mà chuyển động nhịp nhàng theo động tác của anh.

“Thích như thế này sao?”Lục Thời Duyên thấy cô khóc, động tác dịu dàng hơn một chút, chầm chậm đi vào, tiến thẳng vào nơi sâu nhất, xoay người cô lại.

Ánh mắt Trình Triệt mê ly, nói không nên lời, thế nhưng sự nhẫn nại của người nằm dưới thân có hạn, chỉ nhẹ nhàng đc một lúc, động tác sau đó mỗi lúc một mạnh, mỗi lúc một sâu, mỗi một lần tiến vào phải chạm đến cái đỉnh sâu nhất trong huyệt hoa của cô mới thôi.

Trình Triệt đã mềm nhũn như bùn, huyệt hoa biến thành một mảnh ẩm ướt. Da thịt hồng hào trải qua một màn vận động kịch liệt , đã biến thành sưng tấy đỏ thẫm. Nhớ tới lời anh nói lúc trước, Trình Triệt liền co chặt hạ thân, hy vọng anh có thể mau chóng xong việc.

Lục Thời Duyên hơi thở trầm đục thô nặng đứt đoạn, rút ra vật cứng ướt đẫm, hung hăng xoa bờ mông cô rồi bắn ra.

 

 

 

break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc