Cạm Bẫy Ngọt Ngào

Chương 8

Trước Sau

break

Lâm Sương cố gắng bình tĩnh lại, đưa cho cậu ấy một tập khăn giấy.

"Cảm ơn." Giọng nam lạnh lùng vang lên.

Lâm Sương lặng lẽ siết chặt hai chân.

Đến trung tâm thành phố, mưa đã tạnh. Lâm Sương chỉ nhờ Trình Hoài Nhất đưa đến ga tàu điện ngầm gần nhà nhất, rồi cô đi bộ về.

Hứa Thuật đã ở nhà, có lẽ anh ta cũng vừa về đến, cà vạt trên chiếc áo sơ mi đen vẫn chưa tháo, thắt ngay ngắn chỉnh tề, giống hệt như con người anh a vậy, thư sinh và nho nhã. Trở về không gian quen thuộc, nhìn thấy người bạn đời đã ở bên mình 5 năm, trái tim trống rỗng suốt dọc đường chợt rơi xuống đất.

Cô không kìm được, tiến lại ôm lấy anh, "Hứa Thuật."

Hiếm khi Lâm Sương bộc lộ cảm xúc ra ngoài đến vậy. Hứa Thuật có chút ngạc nhiên, nghĩ cô bị oan ức trong công việc, anh nhẹ nhàng nói: "Vợ ơi?"

Cô không đáp, vùi đầu vào lòng bạn trai, cảm nhận nhịp tim trầm ổn, mạnh mẽ cùng hơi thở quen thuộc, vững chãi ấy, sống mũi cô bỗng dưng cay xè.

"Sao vậy vợ, công việc áp lực quá à?"

Lâm Sương lắc đầu, ngẩng lên nhón chân hôn lên môi bạn trai: "… Hứa Thuật, em muốn anh."

Hai người đã lâu không gần gũi, trong khoảnh khắc, lửa gần rơm bùng cháy.

Hứa Thuật đẩy Lâm Sương vào cánh cửa, giữ lấy vòng eo thon gầy của cô, cúi đầu hôn cô. Chiếc váy liền thân nhanh chóng bị anh tuột xuống ngang hông, để lộ bầu ngực căng tròn, run rẩy. Hứa Thuật lập tức đỏ mắt, vùi vào ngực cô mà mυ"ŧ mạnh, phát ra tiếng nước "tí tách".

Lâm Sương thoải mái rên nhẹ, một tay người đàn ông thuận thế luồn vào váy cô, ba, bốn cái đã tuột được qυầи ɭóŧ. Ngay lập tức, anh chạm phải một mảng ẩm ướt, lạnh lẽo, hơi thở nóng bỏng phả vào tai Lâm Sương: "Bảo bối, chủ động thế này, ướt từ khi nào vậy?"

Lâm Sương toàn thân run rẩy, sợ anh truy hỏi: "Ông xã… nhanh lên… em muốn anh."

Người đàn ông cũng vội vã, không nói thêm lời nào, một tay kéo khóa quần xuống. Đúng lúc này, một tiếng chuông điện thoại chợt vang lên.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc