Lâm Hữu Bình im lặng quay trở lại phòng ngủ, đóng cửa lại và dựa vào cửa như một quả bóng bị xì hơi.
Mới từ thư phòng quay trở về phòng ngủ chỉ mới qua hai phút, phía sau lưng đã đổ một tầng mồ hôi lạnh, cánh tay buông thõng bên hông nổi đầy gân xanh, các đốt tay thon dài cuộc chặt lại thành nắm đấm.
Anh vẫn không hiểu, tại sao cha và em gái lại làm ra chuyện như vậy!
Cho dù hai người không có quan hệ huyết thống thì làm sao mối quan hệ cha con bao nhiêu năm lại dễ dàng trở nên biến chất như vậy , chưa kể khoảng cách tuổi tác giữa họ.
Tại sao…rốt cuộc từ lúc nào mà em gái bắt đầu đối với ba ba phát sinh ra loại tình cảm này?
Tại sao lại chọn ba ba mà không chọn anh?
Đối với cô em gái sinh cùng ngày với mình, trong cuộc sống hàng ngày Lẫm Hữu Bình vẫn luôn rất yêu thương cô, nỗ lực tạo cho cô một hơi ấm gia đình, dành cho một tình yêu gia đình, cho dù cô không có trong mình dòng máu nhà họ Lâm.
Không lẽ cô ấy thực sự một chút cũng không cảm nhận được tâm ý của bản thân sao?
Nụ cười ngây thơ của em gái tôi, tiếng cười sảng khoái và vui vẻ, cùng những tiếng rên rỉ hoang dã và quyến rũ cứ vang lên trong tâm trí của anh…
Bây giờ anh mới phát hiện, hoá ra em gái còn có một bộ mặt mê hoặc lòng người. Quả nhiên là sau khi trưởng thành liền thay đổi.
Xem ra, cô không còn có thể bị coi là một cô bé không biết gì về thế giới nữa.
Đôi mắt đen lóe sáng của Lâm Hữu Bình dần dần chuyển từ kinh ngạc sang bình tĩnh. Anh quay người bước vào phòng tắm, sau đó cởi bỏ toàn bộ quần áo.
Giọng nói và nụ cười của em gái dần dần hiện lên trong tâm trí của anh, nhưng em không còn là cô bé ngây thơ, dễ thương mà là một cô gái trẻ gợi cảm và mềm mại.
Vòng eo nhỏ nhắn của Lâm Ý An vặn vẹo một cách bừa bãi, và thân hình hình chữ S hoàn hảo của cô dường như ở ngay trước mắt anh. Bộ phận sinh dục giữa hai háng anh bất giác ngóc đầu dậy, dòng nước mát lạnh từ trên đỉnh đầu chảy xuống không thể nào dập tắt ngọn lửa tà ác dấy lên trong cơ thể anh.
Lâm Hữu Bình đang ảo tưởng em gái đang bày ra dáng vẻ uyển chuyển trước mặt anh ta, làn da trắng mịn nõn nà, bộ ngực to tròn và săn chắc của cô ấy nảy lên nảy xuống khi cơ thể cô ấy lắc lư, nộn huyệt màu hồng sạch sẽ từ từ hé mở, đôi chân thon dài đẹp đẽ vì anh mà mở ra…
Anh khép ngón tay lại để giữ cơ quan sinh dục cứng cáp và vuốt ve nó lên xuống. Mã nhãn đầy hưng phấn của anh bắn ra tuyến dịch vào không khí. dươиɠ ѵậŧ màu hồng trở nên cứng và sưng lên dưới sự cọ xát của lòng bàn tay.
“ a…a… An An…a…ang… anh muốn em! A…aaa!!!” Lâm Hữu Bình siết chặt vòng tay, bàn tay tạp thành vòm nhỏ di chuyển trên tinh khí.
Trong đầu anh lúc này tràn ngập hình ảnh em gái Lâm Ý An, tiếng hét chói tai của Lâm Ý An đồng thời vang bên tai anh, vòm tay càng siết chặt như âm hộ nhỏ của cô, nó như đang co bóp và siết chặt khí cụ của anh.
"A a a --" Từ trong đôi mã nhãn đang giãn ra vài vệt trắng đục như sữa chua bắn ra, dính trên bức tường mịn màng của phòng tắm, từ từ trượt xuống cùng lúc với cơn cực khoái cũng ắng xuống.
Lâm Hữu Bình vừa trải qua cảm giác xuất tinh, cảm thấy chóng mặt và tầm nhìn trống rỗng trong giây lát. Sau vài giây trôi qua, anh dần dần thích nghi với môi trường thực tế xung quanh.
Em gái anh không hề xuất hiện trước mặt anh, cũng không chủ động mở rộng chân và âm hộ để quyến rũ anh. Tất cả những điều này chỉ là ảo ảnh.
Chỉ có tϊиɧ ɖϊ©h͙ bẩn thỉu trên tường và dươиɠ ѵậŧ nửa cứng nhắc nhở anh rằng anh thực sự đã tưởng tượng em gái mình như một đối tượng làm tình trong tưởng tượng và đã đạt cực khoái.
Ảo tưởng trước mắt đã bị phá vỡ, nhưng sự chân thành của anh sẽ không thay đổi. Lâm Hữu Bình càng chắc chắn hơn về cảm xúc của chính mình.
Anh không còn có thể coi Lâm Ý An là em gái tốt của mình nữa. Anh muốn có được cô, chiếm hữu cô và hòa nhập hoàn toàn vào cuộc sống của cô.
Cuối tuần đến gần, Lâm Hữu Bình đặc biệt hẹn em gái đi công viên giải trí vào ngày chủ nhật.
Công viên giải trí rộng lớn ở ngoại ô thành phố đã được xây dựng và mở cửa từ khi họ còn học ŧıểυ học. Mỗi mùa hè, chỉ cần ba ba họ rảnh rỗi, ông thường đưa họ đi chơi ở đây.
Sau khi sân chơi được cải tạo vào năm ngoái và nhiều hạng mục thiết bị được bổ sung, nhiều người đến chơi hơn.
Lâm Ý An nắm lấy cánh tay Lâm Hữu Bình trong đám đông ồn ào, trong mắt cô đầy phấn khích, cô kéo cánh tay Lâm Hữu Bình và ra hiệu cho anh nhìn vào cửa hàng bên trái: “ anh ơi nhìn kìa, không nhà nhà bán kem gấu vẫn còn ở đây!”
Lâm Hữu Bình nhìn theo ánh mắt của cô, ký ức tuổi thơ chợt hiện về trong đầu anh.
Trước cửa quán kem này có một vật trang trí hình con gấu cao gần hai mét. Mỗi quả bóng kem đều được trang trí bằng những lá cờ gấu với nhiều hình dạng khác nhau. Khi còn nhỏ, để thu thập những lá cờ này, anh em họ thường xuyên sưu tầm, nài nỉ ba ba mua kem cho họ.
Cửa hàng hiện tại vẫn trưng bày búp bê gấu khổng lồ làm bảng hiệu nhưng trang trí nội thất gọn gàng và sáng sủa hơn, kem cũng đa dạng hơn.
Kể từ khi vào cấp 3, cả hai đều bận rộn với việc học nên chưa bao giờ đến công viên giải trí hay có cơ hội ăn kem gấu.
Lâm Ý An nắm lấy cánh tay Lâm Hữu Bình, lắc lắc, nhiệt tình đề nghị: "Anh, anh có muốn ăn kem không?"
Lâm Hữu Bình nhìn vẻ mặt háo hức của em gái mình, liền phối hợp nói: "Được, được, anh sẽ mua cho em, con mèo nhỏ tham ăn..."
“ Rõ ràng là anh muốn ăn mà…”
“ Hây yo, cái miệng tham ăn như vậy còn không chịu thừa nhận…”
Ký ức tuổi thơ lại hiện về khi Lâm Ý An còn nhỏ, cô bị bệnh đường tiêu hóa không tốt và thường dễ khó chịu sau khi ăn đồ sống hoặc đồ lạnh để thuyết phục ba ba mua kem cho cô. Liền bằng cách nói rằng anh trai cô muốn ăn nó và sau đó ba ba sẽ mua một phần gấp đôi.
Bên ngoài quán kem có một hàng dài người đứng xếp hàng, Lâm Ý An nghển cổ nhìn động tác chậm rãi của hàng người phía trước, quay người lại thỉnh thoảng trò chuyện với Lâm Hữu Bình ở phía sau.
“ Anh, anh nói xem đã qua bao nhiêu năm như vậy, hương vị của kem còn giống như cũ không?”
“ Chắc là cũng gần giống nhau…ấy!..cẩn thận!” Ngay khi Lâm Ý An quay lại, một cô bé ôm bó kẹo hồ lô bên cạnh tình cờ đi ngang qua cô, cây trụ cầm ở tay bỗng chệch đi, đầu cây tre gần như đập vào Lâm Ý An.
Lâm Hữu Bình nhanh tay nhanh mắt duỗi cánh tay dài kéo em gái mình vào lòng, lúc này mới tránh được thanh tre nguy hiểm.
Hai bộ ngực bất ngờ va vào nhau, bộ ngực mềm mại của Lâm Ý An đậo mạnh vào bộ ngực rắn chắc của anh trai, bộ ngực mềm mại nảy lên rất rõ ràng.
Dù nói ngày còn nhỏ anh em họ hay ôm ôm ấp ấp, nhưng dù sao giờ cũng là nam nữ đã thành niên, vẫn phải chú ý những gì nên tránh.
Lâm Ý An đang định lùi lại, nhưng cánh tay chặn lưng cô lại không có ý định thả lỏng. Bộ ngực mới rời ra khỏi ngực anh chưa đầy một giây, lại nhanh chóng bị đẩy lại.
Lần này, Lâm Ý An cảm nhận được lồng ngực khỏe mạnh và nhịp tim mạnh mẽ của anh trai mình rõ ràng hơn.
Hơi thở ấm áp phả vào mặt cô như một cơn gió ấm áp, giọng nói ấm áp của anh trai cô lặng lẽ lọt vào tai cô: "Cẩn thận... trốn trong vòng tay anh là an toàn nhất."
Lâm Ý An cười khúc khích và nói: "vẫn còn coi em là một đứa trẻ ba tuổi! Em đã có thể tự bảo vệ chính mình."
Mặc dù cô đang nói lại, nhưng trong lòng Lâm Ý An lại cảm thấy ngọt ngào, bởi vì dù cô bao nhiêu tuổi, anh trai cô vẫn yêu thương và bảo vệ cô như trước.
Sau khi xếp hàng hơn 20 phút, cuối cùng cũng đến lượt anh chị em. Lâm Ý An đặc biệt chọn hương vị sô cô la cổ điển, trong khi Lâm Hữu Bình lại chọn hương vị matcha vani mới.
Nhìn cây kem trong tay, Lâm Ý An vui vẻ đến mức dường như trở lại cái tuổi vô tư đó.
Giống như một đứa trẻ háu ăn, cô ngấu nghiến ăn kem mà không thèm quan tâm đến vết sô cô la dính trên khóe miệng: "Ừ, ngon quá... nó thực sự có vị giống hệt như khi còn nhỏ!"
“ Thật sao?” Lâm Hữu Bình dùng anh mắt quan sát từng nhất cử nhất động của cô, nhân lúc cô cúi đầu xuống ăn kem, anh lập tức nghiêng người qua.
Dường như cùng lúc, hai người họ cùng cắn vào quả cầu kem không đồng đều, căn bản cũng ko kịp tránh, trán của họ đồng thời va vào nhau, hai đôi môi cũng vô tình mà chạm vào nhau.
Lâm Ý An sửng sốt vài giây mới nhận ra, có phải anh trai cô vừa hôn cô không?
Bộ vị môi trên tiếp xúc rất mềm, trong khoảnh khắc đó, Hơi thở của bản thân dường như hoàn toàn hòa quyện với hơi thở của anh trai.
Trái tim bỗng nảy lên, Lâm Ý An lúc này mới nhận ra, hai anh em họ vừa rồi ăn kem lại y như một cặp đôi vậy, mà môi còn suýt chút nữa là chạm vào nhau.
Lo lắng em gái mình sẽ phản kháng lại sự thân mật đột ngột này, Lâm Hữu Bình phản ứng rất nhanh, vội vàng giải thích: “Xin lỗi, anh chỉ muốn nếm thử một ngụm nhỏ xem mùi vị có giống ban đầu không, nhưng lại không ngờ sẽ vào nhau, không đụng đau em chứ?”.
Lâm Hữu Bình đưa tay ra với vẻ mặt lo lắng, chạm vào chỗ trán của Lâm Ý An và nhẹ nhàng xoa xoa. Sự lo lắng trong mắt anh là đúng, và động tác quan tâm của anh cũng là thật.
Không lẽ vừa nãy chỉ là sư trùng hợp? Anh trai cũng không nhắc đến việc môi hai người đã chạm vào nhau.
Lâm Ý An ngước mắt lên, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh trai mình, cô mơ hồ cảm thấy người anh trai vô cùng yêu thương cô dường như có chút gì đó khác biệt.