Sau khi sự việc xảy ra cố ý giả làm bạch liên hoa, trêu chọc và cọ xát bộ phận sinh dục qua quần, tận dụng cơ hội để tỏ tình vào sáng ngày hôm sau.
Lâm Thiệu Dân say xỉn cuối cùng cũng tỉnh dậy sau cơn đau đầu nhức nhối. Anh xoa xoa thái dương đau nhức và từ từ mở đôi mắt ngái ngủ, vừa quay sang một bên, anh cảm thấy một hơi ấm .
Ý thức lập tức trở lại, bộ não hỗn loạn của ông bắt đầu hoạt động nhanh chóng.
Thứ hiện ra trong tầm mắt là một mái tóc đen, bờ vai tròn trịa với những vết hôn sâu đậm nhạt lẫn nhau, tấm lưng nhỏ mịn màng dần dần lộ ra khi chăn được vén lên.
Lầm Thiệu Dân sợ làm kinh động đến người bên cạnh, ông thận trọng đứng dậy, trong lòng nảy lên một suy nghĩ thật hoang đường.
Nhìn qua bờ vai thanh tú, khuôn mặt khi ngủ dễ thương quen thuộc, đôi môi hồng và chiếc mũi nhỏ lần lượt hiện ra trước mắt ông.
Người đang trần như nhộng nằm cạnh ông chính xác là Lâm Ý An.
Để xác nhận suy đoán khủng khiếp này, ông đã nhẹ nhàng vén tấm chăn đắp trên eo con gái mình lên, ŧıểυ hoa thần đỏ mọng sưng phù đang mở ra khép lại trông thật đáng thương, những giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ gần như khô cứng vẫn còn đang dính trên huyệt khẩu và bên đùi của cô. Trong tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng ngà còn lẫn thêm một chút mà đo đỏ.
Đầu óc ông trở nên ong ong, hơi thở của Lâm Thiệu Dân ngưng trệ, máu chảy trong cơ thể ông như đông cứng lại vào lúc này. !
Ông vậy mà trong lúc say đã ȶᏂασ đứa con gái bảo bối của mình.
Nhìn vào những dấu vết hỗn loạn trên người con gái, có thể tưởng tượng được đêm qua đã làm tình điên cuồng đến mức nào. Đó còn là đêm đầu của cô….
Lâm Thiệu Dân hai tay bứt tóc vò đầu một cách thô bạo để trút bỏ sự tức giận và sự khó chịu trong lòng, nhưng dường như thế vẫn là chưa đủ, ông còn nắm chặt hai tay và đập liên tục vào đầu mình một cách mãnh liệt.
Sao ông có thể làm điều cầm thú như vậy với con gái của mình chứ!
Thực ra, Lâm Ý An đã thức dậy khi Lâm Thiệu Dân tỉnh, nhưng cô vẫn giả vờ ngủ chỉ để quan sát phản ứng của cha mình.
Đúng như dự đoán, ba ba đang vì tối qua phát sinh ra chuyện hoang đường như vậy mà rất phiền muộn.
“ Ba ba… ba đừng như vậy…”
Một giọng nói hơi khàn khàn từ bên cạnh truyền đến, Lâm Thiệu Dân kịp thời ngừng đập đầu, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy đau khổ. Ông thực sự không còn mặt mũi nào đối mặt với con gái mình.
“Chuyện tối hôm qua…, ba xin lỗi con .." Lâm Thiệu Dân vốn luôn tự tin và cởi mở, hiếm khi lộ ra vẻ suy sụp, thậm chí giọng nói cũng run rẩy khi nói.
Chỉ cần làm ông ấy cảm thấy áy náy, vậy mục đích ban đầu đã đạt được.
Lâm Nhất An lộ ra vẻ mặt hiểu chuyện và biết điều, giả vờ không quan tâm nói: “Không sao đâu ba, con biết tối qua ba chỉ bốc đồng mà thôi, con hiểu, ba không cần phải nói xin lỗi với
con...."
Nhìn thấy con gái hiểu chuyện như vậy, Lâm Thiệu Dân cảm thấy mình chính là một tên khốn, giống như một con chó đực tuỳ ý động dục, ông vậy mà loạn luân cùng đứa con gái chung sống ngày đêm.
“Chúng ta không có quan hệ huyết thống, ba không cần phải gánh nặng tâm lý gì cả, đêm qua cứ coi như giấc mơ đi.”
Lời nói của con gái khiến Lâm Thiệu Dân như có lối thoát, vì không có quan hệ huyết thống thực sự, cho nên những gì xảy ra đêm qua không được coi là vi phạm đạo đức.
Tâm trạng lo lắng rối bời của Lâm Thiệu Dân dần được lắng xuống, nhưng biểu tình không để tâm của cô con gái, làm ông càng thêm đau lòng, trong trường hợp này, vẫn nghĩ cách mà bào chữa cho ông, sự áy náy trong tâm Lâm Thiệu Dân càng tăng thêm.
Nhưng chuyện đã xảy ra thì không thể thay đổi được, ông thở dài nói: “Dù thế nào đi nữa, chuyện này là lỗi của ba, sau này ba nhất định sẽ bồi thường cho con gấp đôi.”
Hai cha con ngầm hiểu nhau và không bao giờ đề cập đến chuyện xảy ra đêm đó nữa, nhưng Lâm Ý An có thể cảm nhận rõ ràng rằng kể từ ngày đó, ba ba bắt đầu xa lánh cô dù cố ý hay vô tình.
Đây không phải là kết quả mà cô mong đợi. Ba ba cố tình tránh mặt cô là vì ghê tởm, sợ người khác phát hiện ra mối quan hệ bất thường của họ hay kìm nén cảm xúc của chính mình.
Sau bữa tối ngày hôm đó, Lâm Thiệu Dân nhốt mình trong phòng làm việc và đắm mình trong việc phân loại các tài liệu dự án vừa được bộ phận kỹ thuật nộp.
Nhìn ông có vẻ như đang rất nghiêm túc làm việc, nhưng chỉ có bản thân Lâm Thiệu Dân biết, trong tâm trí của ông lúc nào cũng là hình dạng yêu kiều của cô con gái, và những dấu vết trên cơ thể của cô, và còn cả huyệt khẩu phấn nộn.
Những ngày này không phải ông cố ý xa lánh Lâm Ý An, nhưng chỉ mỗi khi nhìn thấy cô, tâm trí hỗn loạn lại hiện ra những hình ảnh không thích hợp làm người mặt đỏ tai hồng, vì để không ảnh hưởng đến công việc, ông mới đưa ra hạ sách này.
Đôi khi một số suy nghĩ quá phận hiện ra trong đầu ông, tại sao tiệc liên hoan đêm đó ông lại uống say như vậy, đến nỗi mà không thể nhoé ra được từng chi tiết nhỏ trong lúc thân mật, đó là lần đầu của con gái bảo bối, ông vậy mà một chút ấn tượng cũng không có….
Tình trạng giấc ngủ của ba ba không tốt, mỗi đêm phải uống một ly sữa bò ấm mới có thể ngủ ngon được, nhân lúc ba ba vẫn đang ở trong phòng sách làm việc, Lâm Ý An lại lần nữa cướp công việc của quản gia, pha một cốc sữa nóng rồi đưa tới.
“ cốc, cốc, cốc…”
Tiếng gõ cửa giòn giã vang lên, cùng đó là một giọng nói dịu dàng của Lâm Ý An: “ ba ba, ba còn bận công việc không? Bây giờ con vào có tiện không?”.
“ Vào đi”. Không biết vì sao, Lâm Thiệu Dân nghe được thanh âm của con gái có chút mong đợi, ngay cả chính hắn cũng không biết mình đang mong đợi điều gì.
Lâm Ý An bước vào với một cốc sữa nóng trên khay. Cô đặt khay ở góc bàn, sau đó cầm cốc sữa lên và định đặt nó lại gần Lâm Thiệu Dân.
Cô không nghĩ rằng sữa bò mới pha nhiệt độ vẫn còn rất cao, cô vừa cầm vào cốc sữa liền bị bỏng nên bị trượt ngón tay, cốc thuỷ tinh trong nháy mắt liền bị đổ, sữa bò liền bị đổ khắp mặt bàn, chảy dọc theo mép bàn vào rơi vào đùi Lâm Thiệu Dân.
“ Ba ba cẩn thận ! sữa bò rất nóng!” Lâm Ý An không nghĩ nhiều mà vươn tay hứng lấy sữa bò chảy xuống, lòng bàn tay nhỏ bé lập tức bị bỏng đỏ.
Nhưng Lâm Thiệu Dân lập tức bắt lấy đôi tay bỏng đỏ của Lâm Ý An, ánh mắt đầy đau lòng mà rút khăn giấy ướt giúp cô lau, mặc cho sữa bò chảy lên người bản thân.
“Có đau không? Tôi sẽ bảo quản gia mang một ít thuốc trị bỏng đến.”
"Không đau đâu, nhưng ba ơi, sữa đổ đầy người ba rồi. Đều là lỗi của con sơ suất, bất cẩn." Lâm Ý An cúi đầu, duỗi tay ra như một đứa trẻ làm sai chuyện gì đó, chờ đợi lời mắng của ba.
Nhưng lúc này Lâm Thiệu Dân lại không khỏi tức giận, đôi mắt đều là sự lo lắng, dùng khăn ướt lau đôi tay nhỏ bé mềm mại, "Đồ ngốc, sao con có thể hứng đồ nóng như vậy bằng tay? Bố mặc đồ ngủ, không nóng được."
Lâm Thiệu Dân cẩn thận kiểm tra đôi tay nhỏ nhắn mềm mại của con gái mình để đảm bảo chúng không bị bỏng, sau đó cúi đầu vuốt thẳng chiếc quần ướt đẫm sữa của mình.
Nhìn hành động vội vàng vừa rồi của cha cô, cô chắc chắn 100% rằng sự quan tâm của ba ba dành cho cô không hề thay đổi nên cô có thể tự tin thực hiện bước tiếp theo.
"Ba, để con lau cho ba." Lâm Ý An ngồi xổm giữa hai chân Lâm Thiệu Dân, không nói một lời giải thích lấy khăn giấy từ tay ông, bắt đầu cẩn thận lau chỗ ướt.
Đùi phải là nơi bị ướt nhiều nhất, Lâm Ý An dùng khăn giấy khô để thấm bớt phần sữa còn lại, sau đó lại dùng khăn ướt để lau sạch vết sữa dính ở trên.
“ Thôi không cần lau nữa đâu, một lát nữa ba sẽ đi thay quần”. Lâm Thiệu Dân nghiến chặt quai hàm, ông sợ nếu bây giờ không dừng lại, thì lát nữa sẽ xấu mặt trước con gái.
Đôi bàn tay trắng trẻo mềm mại xoa đi xoa lại trên đùi, hơi thở nóng hổi thổi liên tục vào đùi và dươиɠ ѵậŧ, dù xuyên qua chiếc quần ông vẫn có thể cảm nhận rõ khí tức mê hoặc hoặc này.
Ông có thể cảm nhận được một luồng nhiệt đều đặn truyền vào háng mình, và dươиɠ ѵậŧ ở giữa hai chân ông sắp ngóc dậy.
Đương nhiên Lâm Ý An không bỏ qua bất kì thay đổi nhỏ nào từ ba ba, hơi thở nặng nề hơn trước, và dưới háng bắt đầu sưng lên, đủ để chứng minh rằng cô đã thành công trong việc khơi dậy ham muốn của ba ba.
Cô điềm nhiên như không mà nói: “ thiếu chút nữa là được rồi, để con lau cho, nếu không dính vào người sẽ không thoải mái”.
Đầu ngón tay chậm rãi cọ xát vào bên trong đùi nhạy cảm, cơ đùi dưới đầu ngón tay đang dồn sức và gồng lên.
Ngón tay không báo trước bất ngờ chạm vào dươиɠ ѵậŧ đang sưng lên, sau đó chuyển động chà sát lau vết sữa, bộ phận sinh dục bị đụng chạm thì có thể thấy nó sưng lên rõ rệt, một khối phồng lên có kích thước bằng nắm tay của một người đàn ông dần dần hiện lên dưới quần của ông.
"Đừng lau, An An, dừng lại nhanh..." Lâm Thiệu Dân hít một hơi thật sâu, hơi thở hỗn loạn của anh lập tức khiến không khí xung quanh ông trở nên mơ hồ.
Mọi chuyện dường như lại phát triển theo chiều hướng không thể kiểm soát được nữa. Nếu lần trước là do say rượu làm tình thì ông không thể để những chuyện hoang đường như vậy xảy ra lần nữa khi ông đang tỉnh táo.
Lâm Ý An không để ý tới ông, tiếp tục tăng cường lực tay xoa bóp bộ phận sinh dục của ông. Đây là một động tác táo bạo đầy khiêu khích, bất kỳ nam hay nữ trưởng thành nào cũng sẽ biết ý nghĩa của nó.
Cô ấy không chỉ lau vết bẩn trên quần mà còn chơi đùa với dươиɠ ѵậŧ của ba ba thông qua lớp quần!
Lâm Thiệu Dân lập tức nhận ra ý đồ của con gái mình, nhưng lý trí còn lại của ông đang vùng vẫy một cách tuyệt vọng, đành phải kiên nhẫn thuyết phục: “An An, điều này không đúng với chúng ta…”
Lâm Ý An ngẩng đầu, ngượng ngùng nhìn cha mình, trong mắt có hơi nước nói: “Con làm vậy là vì con thích ba, nếu không đêm đó… nếu con thực sự muốn phản kháng, ba làm sao có thể thành công được?”
Giống như một tia sét đánh vào đầu Lâm Thiệu Dân , anh cảm thấy tâm trí mình đang hỗn loạn. Cô con gái mà anh nuôi dưỡng có tình cảm vượt xa mối quan hệ giữa cha và con gái.
Sau đó, ông mới nhận ra rằng tình yêu của con gái dành cho ông đã vượt qua ranh giới giữa đạo đức và luân lý, mà thay vào đó là tình cảm giữa nam và nữ.