Hơn nữa có bàn tay vàng là hệ thống, Điền Mật trang điểm giống y như mẹ Điền trước kia khi vơi gặp Hạ chủ tịch lần đầu. Lại nói, mẹ Điền cùng Hạ chủ tịch cũng có đoạn tình cảm ngày xưa khó khăn.
Mẹ Điền xuất thần thư hương thế gia, trước hai mươi tuổi, cuộc sống mẹ Điền bình thường ít nhất còn tốt.
Đáng tiếc thư hương thế gia có một thằng con trai phá sản, chính là anh trai sinh đôi với mẹ Điền.
Anh Điền yêu một người phụ nữ phong trần, người nhà tất nhiên không đồng ý cho anh Điền cưới người phụ nữ kia. Vì vậy anh Điền vì người phụ nữ kia mà trộm tiền trong nhà, tính toán cùng người phụ nữ kia bỏ trốn.
Cha của mẹ Điền tức giận đến mức bệnh tim phát tác, bởi vì tiền trong nhà đều bị anh Điền trộm đi không có tiền trị liệu, mẹ Điền đành phải đi mượn, tiền mượn được, nhưng mà cha của mẹ Điền vẫn qua đời.
Mẹ của mẹ Điền đã sớm qua đời khi mẹ Điền còn nhỏ, mà anh Điền bị người phụ nữ kia lừa hết tiền trên người đành phải quay trở lại, trên người còn mang theo một đống nợ về.
Vì trả nợ không biết anh ta nghĩ như nào lại bắt mẹ Điền vào quán bar làm tiểu thư.
Mà mẹ Điền lúc đó vừa mới 20 tuổi, lần đầu tiên bà tiếp khách chính là mặc sườn xám màu trắng, lúc ấy bà quen biết Hạ chủ tịch còn chưa kết hôn.
Hạ chủ tịch giúp mẹ Điền trả hết nợ, bao dưỡng mẹ Điền, ông cùng mẹ Điền sinh ra tình cảm. Thậm chí còn muốn cưới mẹ Điền làm vợ, chính là lúc đó người nhà đã an bài vị hôn thê cho ông đó chính là mẹ của Hạ Chỉ.
Hạ chủ tịch cùng mẹ Điền bị người nhà bắt phải tách ra nhưng mà sau đó ông không biết bà đã mang thai đứa bé của ông.
Điền Mật nhớ rõ bệnh của mẹ Điền chính là bởi vì mệt nhọc quá độ khiến cơ thể suy sụp mà nguyên nhân chính là làm việc trả nợ cho bác tức anh trai mẹ Điền.
Bác ăn chơi cờ bạc rượu chè, có tật xấu gì có hết, không có tiền sẽ tìm mẹ Điền, nếu không sẽ là ở bên ngoài mượn tiền sau đó người ta đi tìm mẹ Điền để đòi. Mẹ Điền là phụ nữ, lúc đó công việc dành cho phụ nữ rất khó tìm, bà chỉ có thể làm vệ sinh cho người, rửa chén. mỗi ngày còn muốn làm mấy công việc khác nhau.
Sau khi Điền Mật lớn lên một chút, cũng sẽ giúp đỡ mẹ Điền làm việc.
Bác cô cũng không tệ, thỉnh thoảng có người phụ nữ nguyện ý bao dưỡng ông.
Chính là có một lần bác ngủ nhầm người phụ nữ của đại ca xã hội đen, đại ca biết chuyện đánh chết ông ta.
Điền Mật khoác tay Quý Minh Phàm đi vào hội trường, dung mạo cô tinh xảo, nụ cười dịu dáng, giống như tiểu thư cổ đại bước ra.
Rất thành công thu hút ánh mắt mọi người.
Vốn dĩ Hạ Chỉ biết Hạ chủ tịch ở trong bữa tiệc này gặp Điền Mật. Lúc đó ông vì thấy gương mặt Điền mật giống mẹ Điền bảy phần, hơn nữa có quan hệ huyết thống khiến Hạ chủ tịch muốn thân cận với cô.
Sau một lần ngoài ý muốn thấy bức ảnh hai mẹ con Điền Mật ở trong ví, ông mới nghi ngờ đi xét nghiệm ADN, lúc này mới nhận nhau.
Trong cốt truyện, Hạ Chỉ dùng cách khiến Hạ chủ tịch không thể tham gia bữa tiệc, khiến hai cha con không thể nhận nhau.
Chính là Điền Mật cũng biết cốt chuyện cho nên cô tuỵet đối không để Hạ Chỉ thực hiện được.
Vì vậy cô để 0051 phá hủy kế hoạch của Hạ Chỉ, Hạ chủ tịch vẫn tham gia bữa tiệc.
Bên trong bữa tiệc, Hạ Chỉ vẫn luôn lo lắng đề phòng. Sợ quang hoàn của nữ chủ Điền Mật quá lớn, đến cuối cô vẫn không thể ngăn ba ba tham gia bữa tiệc này. Có thể thấy rõ, quang hoàn của nữ chủ quá cường đại.
Lúc thấy Điền Mật bước vào, dường như Hạ Chỉ có thể ánh sáng từ người Điền Mật tỏa ra thu hút ánh mắt mọi người.
Hạn Chỉ âm thầm cắn răng, ngón tay cầm cốc trắng bệch để lộ khớp xương.
Giây phút Hạ Thiên Dật gặp Điền Mật, ông cảm thấy trái tim mình đập nhanh, cảnh tượng này giống như buổi tối hai mươi lăm năm trước, ông cùng Điền Diêu Thư lần đầu tiên gặp mặt.
Thư Diêu! Giọng nói Hạ Thiên Dật thâm tình, Hạ phu nhân đứng bên người ông ánh mắt khó hiểu sau đó như nhớ lại chuyện cũ, ánh mắt trầm xuống.
Điền Mật khoác tay Quý Minh Phàm, hai người hướng đi đến Dung Vũ Thần. Hắn cảm giác trái tim mình run rẩy, bình thường không trang điểm Điền Mật đã rất xinh đẹp, hôm nay cô lại cố ý trang điểm đẹp đến không nói thành lời.
Dung tiên sinh, Hạ tiểu thư, buổi tối tốt lành. Điền Mật lễ phép gật đầu hướng hai người, ánh mắt nhìn Dung Vũ Thần như nhìn người xa lạ.
Nếu tối hôm đó không nghe được lời nói của cô, hắn thật sự tin rằng cô đã buông tay. Nhưng mà Điền Mật như vậy khiến hắn càng đau lòng, sự xa cách có lễ trở thành vẻ kiên cường mà cô tạo ra.
Đinh---- độ hảo cảm nam chủ +5, độ hảo cảm 85.
Hạ Thiên Dật cùng Hạ phu nhân đứng một bên, nhìn Điền Mật tiến lại. Ánh mắt Hạ Thiên Dật chưa từng rời khỏi người cô.
Nhận thấy ánh ánh mắt nóng rực, Điền Mật ngẩng đầu nhìn qua: Hạ chủ tịch, ngưỡng mộ đã lâu, Hạ phu nhân quả là trẻ xinh đẹp.
Hạ Thiên Dật thấy cô nói chuyện với mình, lời nói ra ngoài trở nên kích động. Hạ Thiên Dật bảo dưỡng thân thể tốt, cũng không thay đổi quá nhiều, nhỉ là hơi béo, có thể nhìn ra bộ dáng ngày xưa.
Cháu.... Cháu... Lớn lên giống ngừoi bạn cũ của chú! Hạ Thiên Dật lấp bắp mãi mới nói được câu hoàn chỉnh.
Điền Mật nghiêng đầu cười: Vậy sao? Đây đúng là vinh hạnh của cháu.
Hạ Thiên Dật càng nhìn càng thấy giống, giống như đúc: Bà ấy gọi Điền Thư Diêu, cháu có quen không?
Điền Mật mở lớn hai mắt, giống như không ngờ Hạ Thiên Dật sẽ quen biết mẹ cô. Khóe mắt nhìn Hạ phu nhân đang lo lắng với Hạ Chỉ. Trong lòng cô cừoi nhạo, xem ra, từ đầu hai người kia đã biết sự tồn tại của cô rồi.
Chú.... Chú biết mẹ cháu?
Hạ Thiên Dật không ngờ, cô bé này thật sự là con của Thư Diêu. Ông biết Thư Diêu có anh trai, là anh trai sinh đôi của bà, ông tưởng cô bé là con gái anh trai Thư Diêu.
Cháu là con gái của bà ây? Bà ấy đã kết hôn?
Cháu là con ruột của mẹ nhưng mà mẹ không có kết hôn.
Vậy còn cha cháu? Hạ Thiên Dật không hiểu, sao lại nói không kết hôn?
Được rồi, nơi này nhiều ngừoi như vậy, nói những chuyện như vậy rất không phù hợp đâu. Hạ phu nhân sợ Điền Mật nói gì nữa, vội vàng đánh gãy lời nói của Hạ Thiên Dật.
Cũng đúng, dù sao Điền tiểu thư cũng là người phụ trách áo cưới của con đâu, cũng không biết cô thiết kế tới đâu rồi? Hạ Chỉ cố tình nói sang chuyện khác, chỉ sợ bữa tiệc còn không kết thúc, ba ba đã kéo Điền Mật đi xét nghiệm ADN.
Như vậy Điền Mật nhận cha ruột, sẽ cướp đi vị trí thiên kim tập đoàn Hạ thị của cô.