Vĩnh Ninh vương phi muốn để Điền Noãn Hương đi cùng Điền Mật tới Thị Lang phủ.
Nhưng mà Điền Noãn Hương ngày ấy ở tại phủ Thừa Tướng đã trở mặt với Lương Kiều, nếu lúc này nàng chủ động đi đến Thị Lang phủ, chẳng phải là bị thua thế rồi sao?
Huống chi, trên thiếp mời viết mời Điền Mật tới Thị Lang phủ, cũng không nói muốn mời nàng đến phủ chơi, Điền Noãn Hương cực kì bực mình.
Tính tình nàng vừa bộc phát, lập tức hừ một tiếng trở về Hương Minh viên.
Vĩnh Ninh vương phi không còn cách nào khác, đành phải an bài xe ngựa, để một mình Điền Mật tới Thị Lang phủ.
Hiện tại Điền Mật chỉ mong không đi chung với Điền Noãn Hương, dù sao nàng cũng không muốn nịnh bợ Điền Noãn Hương.
Nàng nghĩ, nếu như Điền Noãn Hương không làm ảnh hưởng tới việc nàng hoàn thành nhiệm vụ, nàng sẽ cố gắng kiếm cho Điền Noãn Hương một chỗ tốt để đi.
Nếu như sau này Điền Noãn Hương hắc hóa, vậy thì, nàng cũng không còn cách nào khác rồi.
Nói chung là, không thể vì tương lai tốt đẹp của nữ chủ, mà hy sinh chính mình?!
Dù sao, mọi người đều ích kỷ, nàng cũng ích kỷ mà.
Vì để có được tự do, lúc trước, nàng cho rằng cho dù là đi thực hiện nhiệm vụ, miễn sao có thể ra thế giới bên ngoài, thì đó tương đương với tự do.
Nhưng thời gian càng lâu, nàng bắt đầu có lòng tham, nàng muốn tự do, tự do chân chính.
Không phải trở thành ai đó, cũng không cần phải đi công lược nam chủ, nàng chính là nàng, sống cho bản thân nàng.
Quả nhiên, mọi người đều không thể thỏa mãn hết nhu cầu bản thân, sau khi có được bánh mì trắng, sẽ ao ước có được bánh bao nhân thịt.
Xe ngựa lắc lư, lần này rời phủ, Vĩnh Ninh vương phi cho phép nàng dẫn theo Lạc Thu.
Lạc Thu là hạ nhân, một tháng có thể xuất phủ vài lần.
Điền Mật bị tiếng ồn ào náo nhiệt trên phố kéo trở về, có chút tò mò giơ tay kéo một góc màn che lên, nhìn ra ngoài. Vừa hay nhìn thấy một tiểu cô nương nắm tay phụ thân nhà mình, đứng bên cạnh người bán hồ lô đường, vẻ mặt chờ mong ngước mắt nhìn kẹo hồ lô đường, một bàn tay giơ cao, muốn cầm lấy cây kẹo hồ lô mà người bán mới gỡ xuống.
Điền Mật cười nhẹ nhàng, trong lòng suy nghĩ, sau này, đợi này mãn