Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Chương 7: Bí mật của Thanh Huyền Tông

Trước Sau

break

Khi Diệp Linh Lang trở lại tiểu viện của mình thì Lục sư huynh lại chạy sang chơi, lúc nghe nói Đại sư huynh muốn dẫn nàng tới Kiếm Trủng hắn đã kinh ngạc đến nỗi suýt nhảy dựng lên.

“Cái gì? Đại sư huynh muốn ngày mai dẫn muội vào Kiếm Trủng?”

Diệp Linh Lang đang gặm một linh quả, nàng nhìn chằm chằm Lục sư huynh với vẻ mặt hoài nghi. 

Đi đến Kiếm Trủng thôi mà, tại sao lại có phản ứng lớn như vậy, chẳng lẽ trong đó có bí mật gì không muốn người ngoài biết hay sao?

“Muội nhìn ta chằm chằm như thế làm gì? Đi thì đi thôi, nhưng muội nhất định phải nghe Đại sư huynh, không được chạy lung tung biết chưa?”

“Lục sư huynh, huynh xác định không còn lời gì khác muốn nói với muội?”

“Không có.”

Một giây sau, Diệp Linh Lang chớp chởp mắt, đáy mắt lập tức tràn ngập một tầng sương mù, miệng nàng hơi dẩu ra, oa một tiếng bật khóc.

Ninh Minh Thành thấy nàng đột nhiên khóc lớn thì bị dọa sợ, tiểu sư muội vừa xinh xắn lại đáng yêu, trông như một con búp bê sứ, vừa khóc lên đã khiến người ta chỉ nhìn thôi cũng thấy đau lòng tan nát.

“Tiểu sư muội, sao muội lại khóc?”

“Bởi vì huynh không nói thật với ta, ta ngày mai sẽ phải đi Kiếm Trủng, các huynh đều nói là nguy hiểm, nhưng lại không ai có thể nói cho ta biết cái gì nguy hiểm. Nếu muội cứ đi vào không rõ ràng như thế, không cẩn thận đụng phải cái gì không nên đụng, muội chết ở đó không ra được nữa thì làm sao bây giờ?”

“Phi phi phi, muội sẽ không chết, Đại sư huynh nhất định sẽ trông chừng muội.” 

Ninh Minh Thành thật sự bó tay với nàng, hắn thở dài: “Thôi được rồi, chỉ cần muội tiếp tục ở lại Thanh Huyền Tông thì sớm muộn gì cũng sẽ biết.”

Trong nháy mắt, Diệp Linh Lang thu lại tất cả biểu cảm, tiếp tục gặm linh quả như chưa có chuyện gì xảy ra.

Ninh Minh Thành vừa định mở miệng, nhìn thấy tốc độ lật mặt này của nàng thì cả người trở nên ngây ngốc tại chỗ. 

Cũng không cần thực tế như vậy chứ.

“Lục sư huynh?”


“Muội biết Thanh Huyền Tông tại sao lại là tông môn kém nhất trong toàn bộ tu tiên giới không? Bởi vì tại tu tiên giới, tất cả môn phái lớn nhỏ đều biết lựa chọnđịa điểm có linh khí đậm đà để xây dựng nơi tu luyện. Mà một mảnh đỉnh núi của Thanh Huyền Tông thì linh khí lại mỏng manh đến đáng thương, căn bản không hề thích hợp để tu luyện.”

Nghe hắn nói như vậy, Diệp Linh Lang lúc này cũng mới phát hiện ra.

Ngoại trừ lúc gặm linh quả, bình thường đúng là nàng không có cảm nhận được chung quanh có linh khí gi, nàng có thể tiến bộ nhanh như vậy, toàn bộ nhờ vào linh quả mà Đại sư huynh đã tặng.

“Thanh Huyền Tông thật sự không thích hợp để tu luyện, nhưng Đại sư huynh cũng đều đã tu luyện đến Nguyên Anh, ngay cả huynh cũng đã tới Kim Đan còn gì, bằng tuổi các huynh mà đã có tu vi này thì dù ở đại tông môn nào cũng sẽ được coi là tồn tại thiên tài.”

“Bởi vì tại những dãy núi phía dưới Thanh Huyền Tông có một bí cảnh vô cùng nguy hiểm. Bên trong bí cảnh linh khí cực kì nồng đậm, hơn nữa bảo vật nhiều không kể xiết. Tất cả đệ tử của Thanh Huyền Tông đều sẽ tu luyện trong đó, lúc muội mới tới ta không có ở tiểu viện chính là vì đang ở bí cảnh này tu luyện.”

Ninh Minh Thành lấy ra một linh quả màu đỏ tươi bên ngoài có nhiều đường nét hoa văn đưa cho Diệp Linh Lang.

“Ngay cả linh quả cũng là hái từ bên trong bí cảnh, bằng không Thanh Huyền Tông cằn cỗi như vậy, làm sao chúng ta có thể lấy đâu ra linh quả làm đồ ăn vặt? Cái này cho muội ăn thử, sáng nay ta mới hái được đó, đây là quả Xích Diễm, so với những linh quả bình thường kia thì càng ngon hơn, linh khí cũng dày đặc hơn nhiều.”

Diệp Linh Lang nhận lấy quả Xích Diễm mà Ninh Minh Thành đưa tới, cái đồ chơi này trong nguyên tác cũng có đề cập tới, Diệp Dung Nguyệt sau khi đạt Trúc Cơ theo tông môn đi khám phá bí cảnh đã lấy được một quả.
Lúc đó Diệp Dung Nguyệt đã phải dùng hết toàn lực chém giết một con tam cấp Hỏa Diễm Điểu mới lấy được một Xích Diễm quả này. Đây cũng thu hoạch lớn nhất của nàng ta trong lần vào bí cảnh ấy, lúc đó đã khiến cho không biết bao nhiêu người đỏ mắt ghen tị.

Cũng bởi vì điều này mà sau đó Thất Tinh Tông đã đặc biệt khen ngợi cùng ban thưởng cho nàng ta, một là vì muốn khoe khoang với các môn phái khác về thiếu nữ thiên tài của bọn họ, hai là để khích lệ đệ tử trong tông môn cũng đi dũng cảm khiêu chiến bí cảnh nhiều hơn.

Còn bây giờ, Lục sư huynh cứ như vậy hào phóng cho nàng một quả, có thể thấy được trong bí cảnh phía dưới Thanh Huyền Tông bảo vật phong phú đến thế nào.

“Tiểu sư muội, sao muội không ăn đi?”

“Lục sư huynh, hái cái Xích Diễm quả này cũng không dễ dàng đúng không? Muội nghe nói bên cạnh Xích Diễm quả sẽ có tam cấp Hỏa Diễm Điểu trông coi.”

"Lục sư huynh của muội tốt xấu gì cũng là một Kim Đan, tam cấp Xích Diễm Điểu có tính là gì?”

Kim Đan thì sao? Theo như cốt truyện, trước khi Diệp Dung Nguyệt tìm được Xích Diễm quả, con cấp ba Hỏa Diễm Điểu kia cũng vừa làm  trọng thương một đệ tử Kim Đan kỳ.

“Được rồi, muội đừng có ngốc ra như vậy nữa, Xích Diễm quả mặc dù không dễ tìm lắm, nhưng ta hái được nó cũng không thật sự coi là khó khăn gì, không tin muội nhìn xem ta có bị thương ở chỗ nào đâu. Biết muội thương Lục sư huynh như vậy thì Xích Diễm quả này cũng rất đáng giá rồi.”

Diệp Linh Lang gật đầu một cái, bộ dáng sinh long hoạt hổ này của Lục sư huynh chính xác không giống như bị thương.

Thanh Huyền Tông của nàng quả nhiên là ngọa hổ tàng long, Kim Đan của Thanh Huyền Tông cũng không giống như loại Kim Đan chạy đầy đường ngoài kia.

“Thế nên là, Kiếm Trủng cũng ở trong bí cảnh sao?”

“Đúng vậy, cho nên ta mới nói chỗ đó vô cùng nguy hiểm. Tại tu tiên giới, có càng nhiều cơ duyên cũng tức là càng nhiểu nguy hiểm, trong bí cảnh của Thanh Huyền Tông đồ tốt nhiều không kể xiết, cho nên nó nguy hiểm cỡ nào hẳn muội cũng hiểu.”

“Tóm lại là, sư phụ của chúng ta cái gì cũng không dạy, tất cả sư huynh sư tỷ trước giờ cũng là tự mình chạy vào bên trong bí cảnh đi tìm cơ duyên tu luyện đúng không?”

“Đúng vậy, ở Thanh Huyền Tông hoặc là liều mạng tu luyện, hoặc là trở thành kẻ tầm thường vô vi sau đó tự mình rời đi thôi.”

Biết được bí mật này, trong lòng Diệp Linh Lang bỗng nhiên có chút khó chịu.

Chẳng thể trách Thanh Huyền Tông bị bên ngoài đồn là nghèo túng nhưng thực ra bên trong lại rất giàu có.

Nghèo túng là bởi vì tông môn khác có người cầm tay chỉ việc, dạy dỗ hẳn hoi, tài nguyên phần lớn cũng có thể dùng để tích lũy quy đổi, bọn họ có thể tu luyện trong hoàn cảnh an nhàn, mà ở Thanh Huyền Tông tu luyện lại là đi liều mạng.

Giàu có là bởi vì, tất cả nhưng người còn ở lại tông môn đến giờ đều đã quen với việc liều mạng tu luyện, thực lực so với người cùng cảnh giới khác đều mạnh hơn rất nhiều, thu hoạch tài nguyên cũng phong phú hơn nhiều so với người khác.

Hôm trước nàng mới nhận được nhiều linh quả linh thạch từ Đại sư huynh như vậy, hôm nay lại được Lục sư huynh cho một Xích Diễm quả, mấy thứ này đến tay nàng tưởng như rất dễ dàng, nhưng đó là do bọn họ đi vào trong bí cảnh nguy hiểm liều mạng mới lấy được.

Thế mà sau này, những bảo vật mà bọn họ phải liều sống liều chết thu hoạch trong suốt quá trình tu luyện đều sẽ rơi hết vào tay Diệp Dung Nguyệt.

Nàng cuối cùng cũng đã hiểu vì sao trong nguyên tác, mỗi lần Diệp Dung Nguyệt đánh bại một nhân vật phản diện của Thanh Huyền Tông đều sẽ thu hoạch được đầy bát đầy bồn.

Càng nghĩ càng tức, Diệp Dung Nguyệt ở nhà đã cướp đi tất cả sủng ái của cha mẹ nàng, tương lai lại còn muốn cướp đi tất cả bảo vật của các sư huynh nàng, cuối cùng còn muốn giết chết bọn họ.

“Tiểu sư muội, tại sao muội lại khóc nữa rồi?”

“Huynh nói bậy, muội có khóc đâu! Muội chỉ bị bụi bay vào mắt thôi!”

“Vậy để ta thổi cho muội nhé?”

“Không cần.” Diệp Linh Lang hít vào một hơi, nàng hỏi: “Lục sư huynh, nếu như liên tục tu luyện trong bí cảnh của Thanh Huyền Tông thì liệu Đại sư huynh cơ hội đột phá từ Nguyên Anh kỳ lên Hóa Thần kỳ không?”

“Có chứ, Đại sư tỷ của chúng ta chính là Hóa Thần kỳ.”

Diệp Linh Lang trừng lớn hai mắt, Thanh Huyền Tông vậy mà lại có Hóa Thần kỳ đại lão!

Phải biết, kể cả mấy chưởng môn, trưởng lão cao nhất của các đại tông môn kia cũng vẫn là Nguyên Anh kỳ. Bởi vì một khi đột phá đến Hóa Thần kỳ, bọn họ sẽ cần sẽ rời hạ tu chân giới, đi đến thượng tu chân giới để tiếp tục tu luyện, thế nên đại lão Hóa Thần kỳ tại hạ tu chân giới là vô cùng hiếm thấy.

“Nhưng mà Đại sư tỷ ấy quanh năm bế quan tu luyện, chúng ta cũng rất ít khi có thể gặp được tỷ ấy.”

Diệp Linh Lang gật đầu một cái, không gặp được cũng không sao, nhưng sự tồn tại của Đại sư tỷ đã chứng minh dựa vào bí cảnh Thanh Huyền Tông thì việc từ Nguyên Anh đột phá đến Hóa Thần là có thể, cho nên Đại sư huynh của nàng cũng có khả năng cao sẽ đột phá được đến Hóa Thần kỳ.

Chỉ cần có thể thành Hóa Thần kịp lúc trước khi đối đầu với Diệp Dung Nguyệt, Đại sư huynh chắc chắn sẽ không có khả năng thua!

“Lục sư huynh! Muội quyết định rồi, ngày mai muội sẽ bắt đầu vào bí cảnh tu luyện!”

Diệp Linh Lang kích động đến mức nhảy dựng lên, chỉ cần nàng tiến vào bí cảnh Đại sư huynh nhất định sẽ đi cùng nàng, chỉ cần nàng mở sách, Đại sư huynh tất nhiên cũng sẽ cùng nàng học!

Ngươi chăm chỉ, ta cần cù, đại gia cùng nhau tu luyện, luyện tới cuối cùng thì đừng nói một cái Diệp Dung Nguyệt, đến mười cái Diệp Dung Nguyệt cũng đừng hòng đụng tới Thanh Huyền Tông bọn họ!

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc