Cả Nhà Bị Oan Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta, Hoàn Toàn Hắc Hóa

Chương 32: Gả Diệp Thanh Thanh cho người mổ heo

Trước Sau

break

Lúc ăn sáng, một bàn người gồm Diệp Tịnh Nguyệt, Diệp Vân Dao, Diệp Minh Triệt và Cố Dung, ai nấy đều rất ăn ý mà cúi đầu ăn cơm.

Nằm không nói, ăn không mở miệng.

Trịnh Thiếu Lăng bị lột sạch treo lên tường thành, để mọi người đều nhìn thấy bí mật của hắn.

Chuyện bộ phận kia của hắn đã hoàn toàn không còn đã gây chấn động khắp cả thành.

Giờ trong Hoàng thành, đâu đâu cũng là người bàn luận việc này.

Bên Hầu phủ tự nhiên cũng nhận được tin.

Mọi người đều đoán là Diệp Tịnh Nguyệt làm, nhưng ngoài mặt không nói ra.

Chỉ có Diệp Minh Triệt là dùng ánh mắt u oán nhìn nàng.

Rất tức giận!

Tức giận vì nàng hạ dược hắn, khiến hắn không nhìn thấy cảnh Diệp Tịnh Nguyệt lột sạch Trịnh Thiếu Lăng rồi treo lên tường thành!

Đây chính là tiếc nuối cả đời của hắn!

Diệp Tịnh Nguyệt yên lặng ăn.

【Sao cảm giác bữa sáng này kỳ kỳ thế nhỉ? Trịnh Thiếu Lăng bị treo trần truồng lên tường thành, mọi người không vui sao? Chẳng lẽ ta lại làm sai rồi? Hoang mang quá!】

Những người khác sắc mặt bất động, nhưng trong lòng thì đáp án đã rõ.

Quả nhiên là Diệp Tịnh Nguyệt làm!

“Khụ khụ.”

Diệp Minh Triệt ho hai tiếng, nhìn Cố Dung: “Ờ… nương, chuyện của Trịnh Thiếu Lăng, người nghe rồi chứ?”

Cố Dung sắc mặt không đổi.

“Nghe rồi, cũng xui xẻo thật, nhưng hắn đáng đời.”

Trịnh Thiếu Lăng bị lột sạch treo lên tường thành, chuyện này đối với nữ tử chưa xuất giá rất khó nói, nên Diệp Tịnh Nguyệt và Diệp Vân Dao đều không lên tiếng.

Không bình luận.

Lúc này, Cẩm Tú đi vào, trên tay cầm một cái hộp.

“Phu nhân, quản gia đến nói đây là người Thượng thư phủ gửi đến.”

Sắc mặt Cố Dung liền trầm xuống.

“Ném đi.”

Cẩm Tú nghe lời, chuẩn bị ném.

Nhưng Diệp Minh Triệt hiếu kỳ, chạy tới chặn lại.

“Để ta xem là cái gì.”

Nếu là quà tạ lỗi gì đó, không nhận thì phí, mang đi làm việc thiện cũng tốt!

Coi như tích đức cho nhà họ Trịnh.

Nhưng khi Diệp Minh Triệt ngứa tay mở hộp ra nhìn thì lập tức nổi giận đùng đùng.

“Đồ khốn kiếp! Đám họ Trịnh chết tiệt này, ta phải giết chúng nó!”

Tính nóng của hắn bộc phát ngay lập tức, vứt hộp xuống rồi định lao ra ngoài.

May mà Diệp Vân Dao nhanh tay kéo hắn lại.

“Xảy ra chuyện gì?”

Cái hộp bị quăng rơi xuống đất, thứ bên trong rơi ra là một tờ hôn thư, trên đó ghi tên Diệp Tịnh Nguyệt và Trịnh Thiếu Lăng.

Quan trọng hơn là còn có ấn của Diệp Bá Giản!

Lúc này, Cố Dung cũng bùng nổ.

Bà trực tiếp chộp lấy cái ghế, định xông tới phòng Diệp Bá Giản.

Có vẻ hôm qua đá hắn một cái vẫn chưa cho hắn nhớ đời!

Không biết có phải do hôm qua đánh xong thấy sảng khoái hay không, giờ chỉ cần không hợp ý là bà muốn đánh Diệp Bá Giản!

Đánh thật mạnh!

Diệp Tịnh Nguyệt và Cẩm Tú vội chạy đến kéo bà lại, rồi cũng nhìn thấy hôn thư dưới đất.

Diệp Tịnh Nguyệt nhướng mày.

【Ồ! Còn bày ra cả hôn thư? Trên đó còn có ấn của phụ thân cặn bã. Vậy là định chơi bài “phụ mẫu đặt đâu con ngồi đó” rồi?】

【Hừ! Gả thì gả, ai sợ ai? Ta vào đó không làm Thượng thư phủ lật tung lên thì ta không mang họ Diệp!】

Diệp Tịnh Nguyệt dịu dàng lên tiếng: “Nương, hôn sự này con đồ ”

“Ta không đồng ý!” Cố Dung lập tức cắt ngang lời nàng.

Nắm lấy tay nàng, sắc mặt kiên quyết: “Nguyệt nhi, hôn sự này dù có ấn của phụ thân ngươi ta cũng quyết không đồng ý. Con đừng nói mấy lời ta không muốn nghe, nếu không, ta không nhận con làm nhi nữ nữa!”

Diệp Minh Triệt và Diệp Vân Dao đồng loạt gật đầu.

“Không thể gả, tuyệt đối không thể!”

Muốn làm Thượng thư phủ rối tung còn dễ, không cần Diệp Tịnh Nguyệt tự mình gả qua đó!

Không cần nàng hy sinh!

Diệp Tịnh Nguyệt lập tức ngậm miệng.

【Haiz… nương thương ta như vậy, chắc chắn không để ta gả. Muốn đi gây họa Thượng thư phủ coi như hết hy vọng.】

【Phụ thân cặn bả đúng là ghê tởm, còn bày ra trò này. Ta có nên khuyên nương dùng lại chiêu này gả Diệp Thanh Thanh đi, để ghê tởm ngược lại phụ thân cặn bả không nhỉ? Không biết nương có đồng ý không…】

Mắt Cố Dung sáng lên.

Bà quá đồng ý!

Diệp Bá Giản dám động đến nhi nữ của bà, bà liền đụng lại nhi nữ hắn.

Tuyệt đối không để Diệp Bá Giản dễ chịu!

Diệp Minh Triệt và Diệp Vân Dao cũng đều tán thành suy nghĩ của Diệp Tịnh Nguyệt. Diệp Vân Dao định chờ lúc vắng người sẽ đề nghị Cố Dung.

Còn Diệp Minh Triệt thì nói thẳng.

“Nương, phụ thân quá đáng lắm rồi! Chúng ta phải ăn miếng trả miếng! Hắn không phải rất coi trọng Diệp Thanh Thanh sao? Người cũng dùng cách này gả Diệp Thanh Thanh đi, nhất định phải để phụ thân nếm thử cảm giác đó!”

Diệp Vân Dao không ngờ Minh Triệt lại nói đúng ý nàng.

“Nương, con cũng tán thành.”

Diệp Tịnh Nguyệt nhìn Minh Triệt bằng ánh mắt long lanh.

【Oa, tam ca ta lại thông minh như vậy sao? Nghĩ ra được cả cách ác như thế! Like mạnh! Sau này ai dám nói tam ca là đầu óc heo, ta là người đầu tiên không đồng ý!】

Diệp Minh Triệt não heo: …

Không cần thế đâu!

Khóe môi Cố Dung cong lên sự lạnh lẽo.

“Đúng vậy, phụ thân con làm việc vô liêm sỉ như thế, chúng ta cũng phải ăn miếng trả miếng!”

Thế là Cố Dung cầm hôn thư của Diệp Thanh Thanh đi tìm Diệp Bá Giản, vào phòng liền không nói hai lời, trực tiếp ném hôn thư vào mặt hắn.

Diệp Bá Giản còn tưởng là cái gì.

Nhìn nội dung xong, mắt hắn trợn như sắp rơi ra!

“Phu nhân, nàng điên rồi! Nàng dám gả Thanh Thanh cho tên đồ tể ở phía đông thành?!”

Diệp Bá Giản thật sự kích động.

Đến cả vết thương trên người cũng quên luôn.

Hôn thư ghi rõ gả Diệp Thanh Thanh cho người mổ heo ở đông thành, đúng là chuyện hoang đường.

Diệp Thanh Thanh là người tương lai sẽ làm thái tử phi.

Vậy mà dám gả cho đồ tể, hắn không thể chấp nhận.

Cố Dung chẳng thèm để ý hắn kích động, lạnh nhạt nói: “Nó vốn không phải nhi nữ ta sinh. Bao năm nay được nuôi dưỡng sung sướng trong phủ đã là ưu ái rồi. Giờ ta gả nó cho đồ tể cũng là tận tình nghĩa mẫu tử, tìm cho nó một nhà chồng phù hợp.”

“Phù hợp chỗ nào? Đó là đồ tể!”

Diệp Bá Giản la đến khàn giọng.

Không thể tưởng tượng nổi Cố Dung lại làm chuyện tàn nhẫn như vậy!

“Hôn sự này ta không đồng ý!”

Cố Dung hừ lạnh.

“Trên danh nghĩa ta là mẫu thân nó. Hôn sự đại sự là phụ mẫu định đoạt. Ta bảo nó gả cho ai thì phải gả cho người đó. Hầu gia cứ dưỡng thương cho tốt. Ba ngày nữa là thành thân, đến lúc đó ngài còn phải uống trà mừng.”

Diệp Bá Giản nắm lấy góc áo Cố Dung, mồ hôi lạnh chảy ròng, giọng run rẩy: “Phu nhân, không được đâu, Thanh Thanh tương lai là thái tử phi, không thể tùy tiện gả cho người khác. Nàng đừng hồ đồ.”

Cố Dung hất tay hắn ra bằng một cái tát mạnh, giọng sắc bén.

“Là ta hồ đồ hay hầu gia hồ đồ? Ngài dám gả Nguyệt nhi cho tên phế vật Trịnh Thiếu Lăng, sao ta lại không thể gả Diệp Thanh Thanh cho đồ tể? Ngài hạ thấp Nguyệt nhi để nâng Diệp Thanh Thanh, ta nhất định không cho ngài như ý!”

Diệp Bá Giản run rẩy, sắc mặt trắng bệch, giờ mới biết hóa ra Cố Dung đang đợi hắn ở đây!

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc