Nếu như khi đó cố Vũ Trạch tin tưởng cô một chút, xảy ra vấn đề chủ động cùng với cô nói rõ ràng, mà không phải là không chia đều tay liền cùng với Triệu Gia Kỳ ở chung một chỗ, giữa bọn họ, cũng sẽ không đi đến bây giờ.
Diệp Phồn Tinh ở ngay trước mặt cố Vũ Trạch, lấy ra điện thoại di động, là cô những ngày qua thu thập ảnh chụp màn hình.
Phía trên tất cả đều là Cố Vũ Trạch nghỉ ngơi sau, cùng với Triệu Gia Kỳ ở chung một chỗ ảnh chụp, Triệu Gia Kỳ là người thích thể hiện, cho nên, mỗi lần cùng Cố Vũ Trạch đi ra ngoài, chụp ảnh, cô ta đều sẽ đăng lên trên Facebook.
Trước không muốn bị Diệp Phồn Tinh biết, cho nên không có để ở chế độ công khai, gần đây Diệp Phồn Tinh mới thấy cô ta mở lại.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy những hình kia, cảm thấy châm chọc cực kì, bọn họ mới là tình nhân đi! Mà cô, chính là một cái bị chẳng hay biết gì Đại Ngốc tử.
Cô đem những thứ này ảnh chụp màn hình toàn bộ gởi cho đến trên điện thoại di động của Cố Vũ Trạch, "sau khi thi đại học xong, các người cơ hồ đều ở chung một chỗ. Cố Vũ Trạch, giữa chúng ta, rốt cuộc là ai đúng không nổi ai, tôi nghĩ trong lòng cậu tự biết."
Người phá hoại cho tới bây giờ đều là cậu ta, cô thật không có gì hay có lỗi với cậu ta cả.
Cố Vũ Trạch nhìn lấy những hình kia, Triệu Gia Kỳ hẹn cậu ta đi ra ngoài, phần lớn thời gian, đều là lấy danh nghĩa của Diệp Phồn Tinh. Có lúc là bạn học tụ hội, không chỉ hai người bọn họ, nhưng, tại Triệu Gia trạm trong màn ảnh, thì trở thành hai người bọn họ hẹn hò.
"Những thứ này, đều là hiểu lầm." Tất cả đều là Triệu Gia Kỳ lừa gạt cậu ta mà ra.
"Hiểu lầm sao?" Diệp Phồn Tinh cười một tiếng, "Làm sao có thể là hiểu lầm? Thứ bảy cậu mang cô ta trở về gặp phụ huynh rồi, cậu cho tôi là ngu sao?"
Diệp Phồn Tinh một mặt lạnh lùng, ngữ khí dứt khoát: "cậu không cần nói, cậu bây giờ nói nói, tôi một chữ đều sẽ không tin."
Nói xong, cô để điện thoại di động xong, tiếp tục ăn mì.
Cố Vũ Trạch nhìn lấy bộ dáng lạnh nhạt của cô, nhớ tới ngày đó tại Triệu gia, cậu ta chính là như vậy đối với cô, Diệp Phồn Tinh học thái độ của cậu ta lúc đó, là cố ý châm chọc!
-
Dì Ngô từ bên ngoài đi tới, rất sợ hai người đánh nhau, nhìn một cái, phát hiện Cố Vũ Trạch ngồi ở chỗ đó, Diệp Phồn Tinh cũng tại thật tốt ăn mì, thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn lại Cố Vũ Trạch, phát hiện cậu ta đã không có chính mình đi ra ngoài thời điểm phách lối, Ngô a di cảm thấy có chút thần kỳ, Diệp Phồn Tinh cái này là làm cái gì? Đem Cố Vũ Trạch thu thập thành như vậy?
Dì Ngô thấy cậu ta chưa ăn, liền cho cậu ta đem mì lấy đi.
-
Năm giờ chiều, đến sinh nhật thầy La mọi người đã tụ năm tụ ba đều đến phòng ăn.
Triệu Gia Kỳ ngồi ở trên ghế, bị đồng học vây quanh, "Gia Kỳ, bộ quần áo này của cậu nhìn thật đẹp,xem thật ra rất đắt nhỉ? Mẹ cậu thật chiều cậu, cái gì đắt tiền đều mua cho cậu, không giống mẹ mình, suốt ngày sẽ cho mình mua luyện tập đề, lần này không có kiểm tra được, ngày ngày gọi mình rửa chén."
"Cũng bình thường thôi, chỉ có hơn 20 triệu."
"Hơn hai chục triệu còn không quý! Nhà cậu thật có tiền."
Triệu Gia Kỳ cười một tiếng, cô ta biết, nhà cô ta cũng không phải là quá giàu có nhưng so với mấy nữ sinh trong lớp cũng không có mấy người bằng cô ta.
"Đúng rồi, Diệp Phồn Tinh làm sao không có cùng cậu cùng đi? Nghe nói cô ta nhà rất nghèo, không tính đi học, chuẩn bị kết hôn, có phải là thật hay không?" Những thứ này dĩ nhiên đều là Triệu Gia Kỳ truyền đi.
Cô ta mặc dù thành tích không sánh bằng Diệp Phồn Tinh, nhưng nó mỗi một phe mặt, cũng muốn so với Diệp Phồn Tinh lợi hại một chút.
Dù sao cô ta từ nhỏ sinh ở thành phố, mà Diệp Phồn Tinh chính là nông thôn tới.
Triệu Gia Kỳ nói: "Ừ, mình cũng khuyên cậu ấy mấy lần, nhưng là cậu ấy không nghe, chỉ muốn lập gia đình."