Diệp Phồn Tinh ngồi ở bên cạnh một người giúp việc, thấy bà Ngôn đẩy toàn bộ trách nhiệm lên người Tô Lâm Hoan, cũng lười nói nữa.
Nhìn ra được, bà Ngôn rất thương con, rất bảo vệ con trai của mình.
Cũng không lâu lắm, Tô Lâm Hoan liền tới rồi, cô ta cùng Bùi phu nhân đi tới.
Bùi phu nhân nhìn thấy lão thủ trưởng và bà Ngôn, nói: " Anh, chị dâu."
"Ngồi đi."
Lão thủ trưởng để cho bọn họ ngồi xuống.
Bùi phu nhân để cho Tô Lâm Hoan ngồi xuống theo, hỏi: " Em nghe hai người tìm Lâm Hoan, xảy ra chuyện gì sao?"
Bà ta không yên tâm, cho nên đi theo xem một chút.
Bùi phu nhân biết đến, bởi vì chuyện Phó Cảnh Ngộ kia, cả nhà họ Ngôn đều không thích Tô Lâm Hoan.
Chỉ là Bùi phu nhân cùng Tô Lâm Hoan từ trước đến giờ thân cận như thế, cũng lười tham dự những thứ không liên quan đến mình.
Bên cạnh Bùi phu nhân không có ai bầu bạn, Tô Lâm Hoan ở bên săn sóc làm bà ta rất cảm động.
Bọn họ tự nhiên tìm Tô Lâm Hoan, bà ta không tin là có chuyện gì tốt.
Tô Lâm Hoan ngồi ở một bên, có mẹ nuôi ở bên cạnh, cô ta cũng không sợ gì hết.
Thân phận của mẹ nuôi rất đặc thù, có thể che chở cho cô ta. Coi như lão thủ trưởng muốn trừng phạt mình thì cũng phải cho mẹ nuôi chút mặt mũi.
Lão thủ trưởng nhìn lấy Tô Lâm Hoan, nói: "Ta nghe nói, cô nói con trai ta thích Tinh Tinh?"
Tô Lâm Hoan dừng một chút, ánh mắt ý thức nhìn lướt qua tất cả mọi người trong phòng Diệp Phồn Tinh ngồi ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ đang nhìn mình, ánh mắt tràn đầy địch ý.
Bà ngôn ngồi ở một bên, đối với Tô Lâm Hoan tràn đầy phòng bị, chỉ sợ lão thủ trưởng sẽ tin lời Tô Lâm Hoan nói.
Tô Lâm Hoan cúi đầu, cô ta biết, bà ngôn luôn rất bao che cho con trai.
Cô ta dám mang chuyện này nói ra ở trước mặt bà Ngôn bởi vì cô ta biết bà ngôn sẽ không làm gì con trai.
Đừng quên like và bỏ phiếu cho truyện nhé các tềnh yêu