Cố khải nhìn thấy hắn, nói: "Ngày mai có thời gian rảnh rỗi thì trở về nhà một chuyến đi."
Hắn biết nguyên nhân Cố Vũ Trạch cùng trong nhà huyên náo không thoải mái, nhưng bây giờ, Phó Cảnh Ngộ cùng Diệp Phồn Tinh đã có con rồi, hắn chung quy phải học buông bỏ.
Cố Vũ Trạch lãnh đạm nói: "Qua một thời gian nữa rồi nói sau đi, hai ngày nay bận rộn chuyện công việc."
"Công viên còn chưa làm xong ư?" Cố khải có chút ngoài ý muốn.
Cố Vũ Trạch gật đầu.
"Công ty nào?"
"Đông hằng điện tử."
Cố khải suy nghĩ thật lâu, mới nhớ tới, công ty này là công ty con của tập đoàn Phó thị.
Cố khải cười nói: "Nếu cháu định làm về điện tử, sao không đến chỗ của chú?"
Tô thị chủ yếu kinh doanh về mảng điện tử, lĩnh vực điện thoại và máy tính, ở trong nước là doanh nghiệp hàng đầu. sản phẩm điện tử của Phó thị cũng không nhiều, Cố Vũ Trạch chọn đi nơi đó, Cố khải thật ngoài ý liệu.
Cố Vũ Trạch nói: "Như vậy mới có tính khiêu chiến, chú phải cẩn thận đấy, nói không chừng lúc nào đó, cháu sẽ trở thành đối thủ của chú."
Cố khải nhíu mày, nhìn ra được đứa cháu này đang có dã tâm, lần này Cố Vũ Trạch trở lại, thật sự không còn đơn thuần giống trước kia, chuyện công việc, hắn thậm chí không có cùng người bên cạnh thương lượng qua, liền tự quyết định rồi.
Rất rõ ràng, xuất ngoại mấy năm này, hắn trở nên có chủ kiến hơn so với lúc trước, cũng độc lập rất nhiều.
-
Nói với Cố khải hết lời, Cố Vũ Trạch trở về phòng, chuẩn bị đi tắm, nhận được tin nhắn của Tả Dục, "Trở về không cùng nhau tụ tập à?"
Cố Vũ Trạch nhìn lấy tin nhắn phía trên, con ngươi âm trầm, một lát sau, vẫn là cầm điện thoại lên, trả lời một câu, "Hai ngày nữa đi."