“ông nội Tả Dục bị bệnh, đang nằm trong bệnh viện, anh muốn đi thăm một chút.”
Diệp Phồn Tinh gật đầu, “Được.”
Phó Cảnh Ngộ hôn một cái lên trán của cô, “Ngủ đi.”
Diệp Phồn Tinh nằm chết dí ở vị trí của mình, kéo theo chăn.
Phó Cảnh Ngộ chui vào trong chăn, ôm cô vào trong ngực như ôm lấy cái gối, cảm giác cô mềm nhũn, nho nhỏ, “ em nói xem, em nhỏ như thế, sau này sinh Bảo Bảo có phải rất khổ cực không?”
Từ khi cô mang thai, mỗi ngày anh đều đang chăm chú vào chuyện sinh con, nghĩ đến Tinh Tinh của anh phải bị khổ, hiện tại đã bắt đầu đau lòng.
Diệp Phồn Tinh nói: “Ai biết được!”
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, “Nếu như lúc em sinh con xảy ra vấn đề gì, bác sĩ bảo anh chọn giữa em và con, anh sẽ trả lời thế nào?”
Mọi người nhớ bỏ phiếu ủng hộ cho mật nhiều nhiều nhé