Bức Thư Tình Đêm Qua [H+]

Chương 13: Nhớ anh

Trước Sau

break

Hứa Từ giật mình, nghĩ là đúng là việc như vậy thật.

 

Trong quá khứ bọn họ chỉ làm duy nhất một lần, ở rạp chiếu phim tư nhân.

 

Tống Lê luôn trêu chọc anh, dù anh nhịn rất khá, không muốn động.

 

Duy độc có lần đó, cô nói:

 

“Anh không làʍ t̠ìиɦ với em, em sẽ tự mình xem phim”

 

Sau đó anh nhìn thấy cô thật sự tìm kiếm, nói là muốn xem cùng Dư Minh. Nhưng lúc ấy cô đã sắp đi rồi.

 

Hứa Từ không nhịn được nữa, ở nơi nào đó làm cả đêm.

 

Trình độ hung tàn ngày đó so với tối hôm qua chỉ hơn chứ không kém. Làm xong hai ngày sau cô mới có thể tự mình xuống giường.

 

Từ lần đó xong anh hình như ít gặp cô hơn.

 

Bởi vì sợ cô đau, sợ mình không khống chế được phá hỏng của cô.

 

Khi đó còn nhỏ tuổi quá, anh cũng không nghĩ sớm miệt mài như vậy.

 

Liên tưởng đến những lời cô nói ngày hôm nay về quá khứ Hứa Từ cuối cùng hiểu được câu mà Minh Dư nói với anh.

 

“Hứa Từ, anh không biết lúc anh Tống Lê đã có bao nhiêu dũng khí để đưa ra thỉnh cầu với anh. Bởi vì trước khi gặp anh, cô vẫn luôn cảm thấy việc đó thật đáng ghê tởm.”

 

Nhưng vì là anh nên cô vui vẻ chịu đựng.

 

Tống Lê hiện giờ đã không thèm để ý. Cô cười không quan tâm đến gì, nói đã đói bụng.

 

“Em nói nhiều quá, không còn sức lực.”

 

“Em nằm nghỉ một lát nữa, anh nấu cơm xong sẽ gọi cho anh.”

 

Hứa Từ đứng dậy, đi tới cửa lại quay lại, cúi người hôn lên môi của cô

 

“Tống Lê, anh rất nhớ em, em yêu anh.”

 

Tống Lê trong lòng run lên. Cô biết anh đang nói với cô, anh không phải không muốn làʍ t̠ìиɦ với cô. Ở vô số ban đêm, trên chiếc giường này, Hứa Từ mơ thấy hình ảnh của cô, đều là hình ảnh cô dùng chân cuốn lên lưng anh. Một lần một lần hỏi anh:

 

“Hứa Từ, anh yêu em không?”

 

Anh không khắc chế như bình thường, khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng cấm dục dưới sự quyến rũ của cô không chịu nổi.

 

Mỗi lần anh đều động tình đáp lại

 

“Yêu, rất yêu.”

 

Mồ hôi như mưa, khuôn mặt mềm mại dán vào nơi tim cô đập nhanh nhất.

 

“Tống Lê. Anh yêu em, anh yêu em…”

 

Ngực Tống Lê căng lên, mắt rơm rớm, nhưng cô không khóc.

 

Cô hung hăng cắn vào xương quai xanh của anh để lại một dấu răng

 

“Yêu như thế nào?”

 

Mắt Hứa Từ trầm xuống, cổ bị cắn hơi đột ngột, liếʍ lên đôi môi đang đỏ bừng của cô.

 

“So với độ mạnh tối hôm qua với em còn yêu hơn”

 

Tống Lê đỏ mặt, từ trước đến giờ người đỏ mặt đều là anh.

 

Hứa Từ vừa lòng mỉm cười, tay vuốt ve dầu cô giọng khàn khàn.

 

“Anh chờ em nghỉ ngơi tốt”

 

Cô nằm trong chăn hồi lâu mới chấp nhận được sự thật này.

 

Anh lạnh lùng bước xuống giường nhỏ giọng nói lời tình tứ vào tai cô.

 

Khi ăn cơm, tâm tình của Tống Lê cũng rất tốt, cô ăn hai lưng bát còn ăn thêm 2 chiếc bánh quẩy.

 

Bánh quẩy anh mua dưới tầng. Hứa Từ thường xuyên nghĩ, chờ cô về có thể mua cho cô ăn.

 

Mùi vị cũng rất ngon, cô ăn nhất định sẽ không nôn, cơ thể cũng dần khôi phục.

 

“Đã sắp xếp công việc chưa?”

 

Hứa Từ hỏi cô.

 

Trước đây cô làm việc ở đoàn nghệ thuật, sau khi về công việc còn chưa quyết định. Điều kiện ngoại hình không kém, diện mạo cũng tốt, trên cơ bản những người đã gặp cô đều không quên được.

 

Tống Lê vừa trở về không bao lâu đã có đạo diễn đến tìm cô, nhưng trước mắt cô thích chụp ảnh tạp chí.

 

Những dấu vết trên cơ thể cô nửa ngày chưa thể biến mất hết. Bôi thuốc cũng phải vài ngay. Tống Lê không thích thông báo. Vừa rồi cô nghe được anh gọi điện thoại vì vậy lơ đãng hỏi:

 

“Anh có quen luật sư nào không?”

 

Cuộc gọi điện thoại anh vừa gọi là gọi đến văn phòng luật sư. Hứ Từ nói:

 

“Trương Mặc, bạn học cùng trung học, hẳn là em còn nhớ cậu ta.”

 

Lớp bên cạnh, thành tích trước đây cũng không tồi. Luôn cùng Hứa Từ đua cuộc đua trong lễ mừng năm mới tuy rằng mỗi lần đều thất bại thảm hại. Chỉ có một lần hai người đặt song song.

 

Lần đó Tống Lê ăn quá nhiều căng cả bụng. Hứa Từ đã dặn cô mùa đông không cần ăn quá nhiều kem, nhưng cô không nghe. Cuối cùng chưa tham gia được gì anh phải dẫn cô đến phòng y tế của trường.

 

“Là cậu ấy sao.”

 

Tống Lê nghĩ.

 

“Anh có thể giúp em hỏi một chút, cậu ấy có nhận vụ án về tranh chấp tài sản không?”

 

Cô về nước nguyên nhân chính là vì Tống Lập Quốc qua đời. Khi còn sống có bốn vợ, tám đứa con, chết chỉ có một tình nhân, không có vợ. Kinh doanh lâu năm, tài sản không ngừng một trăm triệu. Mẹ của Tống Lê là vợ thứ hai, năm Tống Lê mười bốn tuổi họ ly hôn bà cũng được nhận không ít tài sản. Hiện giờ Tống Lập Quốc đã chết, Tống Lê cũng có thể được chia không ít. Nhưng cụ thể nhiều ít cổ phần công ty và tài sản, còn phải xem vụ án này tòa xử như thế nào.

 

Hứa Từ nghe vậy, nghe nói là một vụ án đáng nói ở thành phố Du.

 

Trương Mặc là luật sư có tiếng trong lĩnh vực này. Tống Lê tìm cậu ta cũng thích hợp.

 

Vì thế Hứa Từ gật đầu:

 

“Được, để anh hỏi giúp em.”

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc